La Minh Hương

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của La Minh Hương
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1:

Tôn trọng sự khác biệt của người khác là biểu hiện của văn minh và trí tuệ cảm xúc. Trong một xã hội đa dạng, mỗi người có quan điểm, tính cách và lối sống riêng. Nếu chúng ta chỉ nhìn thế giới qua lăng kính của mình, ta sẽ mãi là "ếch ngồi đáy giếng". Chẳng hạn, một người hướng nội có quyền lựa chọn những buổi tối yên tĩnh thay vì tiệc tùng ồn ào, và đó không phải là biểu hiện của sự nhàm chán. Tôn trọng khác biệt giúp chúng ta học hỏi lẫn nhau, như triết lý của Voltaire: "Tôi không đồng ý với bạn, nhưng tôi sẵn sàng hy sinh để bạn được nói". Điều này đặc biệt quan trọng trong thời đại số, nơi mạng xã hội dễ biến thành chiến trường của những lời lẽ áp đặt. Hãy nhớ rằng, một bông hoa dại và một đóa hồng đều đẹp theo cách riêng của chúng. Sự bao dung với những điều khác biệt chính là chìa khóa để xây dựng một cộng đồng nhân văn.

Câu 2:

"Nắng mới" là một trong những bài thơ xuất sắc của Lưu Trọng Lư, in đậm phong cách Thơ Mới với nỗi buồn hoài niệm và hình ảnh người mẹ đã khuất. Qua bốn khổ thơ ngắn, tác giả đã khắc họa thành công nỗi nhớ thương da diết cùng sự mong manh của ký ức.

Nỗi buồn đánh thức ký ức: Hình ảnh "nắng mới hắt bên song" gợi sự tươi mới nhưng đi liền với âm thanh "gà trưa gáy não nùng" tạo tương phản. Từ láy "xao xác" và cụm từ "não nùng" nhấn mạnh nỗi buồn thấm thía. Ký ức "chập chờn sống lại" như một thước phim quay chậm, thể hiện sự mờ nhòa của quá khứ.

Hình bóng người mẹ trong nắng: Kỷ niệm về mẹ hiện lên rõ nét qua chi tiết "áo đỏ người đưa trước giậu phơi". Màu đỏ của áo trở thành điểm nhấn trong bức tranh quá khứ. Cụm từ "thuở thiếu thời" và "tôi lên mười" cho thấy khoảng cách thời gian xa xôi, càng làm nỗi nhớ thêm day dứt. Hình ảnh "nét cười đen nhánh sau tay áo" là chi tiết đắt giá,

Câu 1:

-phương thức biểu đạt chính : Nghị luận

câu 2:

Hai cặp từ/cụm từ đối lập trong đoạn (1):

- "tằn tiện" – "phung phí"

- "ưa bay nhảy" – "ở nhà"

Câu 3:

Tác giả khuyên không nên phán xét người khác dễ dàng vì:

- Mỗi người có quan điểm, lối sống khác nhau, không nên áp đặt tiêu chuẩn của mình lên người khác.

- Việc vội vàng đánh giá thường xuất phát từ định kiến cá nhân, thiếu khách quan.

- Phán xét dễ dàng gây tổn thương và làm méo mó nhận thức về cuộc sống đa chiều.

Câu 4:

Quan điểm của tác giả có thể hiểu là:

- Định kiến giống như "tấm lưới" trói buộc tư duy, khiến con người mất đi khả năng cảm thông và cởi mở.

- "Buông mình" vào định kiến nghĩa là tự biến mình thành nạn nhân của sự hẹp hòi, từ bỏ quyền tự do suy nghĩ.

- Điều tồi tệ hơn cả việc có định kiến là để nó chi phối hành động, thay vì dũng cảm vượt thoát.

Câu 5:

Cần tôn trọng sự khác biệt của người khác, tránh vội vàng phán xét.

- Sống chân thật với bản thân, không để định kiến xã hội điều khiển cuộc đời mình.

- Dũng cảm lắng nghe tiếng nói nội tâm thay vì chạy theo những chuẩn mực cứng nhắc.