Bài học cùng chủ đề
Báo cáo học liệu
Mua học liệu
Mua học liệu:
-
Số dư ví của bạn: 0 coin - 0 Xu
-
Nếu mua học liệu này bạn sẽ bị trừ: 2 coin\Xu
Để nhận Coin\Xu, bạn có thể:

San-va-đo Đa-li và "Sự dai dẳng của kí ức" SVIP
SAN-VA-ĐO ĐA-LI (SALVADOR DALÍ) VÀ SỰ DAI DẲNG CỦA KÍ ỨC
Sự dai dẳng của kí ức, tranh sơn dầu của San-va-đo Đa-li, 1931
(https://www.shutterstock.com/)
Là một hình ảnh phi lí rõ ràng, Sự dai dẳng của kí ức cho thấy trình độ kĩ thuật đáng kể. Đa-li đã thuần thục cái mà ông gọi là "những mẹo thường gây tê liệt, làm đánh lừa con mắt", dùng cọ lông chồn nhỏ và kính lúp của thợ kim hoàn gắn trên một mắt để vẽ sao cho thật tỉ mỉ, chi li. Kết quả là một cảnh siêu thực được vẽ theo lối tự nhiên, cực kì trau chuốt, qua đó đặt người xem vào ảo giác một cách hiệu quả. Không khí trong tranh kì bí, tĩnh mịch và im ắng. Xa xa là phong cảnh bờ biển đá – mà Đa-li đã miêu tả là được chiếu sáng bởi "ánh chiều tà u sầu và trong suốt" – dựa trên đường bờ biển gần nhà ông tại Cảng Li-gát (Lligat) ở Ca-ta-lô-ni-a (Catalonia). Núi Pa-ni (Pani), gần ngôi làng Địa Trung Hải Ca-đa-kết (Cadaqués), nơi gia đình ông có một ngôi nhà nghỉ mát, in bóng xuống tiền cảnh. Mắc cạn trên bãi biển là một sinh vật kì quặc, đó là nằm vắt qua tảng đá hoặc gờ đá. Hàng mi quá cỡ che con mắt nhắm nghiền của nó và một vật giống như lưỡi thò ra từ mũi nó. Con mắt nhắm gợi ý rằng sinh vật này đang ngủ và có lẽ đang mơ, có lẽ phỏng theo miêu tả của Phơ-roi rằng những giấc mơ là "đường hoàng đạo đến vô thức".
Ba chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh đều chỉ giờ khác nhau, trong khi lũ kiến bâu trên một chiếc đồng hồ quả quýt bằng kim loại. Một cây ô-liu có vẻ cằn cỗi, chỉ một cành và không có lá, trông như đang mọc ra từ mặt bàn gỗ chứ không phải từ đất trần.
Các mặt đồng hồ và những con kiến – kiến là biểu tượng của sự phân rã – ám chỉ thời gian trôi và cái chết. Một số nhà bình luận phỏng đoán rằng những chiếc đồng hồ tan chảy phản ánh nhận định là các sự kiện trong mơ không tuân theo trình tự chặt chẽ, rằng thời gian trong mơ là phi lí. Nói cho cùng, Sự dai dẳng của kí ức là tác phẩm khó diễn giải. Đa-li từng tuyên bố rằng mình vẽ bức tranh nhằm "hệ thống hóa sự hỗn độn và qua đó góp phần bác bỏ hoàn toàn sự đáng tin cậy của thế giới thực tại".
(Theo Nghệ thuật – Khái lược những tư tưởng lớn, nhiều tác giả, Thanh Loan dịch,
Đông A và NXB Dân trí, 2021, tr. 314 – 315)
Trong những thông tin dưới đây, thông tin nào đúng, thông tin nào sai khi nói về văn bản San-va-đo Đa-li và "Sự dai dẳng của kí ức"?
(Nhấp vào ô màu vàng để chọn đúng / sai)a) Văn bản có sự kết hợp của các phương thức biểu đạt. |
|
b) Sự dai dẳng của kí ức là tên của một cuốn sách. |
|
c) Tác giả của văn bản là San-va-đo Đa-li. |
|
d) Trích trong Nghệ thuật – Khái lược những tư tưởng lớn. |
|
SAN-VA-ĐO ĐA-LI (SALVADOR DALÍ) VÀ SỰ DAI DẲNG CỦA KÍ ỨC
Sự dai dẳng của kí ức, tranh sơn dầu của San-va-đo Đa-li, 1931
(https://www.shutterstock.com/)
Là một hình ảnh phi lí rõ ràng, Sự dai dẳng của kí ức cho thấy trình độ kĩ thuật đáng kể. Đa-li đã thuần thục cái mà ông gọi là "những mẹo thường gây tê liệt, làm đánh lừa con mắt", dùng cọ lông chồn nhỏ và kính lúp của thợ kim hoàn gắn trên một mắt để vẽ sao cho thật tỉ mỉ, chi li. Kết quả là một cảnh siêu thực được vẽ theo lối tự nhiên, cực kì trau chuốt, qua đó đặt người xem vào ảo giác một cách hiệu quả. Không khí trong tranh kì bí, tĩnh mịch và im ắng. Xa xa là phong cảnh bờ biển đá – mà Đa-li đã miêu tả là được chiếu sáng bởi "ánh chiều tà u sầu và trong suốt" – dựa trên đường bờ biển gần nhà ông tại Cảng Li-gát (Lligat) ở Ca-ta-lô-ni-a (Catalonia). Núi Pa-ni (Pani), gần ngôi làng Địa Trung Hải Ca-đa-kết (Cadaqués), nơi gia đình ông có một ngôi nhà nghỉ mát, in bóng xuống tiền cảnh. Mắc cạn trên bãi biển là một sinh vật kì quặc, đó là nằm vắt qua tảng đá hoặc gờ đá. Hàng mi quá cỡ che con mắt nhắm nghiền của nó và một vật giống như lưỡi thò ra từ mũi nó. Con mắt nhắm gợi ý rằng sinh vật này đang ngủ và có lẽ đang mơ, có lẽ phỏng theo miêu tả của Phơ-roi rằng những giấc mơ là "đường hoàng đạo đến vô thức".
Ba chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh đều chỉ giờ khác nhau, trong khi lũ kiến bâu trên một chiếc đồng hồ quả quýt bằng kim loại. Một cây ô-liu có vẻ cằn cỗi, chỉ một cành và không có lá, trông như đang mọc ra từ mặt bàn gỗ chứ không phải từ đất trần.
Các mặt đồng hồ và những con kiến – kiến là biểu tượng của sự phân rã – ám chỉ thời gian trôi và cái chết. Một số nhà bình luận phỏng đoán rằng những chiếc đồng hồ tan chảy phản ánh nhận định là các sự kiện trong mơ không tuân theo trình tự chặt chẽ, rằng thời gian trong mơ là phi lí. Nói cho cùng, Sự dai dẳng của kí ức là tác phẩm khó diễn giải. Đa-li từng tuyên bố rằng mình vẽ bức tranh nhằm "hệ thống hóa sự hỗn độn và qua đó góp phần bác bỏ hoàn toàn sự đáng tin cậy của thế giới thực tại".
(Theo Nghệ thuật – Khái lược những tư tưởng lớn, nhiều tác giả, Thanh Loan dịch,
Đông A và NXB Dân trí, 2021, tr. 314 – 315)
Theo văn bản, Sự dai dẳng của kí ức được sáng tác vào năm nào sau đây?
SAN-VA-ĐO ĐA-LI (SALVADOR DALÍ) VÀ SỰ DAI DẲNG CỦA KÍ ỨC
Sự dai dẳng của kí ức, tranh sơn dầu của San-va-đo Đa-li, 1931
(https://www.shutterstock.com/)
Là một hình ảnh phi lí rõ ràng, Sự dai dẳng của kí ức cho thấy trình độ kĩ thuật đáng kể. Đa-li đã thuần thục cái mà ông gọi là "những mẹo thường gây tê liệt, làm đánh lừa con mắt", dùng cọ lông chồn nhỏ và kính lúp của thợ kim hoàn gắn trên một mắt để vẽ sao cho thật tỉ mỉ, chi li. Kết quả là một cảnh siêu thực được vẽ theo lối tự nhiên, cực kì trau chuốt, qua đó đặt người xem vào ảo giác một cách hiệu quả. Không khí trong tranh kì bí, tĩnh mịch và im ắng. Xa xa là phong cảnh bờ biển đá – mà Đa-li đã miêu tả là được chiếu sáng bởi "ánh chiều tà u sầu và trong suốt" – dựa trên đường bờ biển gần nhà ông tại Cảng Li-gát (Lligat) ở Ca-ta-lô-ni-a (Catalonia). Núi Pa-ni (Pani), gần ngôi làng Địa Trung Hải Ca-đa-kết (Cadaqués), nơi gia đình ông có một ngôi nhà nghỉ mát, in bóng xuống tiền cảnh. Mắc cạn trên bãi biển là một sinh vật kì quặc, đó là nằm vắt qua tảng đá hoặc gờ đá. Hàng mi quá cỡ che con mắt nhắm nghiền của nó và một vật giống như lưỡi thò ra từ mũi nó. Con mắt nhắm gợi ý rằng sinh vật này đang ngủ và có lẽ đang mơ, có lẽ phỏng theo miêu tả của Phơ-roi rằng những giấc mơ là "đường hoàng đạo đến vô thức".
Ba chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh đều chỉ giờ khác nhau, trong khi lũ kiến bâu trên một chiếc đồng hồ quả quýt bằng kim loại. Một cây ô-liu có vẻ cằn cỗi, chỉ một cành và không có lá, trông như đang mọc ra từ mặt bàn gỗ chứ không phải từ đất trần.
Các mặt đồng hồ và những con kiến – kiến là biểu tượng của sự phân rã – ám chỉ thời gian trôi và cái chết. Một số nhà bình luận phỏng đoán rằng những chiếc đồng hồ tan chảy phản ánh nhận định là các sự kiện trong mơ không tuân theo trình tự chặt chẽ, rằng thời gian trong mơ là phi lí. Nói cho cùng, Sự dai dẳng của kí ức là tác phẩm khó diễn giải. Đa-li từng tuyên bố rằng mình vẽ bức tranh nhằm "hệ thống hóa sự hỗn độn và qua đó góp phần bác bỏ hoàn toàn sự đáng tin cậy của thế giới thực tại".
(Theo Nghệ thuật – Khái lược những tư tưởng lớn, nhiều tác giả, Thanh Loan dịch,
Đông A và NXB Dân trí, 2021, tr. 314 – 315)
Cảnh vật nào dưới đây không xuất hiện trong bức tranh Sự dai dẳng của kí ức?
SAN-VA-ĐO ĐA-LI (SALVADOR DALÍ) VÀ SỰ DAI DẲNG CỦA KÍ ỨC
Sự dai dẳng của kí ức, tranh sơn dầu của San-va-đo Đa-li, 1931
(https://www.shutterstock.com/)
Là một hình ảnh phi lí rõ ràng, Sự dai dẳng của kí ức cho thấy trình độ kĩ thuật đáng kể. Đa-li đã thuần thục cái mà ông gọi là "những mẹo thường gây tê liệt, làm đánh lừa con mắt", dùng cọ lông chồn nhỏ và kính lúp của thợ kim hoàn gắn trên một mắt để vẽ sao cho thật tỉ mỉ, chi li. Kết quả là một cảnh siêu thực được vẽ theo lối tự nhiên, cực kì trau chuốt, qua đó đặt người xem vào ảo giác một cách hiệu quả. Không khí trong tranh kì bí, tĩnh mịch và im ắng. Xa xa là phong cảnh bờ biển đá – mà Đa-li đã miêu tả là được chiếu sáng bởi "ánh chiều tà u sầu và trong suốt" – dựa trên đường bờ biển gần nhà ông tại Cảng Li-gát (Lligat) ở Ca-ta-lô-ni-a (Catalonia). Núi Pa-ni (Pani), gần ngôi làng Địa Trung Hải Ca-đa-kết (Cadaqués), nơi gia đình ông có một ngôi nhà nghỉ mát, in bóng xuống tiền cảnh. Mắc cạn trên bãi biển là một sinh vật kì quặc, đó là nằm vắt qua tảng đá hoặc gờ đá. Hàng mi quá cỡ che con mắt nhắm nghiền của nó và một vật giống như lưỡi thò ra từ mũi nó. Con mắt nhắm gợi ý rằng sinh vật này đang ngủ và có lẽ đang mơ, có lẽ phỏng theo miêu tả của Phơ-roi rằng những giấc mơ là "đường hoàng đạo đến vô thức".
Ba chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh đều chỉ giờ khác nhau, trong khi lũ kiến bâu trên một chiếc đồng hồ quả quýt bằng kim loại. Một cây ô-liu có vẻ cằn cỗi, chỉ một cành và không có lá, trông như đang mọc ra từ mặt bàn gỗ chứ không phải từ đất trần.
Các mặt đồng hồ và những con kiến – kiến là biểu tượng của sự phân rã – ám chỉ thời gian trôi và cái chết. Một số nhà bình luận phỏng đoán rằng những chiếc đồng hồ tan chảy phản ánh nhận định là các sự kiện trong mơ không tuân theo trình tự chặt chẽ, rằng thời gian trong mơ là phi lí. Nói cho cùng, Sự dai dẳng của kí ức là tác phẩm khó diễn giải. Đa-li từng tuyên bố rằng mình vẽ bức tranh nhằm "hệ thống hóa sự hỗn độn và qua đó góp phần bác bỏ hoàn toàn sự đáng tin cậy của thế giới thực tại".
(Theo Nghệ thuật – Khái lược những tư tưởng lớn, nhiều tác giả, Thanh Loan dịch,
Đông A và NXB Dân trí, 2021, tr. 314 – 315)
Theo văn bản, Sự dai dẳng của kí ức là bức tranh thuộc trường phái nghệ thuật nào dưới đây?
SAN-VA-ĐO ĐA-LI (SALVADOR DALÍ) VÀ SỰ DAI DẲNG CỦA KÍ ỨC
Sự dai dẳng của kí ức, tranh sơn dầu của San-va-đo Đa-li, 1931
(https://www.shutterstock.com/)
Là một hình ảnh phi lí rõ ràng, Sự dai dẳng của kí ức cho thấy trình độ kĩ thuật đáng kể. Đa-li đã thuần thục cái mà ông gọi là "những mẹo thường gây tê liệt, làm đánh lừa con mắt", dùng cọ lông chồn nhỏ và kính lúp của thợ kim hoàn gắn trên một mắt để vẽ sao cho thật tỉ mỉ, chi li. Kết quả là một cảnh siêu thực được vẽ theo lối tự nhiên, cực kì trau chuốt, qua đó đặt người xem vào ảo giác một cách hiệu quả. Không khí trong tranh kì bí, tĩnh mịch và im ắng. Xa xa là phong cảnh bờ biển đá – mà Đa-li đã miêu tả là được chiếu sáng bởi "ánh chiều tà u sầu và trong suốt" – dựa trên đường bờ biển gần nhà ông tại Cảng Li-gát (Lligat) ở Ca-ta-lô-ni-a (Catalonia). Núi Pa-ni (Pani), gần ngôi làng Địa Trung Hải Ca-đa-kết (Cadaqués), nơi gia đình ông có một ngôi nhà nghỉ mát, in bóng xuống tiền cảnh. Mắc cạn trên bãi biển là một sinh vật kì quặc, đó là nằm vắt qua tảng đá hoặc gờ đá. Hàng mi quá cỡ che con mắt nhắm nghiền của nó và một vật giống như lưỡi thò ra từ mũi nó. Con mắt nhắm gợi ý rằng sinh vật này đang ngủ và có lẽ đang mơ, có lẽ phỏng theo miêu tả của Phơ-roi rằng những giấc mơ là "đường hoàng đạo đến vô thức".
Ba chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh đều chỉ giờ khác nhau, trong khi lũ kiến bâu trên một chiếc đồng hồ quả quýt bằng kim loại. Một cây ô-liu có vẻ cằn cỗi, chỉ một cành và không có lá, trông như đang mọc ra từ mặt bàn gỗ chứ không phải từ đất trần.
Các mặt đồng hồ và những con kiến – kiến là biểu tượng của sự phân rã – ám chỉ thời gian trôi và cái chết. Một số nhà bình luận phỏng đoán rằng những chiếc đồng hồ tan chảy phản ánh nhận định là các sự kiện trong mơ không tuân theo trình tự chặt chẽ, rằng thời gian trong mơ là phi lí. Nói cho cùng, Sự dai dẳng của kí ức là tác phẩm khó diễn giải. Đa-li từng tuyên bố rằng mình vẽ bức tranh nhằm "hệ thống hóa sự hỗn độn và qua đó góp phần bác bỏ hoàn toàn sự đáng tin cậy của thế giới thực tại".
(Theo Nghệ thuật – Khái lược những tư tưởng lớn, nhiều tác giả, Thanh Loan dịch,
Đông A và NXB Dân trí, 2021, tr. 314 – 315)
Bờ biển đá trong bức tranh Sự dai dẳng của kí ức được lấy cảm hứng từ khung cảnh nào dưới đây?
SAN-VA-ĐO ĐA-LI (SALVADOR DALÍ) VÀ SỰ DAI DẲNG CỦA KÍ ỨC
Sự dai dẳng của kí ức, tranh sơn dầu của San-va-đo Đa-li, 1931
(https://www.shutterstock.com/)
Là một hình ảnh phi lí rõ ràng, Sự dai dẳng của kí ức cho thấy trình độ kĩ thuật đáng kể. Đa-li đã thuần thục cái mà ông gọi là "những mẹo thường gây tê liệt, làm đánh lừa con mắt", dùng cọ lông chồn nhỏ và kính lúp của thợ kim hoàn gắn trên một mắt để vẽ sao cho thật tỉ mỉ, chi li. Kết quả là một cảnh siêu thực được vẽ theo lối tự nhiên, cực kì trau chuốt, qua đó đặt người xem vào ảo giác một cách hiệu quả. Không khí trong tranh kì bí, tĩnh mịch và im ắng. Xa xa là phong cảnh bờ biển đá – mà Đa-li đã miêu tả là được chiếu sáng bởi "ánh chiều tà u sầu và trong suốt" – dựa trên đường bờ biển gần nhà ông tại Cảng Li-gát (Lligat) ở Ca-ta-lô-ni-a (Catalonia). Núi Pa-ni (Pani), gần ngôi làng Địa Trung Hải Ca-đa-kết (Cadaqués), nơi gia đình ông có một ngôi nhà nghỉ mát, in bóng xuống tiền cảnh. Mắc cạn trên bãi biển là một sinh vật kì quặc, đó là nằm vắt qua tảng đá hoặc gờ đá. Hàng mi quá cỡ che con mắt nhắm nghiền của nó và một vật giống như lưỡi thò ra từ mũi nó. Con mắt nhắm gợi ý rằng sinh vật này đang ngủ và có lẽ đang mơ, có lẽ phỏng theo miêu tả của Phơ-roi rằng những giấc mơ là "đường hoàng đạo đến vô thức".
Ba chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh đều chỉ giờ khác nhau, trong khi lũ kiến bâu trên một chiếc đồng hồ quả quýt bằng kim loại. Một cây ô-liu có vẻ cằn cỗi, chỉ một cành và không có lá, trông như đang mọc ra từ mặt bàn gỗ chứ không phải từ đất trần.
Các mặt đồng hồ và những con kiến – kiến là biểu tượng của sự phân rã – ám chỉ thời gian trôi và cái chết. Một số nhà bình luận phỏng đoán rằng những chiếc đồng hồ tan chảy phản ánh nhận định là các sự kiện trong mơ không tuân theo trình tự chặt chẽ, rằng thời gian trong mơ là phi lí. Nói cho cùng, Sự dai dẳng của kí ức là tác phẩm khó diễn giải. Đa-li từng tuyên bố rằng mình vẽ bức tranh nhằm "hệ thống hóa sự hỗn độn và qua đó góp phần bác bỏ hoàn toàn sự đáng tin cậy của thế giới thực tại".
(Theo Nghệ thuật – Khái lược những tư tưởng lớn, nhiều tác giả, Thanh Loan dịch,
Đông A và NXB Dân trí, 2021, tr. 314 – 315)
Trong bức tranh Sự dai dẳng của kí ức, hình ảnh chiếc đồng hồ tan chảy biểu tượng cho điều gì dưới đây?
SAN-VA-ĐO ĐA-LI (SALVADOR DALÍ) VÀ SỰ DAI DẲNG CỦA KÍ ỨC
Sự dai dẳng của kí ức, tranh sơn dầu của San-va-đo Đa-li, 1931
(https://www.shutterstock.com/)
Là một hình ảnh phi lí rõ ràng, Sự dai dẳng của kí ức cho thấy trình độ kĩ thuật đáng kể. Đa-li đã thuần thục cái mà ông gọi là "những mẹo thường gây tê liệt, làm đánh lừa con mắt", dùng cọ lông chồn nhỏ và kính lúp của thợ kim hoàn gắn trên một mắt để vẽ sao cho thật tỉ mỉ, chi li. Kết quả là một cảnh siêu thực được vẽ theo lối tự nhiên, cực kì trau chuốt, qua đó đặt người xem vào ảo giác một cách hiệu quả. Không khí trong tranh kì bí, tĩnh mịch và im ắng. Xa xa là phong cảnh bờ biển đá – mà Đa-li đã miêu tả là được chiếu sáng bởi "ánh chiều tà u sầu và trong suốt" – dựa trên đường bờ biển gần nhà ông tại Cảng Li-gát (Lligat) ở Ca-ta-lô-ni-a (Catalonia). Núi Pa-ni (Pani), gần ngôi làng Địa Trung Hải Ca-đa-kết (Cadaqués), nơi gia đình ông có một ngôi nhà nghỉ mát, in bóng xuống tiền cảnh. Mắc cạn trên bãi biển là một sinh vật kì quặc, đó là nằm vắt qua tảng đá hoặc gờ đá. Hàng mi quá cỡ che con mắt nhắm nghiền của nó và một vật giống như lưỡi thò ra từ mũi nó. Con mắt nhắm gợi ý rằng sinh vật này đang ngủ và có lẽ đang mơ, có lẽ phỏng theo miêu tả của Phơ-roi rằng những giấc mơ là "đường hoàng đạo đến vô thức".
Ba chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh đều chỉ giờ khác nhau, trong khi lũ kiến bâu trên một chiếc đồng hồ quả quýt bằng kim loại. Một cây ô-liu có vẻ cằn cỗi, chỉ một cành và không có lá, trông như đang mọc ra từ mặt bàn gỗ chứ không phải từ đất trần.
Các mặt đồng hồ và những con kiến – kiến là biểu tượng của sự phân rã – ám chỉ thời gian trôi và cái chết. Một số nhà bình luận phỏng đoán rằng những chiếc đồng hồ tan chảy phản ánh nhận định là các sự kiện trong mơ không tuân theo trình tự chặt chẽ, rằng thời gian trong mơ là phi lí. Nói cho cùng, Sự dai dẳng của kí ức là tác phẩm khó diễn giải. Đa-li từng tuyên bố rằng mình vẽ bức tranh nhằm "hệ thống hóa sự hỗn độn và qua đó góp phần bác bỏ hoàn toàn sự đáng tin cậy của thế giới thực tại".
(Theo Nghệ thuật – Khái lược những tư tưởng lớn, nhiều tác giả, Thanh Loan dịch,
Đông A và NXB Dân trí, 2021, tr. 314 – 315)
Biện pháp tu từ nào sau đây được sử dụng trong câu Các mặt đồng hồ và những con kiến – kiến là biểu tượng của sự phân rã – ám chỉ thời gian trôi và cái chết.?
SAN-VA-ĐO ĐA-LI (SALVADOR DALÍ) VÀ SỰ DAI DẲNG CỦA KÍ ỨC
Sự dai dẳng của kí ức, tranh sơn dầu của San-va-đo Đa-li, 1931
(https://www.shutterstock.com/)
Là một hình ảnh phi lí rõ ràng, Sự dai dẳng của kí ức cho thấy trình độ kĩ thuật đáng kể. Đa-li đã thuần thục cái mà ông gọi là "những mẹo thường gây tê liệt, làm đánh lừa con mắt", dùng cọ lông chồn nhỏ và kính lúp của thợ kim hoàn gắn trên một mắt để vẽ sao cho thật tỉ mỉ, chi li. Kết quả là một cảnh siêu thực được vẽ theo lối tự nhiên, cực kì trau chuốt, qua đó đặt người xem vào ảo giác một cách hiệu quả. Không khí trong tranh kì bí, tĩnh mịch và im ắng. Xa xa là phong cảnh bờ biển đá – mà Đa-li đã miêu tả là được chiếu sáng bởi "ánh chiều tà u sầu và trong suốt" – dựa trên đường bờ biển gần nhà ông tại Cảng Li-gát (Lligat) ở Ca-ta-lô-ni-a (Catalonia). Núi Pa-ni (Pani), gần ngôi làng Địa Trung Hải Ca-đa-kết (Cadaqués), nơi gia đình ông có một ngôi nhà nghỉ mát, in bóng xuống tiền cảnh. Mắc cạn trên bãi biển là một sinh vật kì quặc, đó là nằm vắt qua tảng đá hoặc gờ đá. Hàng mi quá cỡ che con mắt nhắm nghiền của nó và một vật giống như lưỡi thò ra từ mũi nó. Con mắt nhắm gợi ý rằng sinh vật này đang ngủ và có lẽ đang mơ, có lẽ phỏng theo miêu tả của Phơ-roi rằng những giấc mơ là "đường hoàng đạo đến vô thức".
Ba chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh đều chỉ giờ khác nhau, trong khi lũ kiến bâu trên một chiếc đồng hồ quả quýt bằng kim loại. Một cây ô-liu có vẻ cằn cỗi, chỉ một cành và không có lá, trông như đang mọc ra từ mặt bàn gỗ chứ không phải từ đất trần.
Các mặt đồng hồ và những con kiến – kiến là biểu tượng của sự phân rã – ám chỉ thời gian trôi và cái chết. Một số nhà bình luận phỏng đoán rằng những chiếc đồng hồ tan chảy phản ánh nhận định là các sự kiện trong mơ không tuân theo trình tự chặt chẽ, rằng thời gian trong mơ là phi lí. Nói cho cùng, Sự dai dẳng của kí ức là tác phẩm khó diễn giải. Đa-li từng tuyên bố rằng mình vẽ bức tranh nhằm "hệ thống hóa sự hỗn độn và qua đó góp phần bác bỏ hoàn toàn sự đáng tin cậy của thế giới thực tại".
(Theo Nghệ thuật – Khái lược những tư tưởng lớn, nhiều tác giả, Thanh Loan dịch,
Đông A và NXB Dân trí, 2021, tr. 314 – 315)
Bức tranh Sự dai dẳng của kí ức phản ánh điều gì trong tâm hồn con người?
SAN-VA-ĐO ĐA-LI (SALVADOR DALÍ) VÀ SỰ DAI DẲNG CỦA KÍ ỨC
Sự dai dẳng của kí ức, tranh sơn dầu của San-va-đo Đa-li, 1931
(https://www.shutterstock.com/)
Là một hình ảnh phi lí rõ ràng, Sự dai dẳng của kí ức cho thấy trình độ kĩ thuật đáng kể. Đa-li đã thuần thục cái mà ông gọi là "những mẹo thường gây tê liệt, làm đánh lừa con mắt", dùng cọ lông chồn nhỏ và kính lúp của thợ kim hoàn gắn trên một mắt để vẽ sao cho thật tỉ mỉ, chi li. Kết quả là một cảnh siêu thực được vẽ theo lối tự nhiên, cực kì trau chuốt, qua đó đặt người xem vào ảo giác một cách hiệu quả. Không khí trong tranh kì bí, tĩnh mịch và im ắng. Xa xa là phong cảnh bờ biển đá – mà Đa-li đã miêu tả là được chiếu sáng bởi "ánh chiều tà u sầu và trong suốt" – dựa trên đường bờ biển gần nhà ông tại Cảng Li-gát (Lligat) ở Ca-ta-lô-ni-a (Catalonia). Núi Pa-ni (Pani), gần ngôi làng Địa Trung Hải Ca-đa-kết (Cadaqués), nơi gia đình ông có một ngôi nhà nghỉ mát, in bóng xuống tiền cảnh. Mắc cạn trên bãi biển là một sinh vật kì quặc, đó là nằm vắt qua tảng đá hoặc gờ đá. Hàng mi quá cỡ che con mắt nhắm nghiền của nó và một vật giống như lưỡi thò ra từ mũi nó. Con mắt nhắm gợi ý rằng sinh vật này đang ngủ và có lẽ đang mơ, có lẽ phỏng theo miêu tả của Phơ-roi rằng những giấc mơ là "đường hoàng đạo đến vô thức".
Ba chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh đều chỉ giờ khác nhau, trong khi lũ kiến bâu trên một chiếc đồng hồ quả quýt bằng kim loại. Một cây ô-liu có vẻ cằn cỗi, chỉ một cành và không có lá, trông như đang mọc ra từ mặt bàn gỗ chứ không phải từ đất trần.
Các mặt đồng hồ và những con kiến – kiến là biểu tượng của sự phân rã – ám chỉ thời gian trôi và cái chết. Một số nhà bình luận phỏng đoán rằng những chiếc đồng hồ tan chảy phản ánh nhận định là các sự kiện trong mơ không tuân theo trình tự chặt chẽ, rằng thời gian trong mơ là phi lí. Nói cho cùng, Sự dai dẳng của kí ức là tác phẩm khó diễn giải. Đa-li từng tuyên bố rằng mình vẽ bức tranh nhằm "hệ thống hóa sự hỗn độn và qua đó góp phần bác bỏ hoàn toàn sự đáng tin cậy của thế giới thực tại".
(Theo Nghệ thuật – Khái lược những tư tưởng lớn, nhiều tác giả, Thanh Loan dịch,
Đông A và NXB Dân trí, 2021, tr. 314 – 315)
Chi tiết/hình ảnh nào trong Sự dai dẳng của kí ức gợi sự phi lí của thời gian trong những giấc mơ?
SAN-VA-ĐO ĐA-LI (SALVADOR DALÍ) VÀ SỰ DAI DẲNG CỦA KÍ ỨC
Sự dai dẳng của kí ức, tranh sơn dầu của San-va-đo Đa-li, 1931
(https://www.shutterstock.com/)
Là một hình ảnh phi lí rõ ràng, Sự dai dẳng của kí ức cho thấy trình độ kĩ thuật đáng kể. Đa-li đã thuần thục cái mà ông gọi là "những mẹo thường gây tê liệt, làm đánh lừa con mắt", dùng cọ lông chồn nhỏ và kính lúp của thợ kim hoàn gắn trên một mắt để vẽ sao cho thật tỉ mỉ, chi li. Kết quả là một cảnh siêu thực được vẽ theo lối tự nhiên, cực kì trau chuốt, qua đó đặt người xem vào ảo giác một cách hiệu quả. Không khí trong tranh kì bí, tĩnh mịch và im ắng. Xa xa là phong cảnh bờ biển đá – mà Đa-li đã miêu tả là được chiếu sáng bởi "ánh chiều tà u sầu và trong suốt" – dựa trên đường bờ biển gần nhà ông tại Cảng Li-gát (Lligat) ở Ca-ta-lô-ni-a (Catalonia). Núi Pa-ni (Pani), gần ngôi làng Địa Trung Hải Ca-đa-kết (Cadaqués), nơi gia đình ông có một ngôi nhà nghỉ mát, in bóng xuống tiền cảnh. Mắc cạn trên bãi biển là một sinh vật kì quặc, đó là nằm vắt qua tảng đá hoặc gờ đá. Hàng mi quá cỡ che con mắt nhắm nghiền của nó và một vật giống như lưỡi thò ra từ mũi nó. Con mắt nhắm gợi ý rằng sinh vật này đang ngủ và có lẽ đang mơ, có lẽ phỏng theo miêu tả của Phơ-roi rằng những giấc mơ là "đường hoàng đạo đến vô thức".
Ba chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh đều chỉ giờ khác nhau, trong khi lũ kiến bâu trên một chiếc đồng hồ quả quýt bằng kim loại. Một cây ô-liu có vẻ cằn cỗi, chỉ một cành và không có lá, trông như đang mọc ra từ mặt bàn gỗ chứ không phải từ đất trần.
Các mặt đồng hồ và những con kiến – kiến là biểu tượng của sự phân rã – ám chỉ thời gian trôi và cái chết. Một số nhà bình luận phỏng đoán rằng những chiếc đồng hồ tan chảy phản ánh nhận định là các sự kiện trong mơ không tuân theo trình tự chặt chẽ, rằng thời gian trong mơ là phi lí. Nói cho cùng, Sự dai dẳng của kí ức là tác phẩm khó diễn giải. Đa-li từng tuyên bố rằng mình vẽ bức tranh nhằm "hệ thống hóa sự hỗn độn và qua đó góp phần bác bỏ hoàn toàn sự đáng tin cậy của thế giới thực tại".
(Theo Nghệ thuật – Khái lược những tư tưởng lớn, nhiều tác giả, Thanh Loan dịch,
Đông A và NXB Dân trí, 2021, tr. 314 – 315)
Chọn từ phù hợp để điền vào chỗ trống.
Sự dai dẳng của kí ức không chỉ là một tác phẩm siêu thực về thời gian và kí ức mà còn là cách để tác giả thể hiện sự phi lí trong tâm hồn con người. Đa-li đã tạo ra một không gian , nơi thời gian và không gian trở nên lạ thường. trong tranh là biểu tượng cho sự phân rã, gợi ra cái chết; còn những chiếc đồng hồ tan chảy gợi ra phi lí của những giấc mơ.
SAN-VA-ĐO ĐA-LI (SALVADOR DALÍ) VÀ SỰ DAI DẲNG CỦA KÍ ỨC
Sự dai dẳng của kí ức, tranh sơn dầu của San-va-đo Đa-li, 1931
(https://www.shutterstock.com/)
Là một hình ảnh phi lí rõ ràng, Sự dai dẳng của kí ức cho thấy trình độ kĩ thuật đáng kể. Đa-li đã thuần thục cái mà ông gọi là "những mẹo thường gây tê liệt, làm đánh lừa con mắt", dùng cọ lông chồn nhỏ và kính lúp của thợ kim hoàn gắn trên một mắt để vẽ sao cho thật tỉ mỉ, chi li. Kết quả là một cảnh siêu thực được vẽ theo lối tự nhiên, cực kì trau chuốt, qua đó đặt người xem vào ảo giác một cách hiệu quả. Không khí trong tranh kì bí, tĩnh mịch và im ắng. Xa xa là phong cảnh bờ biển đá – mà Đa-li đã miêu tả là được chiếu sáng bởi "ánh chiều tà u sầu và trong suốt" – dựa trên đường bờ biển gần nhà ông tại Cảng Li-gát (Lligat) ở Ca-ta-lô-ni-a (Catalonia). Núi Pa-ni (Pani), gần ngôi làng Địa Trung Hải Ca-đa-kết (Cadaqués), nơi gia đình ông có một ngôi nhà nghỉ mát, in bóng xuống tiền cảnh. Mắc cạn trên bãi biển là một sinh vật kì quặc, đó là nằm vắt qua tảng đá hoặc gờ đá. Hàng mi quá cỡ che con mắt nhắm nghiền của nó và một vật giống như lưỡi thò ra từ mũi nó. Con mắt nhắm gợi ý rằng sinh vật này đang ngủ và có lẽ đang mơ, có lẽ phỏng theo miêu tả của Phơ-roi rằng những giấc mơ là "đường hoàng đạo đến vô thức".
Ba chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh đều chỉ giờ khác nhau, trong khi lũ kiến bâu trên một chiếc đồng hồ quả quýt bằng kim loại. Một cây ô-liu có vẻ cằn cỗi, chỉ một cành và không có lá, trông như đang mọc ra từ mặt bàn gỗ chứ không phải từ đất trần.
Các mặt đồng hồ và những con kiến – kiến là biểu tượng của sự phân rã – ám chỉ thời gian trôi và cái chết. Một số nhà bình luận phỏng đoán rằng những chiếc đồng hồ tan chảy phản ánh nhận định là các sự kiện trong mơ không tuân theo trình tự chặt chẽ, rằng thời gian trong mơ là phi lí. Nói cho cùng, Sự dai dẳng của kí ức là tác phẩm khó diễn giải. Đa-li từng tuyên bố rằng mình vẽ bức tranh nhằm "hệ thống hóa sự hỗn độn và qua đó góp phần bác bỏ hoàn toàn sự đáng tin cậy của thế giới thực tại".
(Theo Nghệ thuật – Khái lược những tư tưởng lớn, nhiều tác giả, Thanh Loan dịch,
Đông A và NXB Dân trí, 2021, tr. 314 – 315)
Dòng nào dưới đây mô tả đúng không khí được phản ánh trong bức tranh Sự dai dẳng của kí ức?
SAN-VA-ĐO ĐA-LI (SALVADOR DALÍ) VÀ SỰ DAI DẲNG CỦA KÍ ỨC
Sự dai dẳng của kí ức, tranh sơn dầu của San-va-đo Đa-li, 1931
(https://www.shutterstock.com/)
Là một hình ảnh phi lí rõ ràng, Sự dai dẳng của kí ức cho thấy trình độ kĩ thuật đáng kể. Đa-li đã thuần thục cái mà ông gọi là "những mẹo thường gây tê liệt, làm đánh lừa con mắt", dùng cọ lông chồn nhỏ và kính lúp của thợ kim hoàn gắn trên một mắt để vẽ sao cho thật tỉ mỉ, chi li. Kết quả là một cảnh siêu thực được vẽ theo lối tự nhiên, cực kì trau chuốt, qua đó đặt người xem vào ảo giác một cách hiệu quả. Không khí trong tranh kì bí, tĩnh mịch và im ắng. Xa xa là phong cảnh bờ biển đá – mà Đa-li đã miêu tả là được chiếu sáng bởi "ánh chiều tà u sầu và trong suốt" – dựa trên đường bờ biển gần nhà ông tại Cảng Li-gát (Lligat) ở Ca-ta-lô-ni-a (Catalonia). Núi Pa-ni (Pani), gần ngôi làng Địa Trung Hải Ca-đa-kết (Cadaqués), nơi gia đình ông có một ngôi nhà nghỉ mát, in bóng xuống tiền cảnh. Mắc cạn trên bãi biển là một sinh vật kì quặc, đó là nằm vắt qua tảng đá hoặc gờ đá. Hàng mi quá cỡ che con mắt nhắm nghiền của nó và một vật giống như lưỡi thò ra từ mũi nó. Con mắt nhắm gợi ý rằng sinh vật này đang ngủ và có lẽ đang mơ, có lẽ phỏng theo miêu tả của Phơ-roi rằng những giấc mơ là "đường hoàng đạo đến vô thức".
Ba chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh đều chỉ giờ khác nhau, trong khi lũ kiến bâu trên một chiếc đồng hồ quả quýt bằng kim loại. Một cây ô-liu có vẻ cằn cỗi, chỉ một cành và không có lá, trông như đang mọc ra từ mặt bàn gỗ chứ không phải từ đất trần.
Các mặt đồng hồ và những con kiến – kiến là biểu tượng của sự phân rã – ám chỉ thời gian trôi và cái chết. Một số nhà bình luận phỏng đoán rằng những chiếc đồng hồ tan chảy phản ánh nhận định là các sự kiện trong mơ không tuân theo trình tự chặt chẽ, rằng thời gian trong mơ là phi lí. Nói cho cùng, Sự dai dẳng của kí ức là tác phẩm khó diễn giải. Đa-li từng tuyên bố rằng mình vẽ bức tranh nhằm "hệ thống hóa sự hỗn độn và qua đó góp phần bác bỏ hoàn toàn sự đáng tin cậy của thế giới thực tại".
(Theo Nghệ thuật – Khái lược những tư tưởng lớn, nhiều tác giả, Thanh Loan dịch,
Đông A và NXB Dân trí, 2021, tr. 314 – 315)
Với hình ảnh chiếc đồng hồ tan chảy, Đa-li muốn nhấn mạnh điều gì về mối quan hệ giữa thời gian và kí ức?
SAN-VA-ĐO ĐA-LI (SALVADOR DALÍ) VÀ SỰ DAI DẲNG CỦA KÍ ỨC
Sự dai dẳng của kí ức, tranh sơn dầu của San-va-đo Đa-li, 1931
(https://www.shutterstock.com/)
Là một hình ảnh phi lí rõ ràng, Sự dai dẳng của kí ức cho thấy trình độ kĩ thuật đáng kể. Đa-li đã thuần thục cái mà ông gọi là "những mẹo thường gây tê liệt, làm đánh lừa con mắt", dùng cọ lông chồn nhỏ và kính lúp của thợ kim hoàn gắn trên một mắt để vẽ sao cho thật tỉ mỉ, chi li. Kết quả là một cảnh siêu thực được vẽ theo lối tự nhiên, cực kì trau chuốt, qua đó đặt người xem vào ảo giác một cách hiệu quả. Không khí trong tranh kì bí, tĩnh mịch và im ắng. Xa xa là phong cảnh bờ biển đá – mà Đa-li đã miêu tả là được chiếu sáng bởi "ánh chiều tà u sầu và trong suốt" – dựa trên đường bờ biển gần nhà ông tại Cảng Li-gát (Lligat) ở Ca-ta-lô-ni-a (Catalonia). Núi Pa-ni (Pani), gần ngôi làng Địa Trung Hải Ca-đa-kết (Cadaqués), nơi gia đình ông có một ngôi nhà nghỉ mát, in bóng xuống tiền cảnh. Mắc cạn trên bãi biển là một sinh vật kì quặc, đó là nằm vắt qua tảng đá hoặc gờ đá. Hàng mi quá cỡ che con mắt nhắm nghiền của nó và một vật giống như lưỡi thò ra từ mũi nó. Con mắt nhắm gợi ý rằng sinh vật này đang ngủ và có lẽ đang mơ, có lẽ phỏng theo miêu tả của Phơ-roi rằng những giấc mơ là "đường hoàng đạo đến vô thức".
Ba chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh đều chỉ giờ khác nhau, trong khi lũ kiến bâu trên một chiếc đồng hồ quả quýt bằng kim loại. Một cây ô-liu có vẻ cằn cỗi, chỉ một cành và không có lá, trông như đang mọc ra từ mặt bàn gỗ chứ không phải từ đất trần.
Các mặt đồng hồ và những con kiến – kiến là biểu tượng của sự phân rã – ám chỉ thời gian trôi và cái chết. Một số nhà bình luận phỏng đoán rằng những chiếc đồng hồ tan chảy phản ánh nhận định là các sự kiện trong mơ không tuân theo trình tự chặt chẽ, rằng thời gian trong mơ là phi lí. Nói cho cùng, Sự dai dẳng của kí ức là tác phẩm khó diễn giải. Đa-li từng tuyên bố rằng mình vẽ bức tranh nhằm "hệ thống hóa sự hỗn độn và qua đó góp phần bác bỏ hoàn toàn sự đáng tin cậy của thế giới thực tại".
(Theo Nghệ thuật – Khái lược những tư tưởng lớn, nhiều tác giả, Thanh Loan dịch,
Đông A và NXB Dân trí, 2021, tr. 314 – 315)
Trong "Sự dai dẳng của kí ức", Đa-li sử dụng hình ảnh sinh vật kì quặc có đôi mắt nhắm nghiền để làm nổi bật khái niệm nào về tâm lí con người?
SAN-VA-ĐO ĐA-LI (SALVADOR DALÍ) VÀ SỰ DAI DẲNG CỦA KÍ ỨC
Sự dai dẳng của kí ức, tranh sơn dầu của San-va-đo Đa-li, 1931
(https://www.shutterstock.com/)
Là một hình ảnh phi lí rõ ràng, Sự dai dẳng của kí ức cho thấy trình độ kĩ thuật đáng kể. Đa-li đã thuần thục cái mà ông gọi là "những mẹo thường gây tê liệt, làm đánh lừa con mắt", dùng cọ lông chồn nhỏ và kính lúp của thợ kim hoàn gắn trên một mắt để vẽ sao cho thật tỉ mỉ, chi li. Kết quả là một cảnh siêu thực được vẽ theo lối tự nhiên, cực kì trau chuốt, qua đó đặt người xem vào ảo giác một cách hiệu quả. Không khí trong tranh kì bí, tĩnh mịch và im ắng. Xa xa là phong cảnh bờ biển đá – mà Đa-li đã miêu tả là được chiếu sáng bởi "ánh chiều tà u sầu và trong suốt" – dựa trên đường bờ biển gần nhà ông tại Cảng Li-gát (Lligat) ở Ca-ta-lô-ni-a (Catalonia). Núi Pa-ni (Pani), gần ngôi làng Địa Trung Hải Ca-đa-kết (Cadaqués), nơi gia đình ông có một ngôi nhà nghỉ mát, in bóng xuống tiền cảnh. Mắc cạn trên bãi biển là một sinh vật kì quặc, đó là nằm vắt qua tảng đá hoặc gờ đá. Hàng mi quá cỡ che con mắt nhắm nghiền của nó và một vật giống như lưỡi thò ra từ mũi nó. Con mắt nhắm gợi ý rằng sinh vật này đang ngủ và có lẽ đang mơ, có lẽ phỏng theo miêu tả của Phơ-roi rằng những giấc mơ là "đường hoàng đạo đến vô thức".
Ba chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh đều chỉ giờ khác nhau, trong khi lũ kiến bâu trên một chiếc đồng hồ quả quýt bằng kim loại. Một cây ô-liu có vẻ cằn cỗi, chỉ một cành và không có lá, trông như đang mọc ra từ mặt bàn gỗ chứ không phải từ đất trần.
Các mặt đồng hồ và những con kiến – kiến là biểu tượng của sự phân rã – ám chỉ thời gian trôi và cái chết. Một số nhà bình luận phỏng đoán rằng những chiếc đồng hồ tan chảy phản ánh nhận định là các sự kiện trong mơ không tuân theo trình tự chặt chẽ, rằng thời gian trong mơ là phi lí. Nói cho cùng, Sự dai dẳng của kí ức là tác phẩm khó diễn giải. Đa-li từng tuyên bố rằng mình vẽ bức tranh nhằm "hệ thống hóa sự hỗn độn và qua đó góp phần bác bỏ hoàn toàn sự đáng tin cậy của thế giới thực tại".
(Theo Nghệ thuật – Khái lược những tư tưởng lớn, nhiều tác giả, Thanh Loan dịch,
Đông A và NXB Dân trí, 2021, tr. 314 – 315)
Biện pháp nghệ thuật nào dưới đây được Đa-li sử dụng để thể hiện sự phi lí của thời gian và kí ức?
Mắc cạn trên bãi biển là một sinh vật kì quặc, đó là nằm vắt qua tảng đá hoặc gờ đá. Hàng mi quá cỡ che con mắt nhắm nghiền của nó và một vật giống như lưỡi thò ra từ mũi nó. Con mắt nhắm gợi ý rằng sinh vật này đang ngủ và có lẽ đang mơ, có lẽ phỏng theo miêu tả của Phơ-roi rằng những giấc mơ là "đường hoàng đạo đến vô thức".
Biện pháp nghệ thuật nào được sử dụng trong đoạn văn trên?
Bạn có thể đăng câu hỏi về bài học này ở đây