NGUYỄN THU TRANG

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của NGUYỄN THU TRANG
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1

Nhân vật Dung trong truyện ngắn Hai lần chết của Thạch Lam là một cô gái có số phận bất hạnh, chịu nhiều thiệt thòi từ khi còn nhỏ đến khi trưởng thành. Sinh ra trong một gia đình nghèo khó, Dung không được cha mẹ yêu thương và quan tâm như các anh chị. Ngay từ nhỏ, nàng đã phải sống trong sự thờ ơ, ghẻ lạnh của cha mẹ, bị xem như một đứa trẻ thấp kém trong nhà. Khi lấy chồng, Dung càng lâm vào bi kịch. Chồng nàng là một kẻ ngu đần, vô dụng, trong khi mẹ chồng và các em chồng lại độc ác, cay nghiệt. Bị đày đọa cả về thể xác lẫn tinh thần, Dung tuyệt vọng đến mức tìm đến cái chết như một sự giải thoát. Tuy nhiên, nàng vẫn không thể chết theo đúng nghĩa, mà phải tiếp tục trở về nhà chồng, đối diện với bi kịch đời mình. Qua nhân vật Dung, Thạch Lam đã khắc họa hình ảnh người phụ nữ bất hạnh trong xã hội phong kiến, bị ràng buộc bởi những quan niệm hà khắc, bị chà đạp mà không có lối thoát. Đồng thời, tác phẩm cũng thể hiện sự cảm thương sâu sắc của nhà văn trước những số phận đau khổ như Dung.


Câu 2

Hôn nhân là một trong những quyết định quan trọng nhất của cuộc đời mỗi người, bởi nó ảnh hưởng trực tiếp đến hạnh phúc, tương lai và sự bình yên trong tâm hồn. Tuy nhiên, không phải ai cũng được tự do lựa chọn người bạn đời của mình. Trong xã hội, vẫn tồn tại tình trạng cha mẹ áp đặt con cái trong hôn nhân, buộc con phải kết hôn với người mà họ không yêu thương. Dù xuất phát từ mong muốn tốt đẹp, nhưng sự áp đặt này lại để lại nhiều hệ lụy, khiến con cái rơi vào bi kịch và mất đi quyền tự quyết đối với cuộc sống của chính mình.


Một trong những nguyên nhân khiến cha mẹ áp đặt hôn nhân lên con cái là do ảnh hưởng của quan niệm truyền thống. Ở nhiều quốc gia Á Đông, trong đó có Việt Nam, tư tưởng “cha mẹ đặt đâu, con ngồi đấy” đã tồn tại qua nhiều thế hệ. Cha mẹ cho rằng họ có kinh nghiệm sống, có thể đưa ra những quyết định sáng suốt hơn con cái trong việc chọn bạn đời. Bên cạnh đó, tư tưởng môn đăng hộ đối cũng khiến nhiều bậc phụ huynh đặt nặng vấn đề gia cảnh, địa vị xã hội khi chọn dâu, chọn rể, bất chấp việc con cái có thực sự yêu thương và hòa hợp với đối phương hay không. Ngoài ra, không ít cha mẹ sợ con mình chọn sai người, gặp phải người không xứng đáng, hoặc lo lắng con sẽ gặp khó khăn về tài chính nếu tự quyết định hôn nhân. Thậm chí, trong một số trường hợp, hôn nhân còn bị biến thành công cụ để củng cố quan hệ làm ăn hoặc địa vị xã hội của gia đình, khiến con cái trở thành nạn nhân của những toan tính đầy thực dụng.


Việc cha mẹ áp đặt con cái trong hôn nhân có thể dẫn đến nhiều hậu quả nghiêm trọng. Trước hết, nó khiến hôn nhân trở thành một gánh nặng thay vì một sự gắn kết hạnh phúc. Khi không có tình yêu, vợ chồng dễ rơi vào tình trạng lạnh nhạt, mâu thuẫn, thậm chí ngoại tình hoặc ly hôn. Những cuộc hôn nhân không có tình cảm thực sự thường chỉ tồn tại trên danh nghĩa, khiến cả hai người đều cảm thấy cô đơn, mệt mỏi. Không chỉ vậy, sự áp đặt còn gây tổn thương tâm lý cho con cái, khiến họ mất đi niềm tin vào hạnh phúc, sống trong cảm giác bế tắc, đau khổ, thậm chí có người rơi vào trầm cảm hoặc tìm đến cái chết để giải thoát. Ngoài ra, những đứa trẻ lớn lên trong gia đình không hạnh phúc cũng dễ bị ảnh hưởng tiêu cực về tâm lý, tình cảm, thậm chí lặp lại bi kịch của cha mẹ khi đến tuổi trưởng thành. Về lâu dài, tình trạng này làm mất đi quyền tự do cá nhân, biến con cái thành những người sống theo sự sắp đặt của người khác, không thể tự quyết định cuộc đời mình.


Để giải quyết vấn đề này, cần có sự thay đổi trong tư duy của cả cha mẹ và con cái. Trước hết, cha mẹ cần học cách tôn trọng quyền tự do lựa chọn của con, lắng nghe và thấu hiểu mong muốn của con thay vì áp đặt ý chí của mình. Hôn nhân không chỉ là sự kết hợp giữa hai gia đình, mà quan trọng hơn, đó là cuộc sống chung của hai con người với những suy nghĩ, cảm xúc và giá trị riêng. Vì thế, cha mẹ chỉ nên đóng vai trò định hướng, đ

Câu 1

Nhân vật Dung trong truyện ngắn Hai lần chết của Thạch Lam là một cô gái có số phận bất hạnh, chịu nhiều thiệt thòi từ khi còn nhỏ đến khi trưởng thành. Sinh ra trong một gia đình nghèo khó, Dung không được cha mẹ yêu thương và quan tâm như các anh chị. Ngay từ nhỏ, nàng đã phải sống trong sự thờ ơ, ghẻ lạnh của cha mẹ, bị xem như một đứa trẻ thấp kém trong nhà. Khi lấy chồng, Dung càng lâm vào bi kịch. Chồng nàng là một kẻ ngu đần, vô dụng, trong khi mẹ chồng và các em chồng lại độc ác, cay nghiệt. Bị đày đọa cả về thể xác lẫn tinh thần, Dung tuyệt vọng đến mức tìm đến cái chết như một sự giải thoát. Tuy nhiên, nàng vẫn không thể chết theo đúng nghĩa, mà phải tiếp tục trở về nhà chồng, đối diện với bi kịch đời mình. Qua nhân vật Dung, Thạch Lam đã khắc họa hình ảnh người phụ nữ bất hạnh trong xã hội phong kiến, bị ràng buộc bởi những quan niệm hà khắc, bị chà đạp mà không có lối thoát. Đồng thời, tác phẩm cũng thể hiện sự cảm thương sâu sắc của nhà văn trước những số phận đau khổ như Dung.


Câu 2

Hôn nhân là một trong những quyết định quan trọng nhất của cuộc đời mỗi người, bởi nó ảnh hưởng trực tiếp đến hạnh phúc, tương lai và sự bình yên trong tâm hồn. Tuy nhiên, không phải ai cũng được tự do lựa chọn người bạn đời của mình. Trong xã hội, vẫn tồn tại tình trạng cha mẹ áp đặt con cái trong hôn nhân, buộc con phải kết hôn với người mà họ không yêu thương. Dù xuất phát từ mong muốn tốt đẹp, nhưng sự áp đặt này lại để lại nhiều hệ lụy, khiến con cái rơi vào bi kịch và mất đi quyền tự quyết đối với cuộc sống của chính mình.


Một trong những nguyên nhân khiến cha mẹ áp đặt hôn nhân lên con cái là do ảnh hưởng của quan niệm truyền thống. Ở nhiều quốc gia Á Đông, trong đó có Việt Nam, tư tưởng “cha mẹ đặt đâu, con ngồi đấy” đã tồn tại qua nhiều thế hệ. Cha mẹ cho rằng họ có kinh nghiệm sống, có thể đưa ra những quyết định sáng suốt hơn con cái trong việc chọn bạn đời. Bên cạnh đó, tư tưởng môn đăng hộ đối cũng khiến nhiều bậc phụ huynh đặt nặng vấn đề gia cảnh, địa vị xã hội khi chọn dâu, chọn rể, bất chấp việc con cái có thực sự yêu thương và hòa hợp với đối phương hay không. Ngoài ra, không ít cha mẹ sợ con mình chọn sai người, gặp phải người không xứng đáng, hoặc lo lắng con sẽ gặp khó khăn về tài chính nếu tự quyết định hôn nhân. Thậm chí, trong một số trường hợp, hôn nhân còn bị biến thành công cụ để củng cố quan hệ làm ăn hoặc địa vị xã hội của gia đình, khiến con cái trở thành nạn nhân của những toan tính đầy thực dụng.


Việc cha mẹ áp đặt con cái trong hôn nhân có thể dẫn đến nhiều hậu quả nghiêm trọng. Trước hết, nó khiến hôn nhân trở thành một gánh nặng thay vì một sự gắn kết hạnh phúc. Khi không có tình yêu, vợ chồng dễ rơi vào tình trạng lạnh nhạt, mâu thuẫn, thậm chí ngoại tình hoặc ly hôn. Những cuộc hôn nhân không có tình cảm thực sự thường chỉ tồn tại trên danh nghĩa, khiến cả hai người đều cảm thấy cô đơn, mệt mỏi. Không chỉ vậy, sự áp đặt còn gây tổn thương tâm lý cho con cái, khiến họ mất đi niềm tin vào hạnh phúc, sống trong cảm giác bế tắc, đau khổ, thậm chí có người rơi vào trầm cảm hoặc tìm đến cái chết để giải thoát. Ngoài ra, những đứa trẻ lớn lên trong gia đình không hạnh phúc cũng dễ bị ảnh hưởng tiêu cực về tâm lý, tình cảm, thậm chí lặp lại bi kịch của cha mẹ khi đến tuổi trưởng thành. Về lâu dài, tình trạng này làm mất đi quyền tự do cá nhân, biến con cái thành những người sống theo sự sắp đặt của người khác, không thể tự quyết định cuộc đời mình.


Để giải quyết vấn đề này, cần có sự thay đổi trong tư duy của cả cha mẹ và con cái. Trước hết, cha mẹ cần học cách tôn trọng quyền tự do lựa chọn của con, lắng nghe và thấu hiểu mong muốn của con thay vì áp đặt ý chí của mình. Hôn nhân không chỉ là sự kết hợp giữa hai gia đình, mà quan trọng hơn, đó là cuộc sống chung của hai con người với những suy nghĩ, cảm xúc và giá trị riêng. Vì thế, cha mẹ chỉ nên đóng vai trò định hướng, đưa ra lời khuyên chứ không nên quyết định thay con cái. Bên cạnh đó, xã hội cũng cần xóa bỏ quan niệm môn đăng hộ đối cứng nhắc. Một cuộc hôn nhân hạnh phúc không phụ thuộc vào địa vị hay tài sản, mà dựa trên sự đồng điệu về tâm hồn, tình yêu thương và sự thấu hiểu giữa hai người. Về phía con cái, họ cũng cần có chính kiến, biết bảo vệ quyền lợi và hạnh phúc của mình. Nếu không muốn bị ép buộc, họ phải dũng cảm bày tỏ quan điểm, không nên chấp nhận cuộc hôn nhân chỉ vì áp lực gia đình. Đồng thời, truyền thông và giáo dục cũng cần đẩy mạnh tuyên truyền về quyền tự do hôn nhân, giúp thế hệ trẻ hiểu rằng hạnh phúc của họ là điều quan trọng nhất, không thể bị quyết định bởi bất kỳ ai khác.


Cha mẹ nào cũng yêu thương con cái và mong muốn con có một cuộc sống hạnh phúc, nhưng hôn nhân không thể là một sự sắp đặt. Hạnh phúc chỉ thực sự tồn tại khi hai người đến với nhau bằng tình yêu chân thành, sự tự nguyện và thấu hiểu. Vì vậy, thay vì áp đặt, cha mẹ hãy là người đồng hành, lắng nghe và tôn trọng quyết định của con, để con được sống cuộc đời của chính mình. Bởi suy cho cùng, hôn nhân là chuyện của cả một đời, và không ai có thể sống hạnh phúc khi phải chịu sự gượng ép.



Câu 1

Nhân vật Dung trong truyện ngắn Hai lần chết của Thạch Lam là một cô gái có số phận bất hạnh, chịu nhiều thiệt thòi từ khi còn nhỏ đến khi trưởng thành. Sinh ra trong một gia đình nghèo khó, Dung không được cha mẹ yêu thương và quan tâm như các anh chị. Ngay từ nhỏ, nàng đã phải sống trong sự thờ ơ, ghẻ lạnh của cha mẹ, bị xem như một đứa trẻ thấp kém trong nhà. Khi lấy chồng, Dung càng lâm vào bi kịch. Chồng nàng là một kẻ ngu đần, vô dụng, trong khi mẹ chồng và các em chồng lại độc ác, cay nghiệt. Bị đày đọa cả về thể xác lẫn tinh thần, Dung tuyệt vọng đến mức tìm đến cái chết như một sự giải thoát. Tuy nhiên, nàng vẫn không thể chết theo đúng nghĩa, mà phải tiếp tục trở về nhà chồng, đối diện với bi kịch đời mình. Qua nhân vật Dung, Thạch Lam đã khắc họa hình ảnh người phụ nữ bất hạnh trong xã hội phong kiến, bị ràng buộc bởi những quan niệm hà khắc, bị chà đạp mà không có lối thoát. Đồng thời, tác phẩm cũng thể hiện sự cảm thương sâu sắc của nhà văn trước những số phận đau khổ như Dung.


Câu 2

Hôn nhân là một trong những quyết định quan trọng nhất của cuộc đời mỗi người, bởi nó ảnh hưởng trực tiếp đến hạnh phúc, tương lai và sự bình yên trong tâm hồn. Tuy nhiên, không phải ai cũng được tự do lựa chọn người bạn đời của mình. Trong xã hội, vẫn tồn tại tình trạng cha mẹ áp đặt con cái trong hôn nhân, buộc con phải kết hôn với người mà họ không yêu thương. Dù xuất phát từ mong muốn tốt đẹp, nhưng sự áp đặt này lại để lại nhiều hệ lụy, khiến con cái rơi vào bi kịch và mất đi quyền tự quyết đối với cuộc sống của chính mình.


Một trong những nguyên nhân khiến cha mẹ áp đặt hôn nhân lên con cái là do ảnh hưởng của quan niệm truyền thống. Ở nhiều quốc gia Á Đông, trong đó có Việt Nam, tư tưởng “cha mẹ đặt đâu, con ngồi đấy” đã tồn tại qua nhiều thế hệ. Cha mẹ cho rằng họ có kinh nghiệm sống, có thể đưa ra những quyết định sáng suốt hơn con cái trong việc chọn bạn đời. Bên cạnh đó, tư tưởng môn đăng hộ đối cũng khiến nhiều bậc phụ huynh đặt nặng vấn đề gia cảnh, địa vị xã hội khi chọn dâu, chọn rể, bất chấp việc con cái có thực sự yêu thương và hòa hợp với đối phương hay không. Ngoài ra, không ít cha mẹ sợ con mình chọn sai người, gặp phải người không xứng đáng, hoặc lo lắng con sẽ gặp khó khăn về tài chính nếu tự quyết định hôn nhân. Thậm chí, trong một số trường hợp, hôn nhân còn bị biến thành công cụ để củng cố quan hệ làm ăn hoặc địa vị xã hội của gia đình, khiến con cái trở thành nạn nhân của những toan tính đầy thực dụng.


Việc cha mẹ áp đặt con cái trong hôn nhân có thể dẫn đến nhiều hậu quả nghiêm trọng. Trước hết, nó khiến hôn nhân trở thành một gánh nặng thay vì một sự gắn kết hạnh phúc. Khi không có tình yêu, vợ chồng dễ rơi vào tình trạng lạnh nhạt, mâu thuẫn, thậm chí ngoại tình hoặc ly hôn. Những cuộc hôn nhân không có tình cảm thực sự thường chỉ tồn tại trên danh nghĩa, khiến cả hai người đều cảm thấy cô đơn, mệt mỏi. Không chỉ vậy, sự áp đặt còn gây tổn thương tâm lý cho con cái, khiến họ mất đi niềm tin vào hạnh phúc, sống trong cảm giác bế tắc, đau khổ, thậm chí có người rơi vào trầm cảm hoặc tìm đến cái chết để giải thoát. Ngoài ra, những đứa trẻ lớn lên trong gia đình không hạnh phúc cũng dễ bị ảnh hưởng tiêu cực về tâm lý, tình cảm, thậm chí lặp lại bi kịch của cha mẹ khi đến tuổi trưởng thành. Về lâu dài, tình trạng này làm mất đi quyền tự do cá nhân, biến con cái thành những người sống theo sự sắp đặt của người khác, không thể tự quyết định cuộc đời mình.


Để giải quyết vấn đề này, cần có sự thay đổi trong tư duy của cả cha mẹ và con cái. Trước hết, cha mẹ cần học cách tôn trọng quyền tự do lựa chọn của con, lắng nghe và thấu hiểu mong muốn của con thay vì áp đặt ý chí của mình. Hôn nhân không chỉ là sự kết hợp giữa hai gia đình, mà quan trọng hơn, đó là cuộc sống chung của hai con người với những suy nghĩ, cảm xúc và giá trị riêng. Vì thế, cha mẹ chỉ nên đóng vai trò định hướng, đưa ra lời khuyên chứ không nên quyết định thay con cái. Bên cạnh đó, xã hội cũng cần xóa bỏ quan niệm môn đăng hộ đối cứng nhắc. Một cuộc hôn nhân hạnh phúc không phụ thuộc vào địa vị hay tài sản, mà dựa trên sự đồng điệu về tâm hồn, tình yêu thương và sự thấu hiểu giữa hai người. Về phía con cái, họ cũng cần có chính kiến, biết bảo vệ quyền lợi và hạnh phúc của mình. Nếu không muốn bị ép buộc, họ phải dũng cảm bày tỏ quan điểm, không nên chấp nhận cuộc hôn nhân chỉ vì áp lực gia đình. Đồng thời, truyền thông và giáo dục cũng cần đẩy mạnh tuyên truyền về quyền tự do hôn nhân, giúp thế hệ trẻ hiểu rằng hạnh phúc của họ là điều quan trọng nhất, không thể bị quyết định bởi bất kỳ ai khác.


Cha mẹ nào cũng yêu thương con cái và mong muốn con có một cuộc sống hạnh phúc, nhưng hôn nhân không thể là một sự sắp đặt. Hạnh phúc chỉ thực sự tồn tại khi hai người đến với nhau bằng tình yêu chân thành, sự tự nguyện và thấu hiểu. Vì vậy, thay vì áp đặt, cha mẹ hãy là người đồng hành, lắng nghe và tôn trọng quyết định của con, để con được sống cuộc đời của chính mình. Bởi suy cho cùng, hôn nhân là chuyện của cả một đời, và không ai có thể sống hạnh phúc khi phải chịu sự gượng ép.



THE ADVANTAGES AND DISADVANTAGES OF SMART CITIES

Smart cities are built on new technologies to improve people's lives. The idea of living in one of them sounds very exciting. But is a life controlled by smart technologies good or bad for us?

 

Let’s start with the advantages. One of the biggest advantages of smart cities is the high level of convenience they offer. With smart technologies in place, people can access information and services quickly and easily. This makes daily life more efficient and saves people a lot of time. Additionally, smart cities are designed to be more sustainable, with green spaces and public transport options to reduce pollution.

What about the disadvantages? One of the main concerns people have about smart cities is the potential loss of privacy. With sensors and cameras constantly monitoring people's movements, there is a risk that sensitive information could be collected and shared. This can lead to a lack of trust and a feeling of being constantly watched. Furthermore, there are concerns about the potential for technology failures and the risks posed by hackers.

In conclusion, there are both advantages and disadvantages of living in a smart city. In my opinion, the benefits of smart technologies outweight the drawbacks. However, it is important that measures are put in place to protect people's privacy and ensure the safety of their personal information. As long as these concerns are addressed, smart cities have the potential to revolutionize the way we live and work.