

Phan Trần Khánh Vy
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1:
Để hạn chế sự xuống cấp của các di tích lịch sử, việc bảo tồn cần được tiến hành một cách bài bản và khoa học. Trước hết, cần tăng cường công tác nghiên cứu, đánh giá hiện trạng của các di tích, xác định rõ nguyên nhân gây hư hại để có biện pháp xử lý kịp thời. Các chuyên gia về bảo tồn cần áp dụng các phương pháp kỹ thuật hiện đại như sử dụng vật liệu bảo vệ, khôi phục những yếu tố đã bị mất mà vẫn giữ được tính xác thực của di tích. Ngoài ra, cần có sự đầu tư mạnh mẽ từ phía Nhà nước và cộng đồng trong việc duy trì và phát huy giá trị của di tích, đồng thời nâng cao ý thức cộng đồng về tầm quan trọng của việc bảo vệ các di sản văn hóa. Việc phát triển du lịch bền vững, kết hợp với công tác bảo tồn, cũng cần được chú trọng để không làm ảnh hưởng đến môi trường và cấu trúc của di tích. Bên cạnh đó, cần thiết lập các quy định pháp lý nghiêm ngặt để ngừng các hành động xâm hại hoặc khai thác trái phép các di sản.
Câu 2:
Văn chương… có loại đáng thờ. Có loại không đáng thờ. Loại không đáng thờ là loại chỉ chuyên chú ở văn chương. Loại đáng thờ là loại chuyên chú ở con người của nguyên văn siêu , cho đến bây giờ nó vẫn là câu nói bất hủ trg thi đàn văn học việt nam , và tác phẩm " Đường vào yên tử '' của nhà thơ hoàng quang thuận là loại đáng thờ , bởi qua bài thơ ta có thể thấy tác giả đã khắc họa vẻ đẹp thiên nhiên yên tử và những nét đặc trưng trong không gian tâm linh của nơi này , Tác phẩm không chỉ là sự miêu tả cảnh vật mà còn gửi gắm những cảm xúc sâu sắc về sự thanh tịnh, thiêng liêng của vùng đất này.
Về nội dung, bài thơ mở ra với hình ảnh của một con đường vào Yên Tử, nhưng "có khác xưa", thể hiện sự thay đổi của thời gian. Tuy nhiên, những thay đổi ấy không làm mất đi vẻ đẹp hùng vĩ và yên bình của vùng đất. Những "vẹt đá mòn chân lễ hội mùa" và "đàn bướm tung bay trong nắng trưa" không chỉ gợi lên sự sống động, phong phú của cảnh vật mà còn là hình ảnh của sự trôi chảy thời gian, của những bước chân hành hương vững chãi. Các hình ảnh thiên nhiên như "trập trùng núi biếc", "cây xanh lá" hay "muôn vạn đài sen mây đong đưa" mang đậm nét thơ mộng và thiêng liêng, thể hiện sự hòa quyện giữa thiên nhiên và con người. Đặc biệt, "đám khói người Dao" tạo ra một hình ảnh huyền bí, gần gũi với truyền thống văn hóa của người dân nơi đây, đồng thời cũng là biểu tượng của sự kết nối giữa con người và cõi tâm linh. Mái chùa thấp thoáng trên nền trời cao là điểm nhấn tôn vinh vẻ đẹp linh thiêng, trang nghiêm của di tích lịch sử này.
Bên cạnh đó, những hình ảnh sinh động, sống động như "đàn bướm tung bay trong nắng trưa" và "muôn vạn đài sen mây đong đưa" không chỉ thể hiện sự phong phú của hệ sinh thái mà còn mang đến cảm giác yên bình, tĩnh lặng, giúp người đọc cảm nhận sự thanh tịnh, thư thái trong không gian Yên Tử. Bài thơ còn đặc biệt sử dụng hình ảnh "trông như đám khói người Dao vậy", hình ảnh này gợi nhớ về sự có mặt của con người và văn hóa dân tộc, tạo nên sự hòa quyện giữa thiên nhiên và đời sống con người, giữa không gian chùa chiền và các hoạt động văn hóa, tín ngưỡng.
Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng những biện pháp tu từ rất tinh tế để tạo ra hình ảnh sống động và giàu cảm xúc. Câu thơ "Vẹt đá mòn chân lễ hội mùa" sử dụng hình ảnh ẩn dụ để biểu đạt sự kiên cường và tâm huyết của những người hành hương. Từ "trập trùng" và "muôn vạn" đã tạo nên sự đa dạng và phong phú cho bức tranh thiên nhiên, thể hiện sự bao la, rộng lớn của Yên Tử. Hình ảnh "đài sen mây đong đưa" vừa mang nét thơ mộng vừa biểu tượng cho sự nhẹ nhàng, thanh thoát, giống như tâm hồn con người tìm về cõi Phật. Việc sử dụng đối lập giữa “mái chùa” và “trời cao” làm nổi bật vẻ đẹp trang nghiêm, tôn kính của các công trình tâm linh, đồng thời cũng là sự kết nối giữa thiên và nhân, đất và trời.
Tóm lại, "Đường vào Yên Tử" của Hoàng Quang Thuận là một bài thơ vừa mang đậm nét đặc trưng của thiên nhiên Yên Tử, vừa thể hiện sự kết nối hài hòa giữa thiên nhiên và con người. Những hình ảnh tả thực kết hợp với những hình ảnh ẩn dụ, so sánh giàu chất thơ đã làm nổi bật vẻ đẹp huyền bí, tĩnh lặng của nơi đây, mang đến cho người đọc cảm giác thanh thản, bình yên trong tâm hồn.
Câu 1:
Để hạn chế sự xuống cấp của các di tích lịch sử, việc bảo tồn cần được tiến hành một cách bài bản và khoa học. Trước hết, cần tăng cường công tác nghiên cứu, đánh giá hiện trạng của các di tích, xác định rõ nguyên nhân gây hư hại để có biện pháp xử lý kịp thời. Các chuyên gia về bảo tồn cần áp dụng các phương pháp kỹ thuật hiện đại như sử dụng vật liệu bảo vệ, khôi phục những yếu tố đã bị mất mà vẫn giữ được tính xác thực của di tích. Ngoài ra, cần có sự đầu tư mạnh mẽ từ phía Nhà nước và cộng đồng trong việc duy trì và phát huy giá trị của di tích, đồng thời nâng cao ý thức cộng đồng về tầm quan trọng của việc bảo vệ các di sản văn hóa. Việc phát triển du lịch bền vững, kết hợp với công tác bảo tồn, cũng cần được chú trọng để không làm ảnh hưởng đến môi trường và cấu trúc của di tích. Bên cạnh đó, cần thiết lập các quy định pháp lý nghiêm ngặt để ngừng các hành động xâm hại hoặc khai thác trái phép các di sản.
Câu 2:
Văn chương… có loại đáng thờ. Có loại không đáng thờ. Loại không đáng thờ là loại chỉ chuyên chú ở văn chương. Loại đáng thờ là loại chuyên chú ở con người của nguyên văn siêu , cho đến bây giờ nó vẫn là câu nói bất hủ trg thi đàn văn học việt nam , và tác phẩm " Đường vào yên tử '' của nhà thơ hoàng quang thuận là loại đáng thờ , bởi qua bài thơ ta có thể thấy tác giả đã khắc họa vẻ đẹp thiên nhiên yên tử và những nét đặc trưng trong không gian tâm linh của nơi này , Tác phẩm không chỉ là sự miêu tả cảnh vật mà còn gửi gắm những cảm xúc sâu sắc về sự thanh tịnh, thiêng liêng của vùng đất này.
Về nội dung, bài thơ mở ra với hình ảnh của một con đường vào Yên Tử, nhưng "có khác xưa", thể hiện sự thay đổi của thời gian. Tuy nhiên, những thay đổi ấy không làm mất đi vẻ đẹp hùng vĩ và yên bình của vùng đất. Những "vẹt đá mòn chân lễ hội mùa" và "đàn bướm tung bay trong nắng trưa" không chỉ gợi lên sự sống động, phong phú của cảnh vật mà còn là hình ảnh của sự trôi chảy thời gian, của những bước chân hành hương vững chãi. Các hình ảnh thiên nhiên như "trập trùng núi biếc", "cây xanh lá" hay "muôn vạn đài sen mây đong đưa" mang đậm nét thơ mộng và thiêng liêng, thể hiện sự hòa quyện giữa thiên nhiên và con người. Đặc biệt, "đám khói người Dao" tạo ra một hình ảnh huyền bí, gần gũi với truyền thống văn hóa của người dân nơi đây, đồng thời cũng là biểu tượng của sự kết nối giữa con người và cõi tâm linh. Mái chùa thấp thoáng trên nền trời cao là điểm nhấn tôn vinh vẻ đẹp linh thiêng, trang nghiêm của di tích lịch sử này.
Bên cạnh đó, những hình ảnh sinh động, sống động như "đàn bướm tung bay trong nắng trưa" và "muôn vạn đài sen mây đong đưa" không chỉ thể hiện sự phong phú của hệ sinh thái mà còn mang đến cảm giác yên bình, tĩnh lặng, giúp người đọc cảm nhận sự thanh tịnh, thư thái trong không gian Yên Tử. Bài thơ còn đặc biệt sử dụng hình ảnh "trông như đám khói người Dao vậy", hình ảnh này gợi nhớ về sự có mặt của con người và văn hóa dân tộc, tạo nên sự hòa quyện giữa thiên nhiên và đời sống con người, giữa không gian chùa chiền và các hoạt động văn hóa, tín ngưỡng.
Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng những biện pháp tu từ rất tinh tế để tạo ra hình ảnh sống động và giàu cảm xúc. Câu thơ "Vẹt đá mòn chân lễ hội mùa" sử dụng hình ảnh ẩn dụ để biểu đạt sự kiên cường và tâm huyết của những người hành hương. Từ "trập trùng" và "muôn vạn" đã tạo nên sự đa dạng và phong phú cho bức tranh thiên nhiên, thể hiện sự bao la, rộng lớn của Yên Tử. Hình ảnh "đài sen mây đong đưa" vừa mang nét thơ mộng vừa biểu tượng cho sự nhẹ nhàng, thanh thoát, giống như tâm hồn con người tìm về cõi Phật. Việc sử dụng đối lập giữa “mái chùa” và “trời cao” làm nổi bật vẻ đẹp trang nghiêm, tôn kính của các công trình tâm linh, đồng thời cũng là sự kết nối giữa thiên và nhân, đất và trời.
Tóm lại, "Đường vào Yên Tử" của Hoàng Quang Thuận là một bài thơ vừa mang đậm nét đặc trưng của thiên nhiên Yên Tử, vừa thể hiện sự kết nối hài hòa giữa thiên nhiên và con người. Những hình ảnh tả thực kết hợp với những hình ảnh ẩn dụ, so sánh giàu chất thơ đã làm nổi bật vẻ đẹp huyền bí, tĩnh lặng của nơi đây, mang đến cho người đọc cảm giác thanh thản, bình yên trong tâm hồn.