Pmqkhl H

Giới thiệu về bản thân

[Hồng Nhan:] Và dòng thư tay em gửi trao anh ngày nào Giờ còn lại hư vô em gửi anh đây lời chào Mà nhìn người đi vội mình làm gì nên tội? Tại sao lại cách xa? Còn yêu như thế mà Để lệ hoen mi khi mùa xuân đang thầm thì Nhìn người mà ra đi anh chẳng níu kéo điều gì Mà nghe sao đáng thương nhìn nhau như cố hương Tìm em ở bốn phương vì say nên vấn vương Em ơi vô tình cuộc tình mình gặp không may Em xa nơi này để giọt lệ ở bên đây Bầu trời giờ hắt hiu nhìn về nơi đó đây Ngoài trời thì có mây chỉ còn lại là đắng cay Thương cha, thương mẹ để đành lòng mà quay lưng 25 âm lịch nhìn người cười mà rưng rưng Kia kia là pháo hoa rộn ràng người đến xem Họ hàng mừng kết duyên còn phần mình là hết duyên Oh! Anh như trẻ lạc còn tâm tối giữa rừng thông Nơi cánh chim nhỏ lạc đàn tìm bến đỗ để ngừng trông Anh là một con đom đóm mắt anh sáng đến xoay vòng Gieo cho anh cả một mầm sống nhưng chẳng chịu công vun trồng Vì lúc ấy ta còn trẻ nên đời bạc và mưu sinh Anh chưa học hết lớp mười, người ta gọi là "lưu linh" Anh gắn bó với sông nước và cảnh vật này hữu tình Còn người ta cho em áo lụa hỏi tại sao chẳng phụ mình Tình yêu ơi, bình yên ơi về đây đi Để anh ôm để gió cuốn đêm nay ai đưa về nhà Để gió vang lên câu tình ca Để lệ hoen mi khi mùa xuân đang thầm thì Nhìn người mà ra đi anh chẳng níu kéo điều gì Mà nghe sao đáng thương nhìn nhau như cố hương Tìm em ở bốn phương vì say nên vấn vương Hết rồi cuối cùng nắng thì cũng đã ngã vàng Bên người nhân tình em phải thương bản thân mình Buồn lắm phải không? Giã tràng lấp biển Đông Biết người cũng chả trông nên thôi câu chuyện thả ra sông Nhưng nếu anh say như thế này thì ai xem? Người ta sẽ nói anh tệ với những thứ mà em đem Vì thế nên anh phải sống như cái cách anh từng mơ Dù cho bản thân này hóa đá nhưng trái tim chẳng ngừng thở Và ba của anh là lính, má anh từng làm cán bộ Anh không cho phép mình khóc xe có hư cũng ráng nổ Đời người là kiếp lãng du anh chẳng may làm lữ khách Đi với nhau cả một hành trình giờ có xa chẳng nỡ trách Em ước là đời của em bình yên chẳng buồn phiền như người ta Mà giờ ra đây mà xem có người đang lên kiệu hoa Và rồi sẽ tốt nhưng mà ở nơi khác chẳng còn bận lòng như ở đây Tình yêu của anh thì có đủ mùi vị nhưng mà chẳng ngọt như ở Tây Nà na ná ná nà ná na nà na Nà na nà na ná ná nà ná na nà na Nà na na ná na, nà na na ná na Nà na na ná na nà na na ná na Để lệ hoen mi khi mùa xuân đang thầm thì Nhìn người mà ra đi anh chẳng níu kéo điều gì Mà nghe sao đáng thương nhìn nhau như cố hương Tìm em ở bốn phương vì say nên vấn vương À-há-hà-ha [Bạc Phận:] Ai gieo tình này, ai mang tình này để lệ trên khóe mi cay Ai đưa về nhà, ai cho ngọc ngà giờ người xa cách ta Từng là một thời thiếu nữ trong vùng quê nghèo Hồn nhiên cài hoa mái đầu Dòng người vội vàng em hóa thân đời bẽ bàng Rời xa tình anh năm tháng Ôi phút giây tương phùng anh nhớ và mong Dòng lưu bút năm xưa in dấu mãi đậm sâu Trong nỗi đau anh mệt nhoài, trong phút giây anh tìm hoài Muốn giữ em ở lại một lần này vì anh mãi thương Xa cách nhau thật rồi, sương trắng chiều thu Ngày em bước ra đi nước mắt ấy biệt ly Hoa vẫn rơi bên thềm nhà lá xát xơ đi nhiều và Anh chúc em yên bình mối tình mình hẹn em kiếp sau Thoáng thoáng ngày miên man giờ con nước dài thênh thang Không trách người không thương mà hương tóc còn vương vương Gửi tặng em màu son cỏ dại chút bình yên trên môi bỏ lại Nước mắt nào thấm đẫm cả hai vai Mắt phượng mày ngài mình phải tìm đến thiên thai À ơi câu hát em không cần những lời khuyên Em buông thả mình và chẳng màng đến tình duyên Đời em phiêu bạc đau đớn lắm lúc cũng vì tiền Thương thân em khổ để một lần cùng chí tuyến Giờ em ở nơi khuê phòng ngày mai nữa em theo chồng Và tô má em thêm hồng, ôi đớn đau lòng, ôi đớn đau lòng Bình minh dẫn em đi rồi vòng xoay bánh xe luân hồi Hoàng hôn khuất sau lưng đồi, ôi vỡ tan rồi, ôi vỡ tan rồi Một ngày buồn mây tím, em về thôn làng mẹ cha của em vỡ òa Giọt lệ chạnh lòng em khóc thương người sang đò Hồng nhan bạc phận sóng gió! Ôi phút giây tương phùng anh nhớ và mong Dòng lưu bút năm xưa in dấu mãi đậm sâu Trong nỗi đau anh mệt nhoài, trong phút giây anh tìm hoài Muốn giữ em ở lại một lần này vì anh mãi thương Xa cách nhau thật rồi sương trắng chiều thu Ngày em bước ra đi nước mắt ấy biệt ly Hoa vẫn rơi bên thềm nhà, lá xát xơ đi nhiều và Anh chúc em yên bình, mối tình mình hẹn em kiếp sau Em ở nơi khuê phòng mai nữa em theo chồng Tô má em thêm hồng, ôi đớn đau lòng, ôi đớn đau lòng Bình minh dẫn em đi rồi vòng xoay bánh xe luân hồi Hoàng hôn khuất sau lưng đồi, ôi vỡ tan rồi, ôi vỡ tan rồi Xa cách nhau thật rồi sương trắng chiều thu Ngày em bước ra đi nước mắt ấy biệt ly Hoa vẫn rơi bên thềm nhà, lá xát xơ đi nhiều và Anh chúc em yên bình, mối tình mình hẹn em kiếp sau
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

I.

  1. 1.C
  2. 2.D
  3. 3.B
  4. 4.B
  5. 5.A
  6. 6.D
  7. 7.B
  8. 8.C
  9. 9.B
  10. 10.A
  11. 11.A
  12. 12.C
  13. 13.A
  14. 14.C

II.

  1. 1.C
  2. 2.D
  3. 3.C
  4. 4.D
  5. 5.B
  6. 6.A
  7. 7C
  8. 8.D
  9. 9.C
  10. 10.D

Chính quyền họ Khúc (thế kỷ IX - X) tuy có công lớn trong việc giành lại quyền tự chủ đầu tiên cho dân tộc Việt Nam sau hơn một nghìn năm Bắc thuộc, nhưng không tồn tại lâu dài vì một số lý do chính sau:


1. Chưa đủ mạnh về quân sự và chính trị

  • Dù Khúc Thừa Dụ và Khúc Hạo đã xây dựng được nền tự chủ và cải cách hành chính, nhưng lực lượng quân sự còn yếu, chưa đủ để bảo vệ trước các thế lực ngoại xâm mạnh như Nam Hán.
  • Bộ máy nhà nước tuy được tổ chức, nhưng vẫn mang tính phân tán, chưa thật sự tập trung và vững chắc.

2. Chưa có sự kế thừa vững chắc

  • Sau Khúc Hạo, con trai là Khúc Thừa Mỹ kế vị, nhưng không đủ năng lực và bản lĩnh chính trị như cha ông.
  • Việc thiếu một người lãnh đạo kiệt xuất khiến chính quyền họ Khúc không thể duy trì sức mạnh lâu dài.

3. Bị xâm lược bởi thế lực ngoại bang – Nam Hán

  • Năm 930, Nam Hán đem quân xâm lược nước ta.
  • Khúc Thừa Mỹ bị bắt, chấm dứt chính quyền họ Khúc.
  • Tuy nhiên, sau đó không lâu, Dương Đình Nghệ đã nổi lên khôi phục nền tự chủ, tiếp nối tinh thần độc lập của họ Khúc.

Chính quyền họ Khúc không tồn tại lâu là do:

  • Chưa đủ mạnh về quân sự và tổ chức
  • Thiếu người kế tục xứng đáng
  • Bị ngoại bang xâm lược khi còn yếu

I.

  1. C
  2. D
  3. B
  4. B
  5. A
  6. D
  7. B
  8. C
  9. B
  10. A
  11. A
  12. C
  13. A
  14. C

II.

  1. C
  2. D
  3. C
  4. D
  5. B
  6. A
  7. C
  8. D
  9. C
  10. D
  • A lot of fish will die if we make the rivers polluted.
  • If more people cycled, the air wouldn't be polluted.
  • If it rains, Daisy's father will drive her to school.
  • If the Earth gets warmer, the sea level will rise.

\(\frac35\cdot\frac27\cdot\frac56\cdot\frac12\)

=\(\frac{3\cdot2\cdot5\cdot1}{5\cdot7\cdot6\cdot2}\)

=\(\frac{1}{14}\)

=\(\frac{11}{4}\cdot\frac{8}{14}\cdot\frac{7}{11}\cdot\frac53\)

=\(\frac{11\cdot4\cdot2\cdot7\cdot5}{4\cdot11\cdot2\cdot7\cdot3}\)

=\(\frac53\)

tổng của 2 số là:

\(\frac85\cdot2=\frac{16}{5}\)

vì phân số có tử số = mẫu số

nên phân số đó bằng 1

số còn lại là:

\(\frac{16}{5}-1=\frac{11}{5}\)

a. Theo tính chất ảnh của vật qua gương phẳng

Cách vẽ:

  1. Vẽ gương phẳng là một đoạn thẳng đứng (thường dùng nét liền hoặc nét gạch gạch).
  2. Xác định điểm sáng S cách gương 4 cm.
  3. Vẽ ảnh S' của S đối xứng qua gương:
    → Đo 4 cm từ gương sang bên kia, cùng phương vuông góc với gương.
    → Điểm S' là ảnh của S (nằm phía sau gương, đối xứng qua gương).
  4. Nối S và S' bằng đoạn thẳng vuông góc với gương.
  5. Ghi chú: S' là ảnh ảo, không hứng được trên màn, nhưng mắt nhìn thấy được.

Ảnh qua gương phẳng có đặc điểm:

  • Ảo
  • Đối xứng
  • Cách gương một khoảng bằng vật thật

b. Theo định luật phản xạ ánh sáng

Cách vẽ:

  1. Vẽ gương như phần a.
  2. Vẽ một tia sáng từ điểm S chiếu tới gương (gọi là tia tới)
  3. Tại điểm tia tới gặp gương, dựng pháp tuyến (vuông góc với gương).
  4. Áp dụng định luật phản xạ ánh sáng:
    Góc phản xạ = góc tới
    → Vẽ tia phản xạ sao cho góc phản xạ bằng góc tới (với pháp tuyến là trục).
  5. Kéo dài tia phản xạ về phía sau gương (dùng nét đứt), 2 tia phản xạ giống như xuất phát từ một điểm phía sau gương → đó là S' – ảnh ảo của S.

Cả 2 cách đều cho ảnh S' đối xứng qua gươngcách gương 4 cm.