

Nông Thu Thùy
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1 Tôn trọng sự khác biệt của người khác là một hành động thể hiện sự văn minh và thấu hiểu trong xã hội hiện đại. Mỗi người có hoàn cảnh, suy nghĩ, cá tính và lựa chọn riêng, nên việc tôn trọng sự khác biệt chính là cách để ta học cách chấp nhận, yêu thương và cùng nhau xây dựng một cộng đồng hòa hợp. Khi biết lắng nghe và không áp đặt quan điểm cá nhân lên người khác, ta không chỉ tạo ra môi trường sống tích cực mà còn mở rộng chính thế giới nội tâm của mình. Ngược lại, khi cố gắng ép buộc người khác phải giống mình, ta sẽ khiến các mối quan hệ trở nên căng thẳng và dễ gây tổn thương. Cuộc sống là sự đa dạng, khác biệt không phải là rào cản, mà là cơ hội để học hỏi và trưởng thành. Vì vậy, hãy sống bao dung, mở lòng với sự khác biệt – đó là cách chúng ta cùng nhau làm cho thế giới này tốt đẹp hơn
Câu 2: Bài thơ “Nắng mới” của Lưu Trọng Lư là một khúc nhạc trầm buồn, mang đậm màu sắc hoài niệm và tình mẫu tử sâu sắc. Từ ánh nắng đầu ngày đến bóng dáng người mẹ thân yêu, tất cả hiện lên trong dòng hồi tưởng đầy xúc động của một người con đang nhớ về quá khứ xa xôi. Ngay từ khổ thơ đầu, nhà thơ đã gợi ra một không gian đầy chất thơ: Mỗi lần nắng mới hắt bên song, Xao xác, gà trưa gáy não nùng, Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng, Chập chờn sống lại những ngày không. Ánh “nắng mới” không chỉ là ánh sáng của thiên nhiên, mà còn là ánh sáng gợi mở ký ức. Trong sự yên tĩnh của trưa hè, tiếng gà gáy “não nùng” vang lên như tiếng vọng của thời gian, đưa tâm hồn nhà thơ trôi về miền “dĩ vãng”. Đó là nơi ký ức trỗi dậy, mơ hồ nhưng da diết, “chập chờn sống lại” những khoảnh khắc tưởng chừng đã quên lãng. Và khi ấy, hình ảnh người mẹ hiện lên rõ nét trong trí nhớ tuổi thơ: Tôi nhớ me tôi, thuở thiếu thời Lúc người còn sống, tôi lên mười; Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội, Áo đỏ người đưa trước giậu phơi. Những câu thơ giản dị mà sâu lắng. Cái “áo đỏ” phơi trước giậu không chỉ là một hình ảnh đời thường, mà còn là biểu tượng của hơi ấm mẹ hiền, của mái nhà xưa thân thuộc. Hình ảnh ấy đã in sâu vào tâm trí đứa con thơ và nay sống dậy qua ánh nắng ban mai đầy cảm xúc. Khổ cuối của bài thơ càng khiến người đọc xúc động: Hình dáng me tôi chửa xoá mờ Hãy còn mường tượng lúc vào ra: Nét cười đen nhánh sau tay áo Trong ánh trưa hè trước giậu thưa. Ngôn từ nhẹ nhàng mà lay động. Hình bóng mẹ chưa bao giờ phai nhòa trong ký ức, dù năm tháng đã trôi qua. Từng cử chỉ, nụ cười của mẹ vẫn còn đó – mộc mạc, dịu dàng và vĩnh viễn trong trái tim người con. Với hình ảnh giàu sức gợi, ngôn ngữ tinh tế và cảm xúc chân thành, “Nắng mới” là một bài thơ thấm đẫm tình mẫu tử. Nó không chỉ là lời hoài niệm mà còn là lời tri ân sâu sắc với người mẹ đã khuất – người từng là ánh nắng, là bình yên, là nơi để trở về trong mỗi tâm hồn.
Câu 1 Tôn trọng sự khác biệt của người khác là một hành động thể hiện sự văn minh và thấu hiểu trong xã hội hiện đại. Mỗi người có hoàn cảnh, suy nghĩ, cá tính và lựa chọn riêng, nên việc tôn trọng sự khác biệt chính là cách để ta học cách chấp nhận, yêu thương và cùng nhau xây dựng một cộng đồng hòa hợp. Khi biết lắng nghe và không áp đặt quan điểm cá nhân lên người khác, ta không chỉ tạo ra môi trường sống tích cực mà còn mở rộng chính thế giới nội tâm của mình. Ngược lại, khi cố gắng ép buộc người khác phải giống mình, ta sẽ khiến các mối quan hệ trở nên căng thẳng và dễ gây tổn thương. Cuộc sống là sự đa dạng, khác biệt không phải là rào cản, mà là cơ hội để học hỏi và trưởng thành. Vì vậy, hãy sống bao dung, mở lòng với sự khác biệt – đó là cách chúng ta cùng nhau làm cho thế giới này tốt đẹp hơn
Câu 2: Bài thơ “Nắng mới” của Lưu Trọng Lư là một khúc nhạc trầm buồn, mang đậm màu sắc hoài niệm và tình mẫu tử sâu sắc. Từ ánh nắng đầu ngày đến bóng dáng người mẹ thân yêu, tất cả hiện lên trong dòng hồi tưởng đầy xúc động của một người con đang nhớ về quá khứ xa xôi. Ngay từ khổ thơ đầu, nhà thơ đã gợi ra một không gian đầy chất thơ: Mỗi lần nắng mới hắt bên song, Xao xác, gà trưa gáy não nùng, Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng, Chập chờn sống lại những ngày không. Ánh “nắng mới” không chỉ là ánh sáng của thiên nhiên, mà còn là ánh sáng gợi mở ký ức. Trong sự yên tĩnh của trưa hè, tiếng gà gáy “não nùng” vang lên như tiếng vọng của thời gian, đưa tâm hồn nhà thơ trôi về miền “dĩ vãng”. Đó là nơi ký ức trỗi dậy, mơ hồ nhưng da diết, “chập chờn sống lại” những khoảnh khắc tưởng chừng đã quên lãng. Và khi ấy, hình ảnh người mẹ hiện lên rõ nét trong trí nhớ tuổi thơ: Tôi nhớ me tôi, thuở thiếu thời Lúc người còn sống, tôi lên mười; Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội, Áo đỏ người đưa trước giậu phơi. Những câu thơ giản dị mà sâu lắng. Cái “áo đỏ” phơi trước giậu không chỉ là một hình ảnh đời thường, mà còn là biểu tượng của hơi ấm mẹ hiền, của mái nhà xưa thân thuộc. Hình ảnh ấy đã in sâu vào tâm trí đứa con thơ và nay sống dậy qua ánh nắng ban mai đầy cảm xúc. Khổ cuối của bài thơ càng khiến người đọc xúc động: Hình dáng me tôi chửa xoá mờ Hãy còn mường tượng lúc vào ra: Nét cười đen nhánh sau tay áo Trong ánh trưa hè trước giậu thưa. Ngôn từ nhẹ nhàng mà lay động. Hình bóng mẹ chưa bao giờ phai nhòa trong ký ức, dù năm tháng đã trôi qua. Từng cử chỉ, nụ cười của mẹ vẫn còn đó – mộc mạc, dịu dàng và vĩnh viễn trong trái tim người con. Với hình ảnh giàu sức gợi, ngôn ngữ tinh tế và cảm xúc chân thành, “Nắng mới” là một bài thơ thấm đẫm tình mẫu tử. Nó không chỉ là lời hoài niệm mà còn là lời tri ân sâu sắc với người mẹ đã khuất – người từng là ánh nắng, là bình yên, là nơi để trở về trong mỗi tâm hồn.
Câu 1 Tôn trọng sự khác biệt của người khác là một hành động thể hiện sự văn minh và thấu hiểu trong xã hội hiện đại. Mỗi người có hoàn cảnh, suy nghĩ, cá tính và lựa chọn riêng, nên việc tôn trọng sự khác biệt chính là cách để ta học cách chấp nhận, yêu thương và cùng nhau xây dựng một cộng đồng hòa hợp. Khi biết lắng nghe và không áp đặt quan điểm cá nhân lên người khác, ta không chỉ tạo ra môi trường sống tích cực mà còn mở rộng chính thế giới nội tâm của mình. Ngược lại, khi cố gắng ép buộc người khác phải giống mình, ta sẽ khiến các mối quan hệ trở nên căng thẳng và dễ gây tổn thương. Cuộc sống là sự đa dạng, khác biệt không phải là rào cản, mà là cơ hội để học hỏi và trưởng thành. Vì vậy, hãy sống bao dung, mở lòng với sự khác biệt – đó là cách chúng ta cùng nhau làm cho thế giới này tốt đẹp hơn
Câu 2: Bài thơ “Nắng mới” của Lưu Trọng Lư là một khúc nhạc trầm buồn, mang đậm màu sắc hoài niệm và tình mẫu tử sâu sắc. Từ ánh nắng đầu ngày đến bóng dáng người mẹ thân yêu, tất cả hiện lên trong dòng hồi tưởng đầy xúc động của một người con đang nhớ về quá khứ xa xôi. Ngay từ khổ thơ đầu, nhà thơ đã gợi ra một không gian đầy chất thơ: Mỗi lần nắng mới hắt bên song, Xao xác, gà trưa gáy não nùng, Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng, Chập chờn sống lại những ngày không. Ánh “nắng mới” không chỉ là ánh sáng của thiên nhiên, mà còn là ánh sáng gợi mở ký ức. Trong sự yên tĩnh của trưa hè, tiếng gà gáy “não nùng” vang lên như tiếng vọng của thời gian, đưa tâm hồn nhà thơ trôi về miền “dĩ vãng”. Đó là nơi ký ức trỗi dậy, mơ hồ nhưng da diết, “chập chờn sống lại” những khoảnh khắc tưởng chừng đã quên lãng. Và khi ấy, hình ảnh người mẹ hiện lên rõ nét trong trí nhớ tuổi thơ: Tôi nhớ me tôi, thuở thiếu thời Lúc người còn sống, tôi lên mười; Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội, Áo đỏ người đưa trước giậu phơi. Những câu thơ giản dị mà sâu lắng. Cái “áo đỏ” phơi trước giậu không chỉ là một hình ảnh đời thường, mà còn là biểu tượng của hơi ấm mẹ hiền, của mái nhà xưa thân thuộc. Hình ảnh ấy đã in sâu vào tâm trí đứa con thơ và nay sống dậy qua ánh nắng ban mai đầy cảm xúc. Khổ cuối của bài thơ càng khiến người đọc xúc động: Hình dáng me tôi chửa xoá mờ Hãy còn mường tượng lúc vào ra: Nét cười đen nhánh sau tay áo Trong ánh trưa hè trước giậu thưa. Ngôn từ nhẹ nhàng mà lay động. Hình bóng mẹ chưa bao giờ phai nhòa trong ký ức, dù năm tháng đã trôi qua. Từng cử chỉ, nụ cười của mẹ vẫn còn đó – mộc mạc, dịu dàng và vĩnh viễn trong trái tim người con. Với hình ảnh giàu sức gợi, ngôn ngữ tinh tế và cảm xúc chân thành, “Nắng mới” là một bài thơ thấm đẫm tình mẫu tử. Nó không chỉ là lời hoài niệm mà còn là lời tri ân sâu sắc với người mẹ đã khuất – người từng là ánh nắng, là bình yên, là nơi để trở về trong mỗi tâm hồn.
Câu 1 Tôn trọng sự khác biệt của người khác là một hành động thể hiện sự văn minh và thấu hiểu trong xã hội hiện đại. Mỗi người có hoàn cảnh, suy nghĩ, cá tính và lựa chọn riêng, nên việc tôn trọng sự khác biệt chính là cách để ta học cách chấp nhận, yêu thương và cùng nhau xây dựng một cộng đồng hòa hợp. Khi biết lắng nghe và không áp đặt quan điểm cá nhân lên người khác, ta không chỉ tạo ra môi trường sống tích cực mà còn mở rộng chính thế giới nội tâm của mình. Ngược lại, khi cố gắng ép buộc người khác phải giống mình, ta sẽ khiến các mối quan hệ trở nên căng thẳng và dễ gây tổn thương. Cuộc sống là sự đa dạng, khác biệt không phải là rào cản, mà là cơ hội để học hỏi và trưởng thành. Vì vậy, hãy sống bao dung, mở lòng với sự khác biệt – đó là cách chúng ta cùng nhau làm cho thế giới này tốt đẹp hơn
Câu 2: Bài thơ “Nắng mới” của Lưu Trọng Lư là một khúc nhạc trầm buồn, mang đậm màu sắc hoài niệm và tình mẫu tử sâu sắc. Từ ánh nắng đầu ngày đến bóng dáng người mẹ thân yêu, tất cả hiện lên trong dòng hồi tưởng đầy xúc động của một người con đang nhớ về quá khứ xa xôi. Ngay từ khổ thơ đầu, nhà thơ đã gợi ra một không gian đầy chất thơ: Mỗi lần nắng mới hắt bên song, Xao xác, gà trưa gáy não nùng, Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng, Chập chờn sống lại những ngày không. Ánh “nắng mới” không chỉ là ánh sáng của thiên nhiên, mà còn là ánh sáng gợi mở ký ức. Trong sự yên tĩnh của trưa hè, tiếng gà gáy “não nùng” vang lên như tiếng vọng của thời gian, đưa tâm hồn nhà thơ trôi về miền “dĩ vãng”. Đó là nơi ký ức trỗi dậy, mơ hồ nhưng da diết, “chập chờn sống lại” những khoảnh khắc tưởng chừng đã quên lãng. Và khi ấy, hình ảnh người mẹ hiện lên rõ nét trong trí nhớ tuổi thơ: Tôi nhớ me tôi, thuở thiếu thời Lúc người còn sống, tôi lên mười; Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội, Áo đỏ người đưa trước giậu phơi. Những câu thơ giản dị mà sâu lắng. Cái “áo đỏ” phơi trước giậu không chỉ là một hình ảnh đời thường, mà còn là biểu tượng của hơi ấm mẹ hiền, của mái nhà xưa thân thuộc. Hình ảnh ấy đã in sâu vào tâm trí đứa con thơ và nay sống dậy qua ánh nắng ban mai đầy cảm xúc. Khổ cuối của bài thơ càng khiến người đọc xúc động: Hình dáng me tôi chửa xoá mờ Hãy còn mường tượng lúc vào ra: Nét cười đen nhánh sau tay áo Trong ánh trưa hè trước giậu thưa. Ngôn từ nhẹ nhàng mà lay động. Hình bóng mẹ chưa bao giờ phai nhòa trong ký ức, dù năm tháng đã trôi qua. Từng cử chỉ, nụ cười của mẹ vẫn còn đó – mộc mạc, dịu dàng và vĩnh viễn trong trái tim người con. Với hình ảnh giàu sức gợi, ngôn ngữ tinh tế và cảm xúc chân thành, “Nắng mới” là một bài thơ thấm đẫm tình mẫu tử. Nó không chỉ là lời hoài niệm mà còn là lời tri ân sâu sắc với người mẹ đã khuất – người từng là ánh nắng, là bình yên, là nơi để trở về trong mỗi tâm hồn.
Câu 1: Đoạn thơ thể hiện những cảm xúc sâu sắc về sự biến đổi của làng quê trong thời gian. Tác giả bắt đầu với việc trở về tuổi thơ, nơi những dấu chân của bạn bè đã đi xa, ra ngoài để mưu sinh vì đất đai không còn đủ khả năng nuôi sống người dân. Đoạn thơ không chỉ phản ánh sự nghèo khó mà còn là sự đổi thay trong sinh hoạt, tập tục của con người. Hình ảnh "Thiếu nữ không còn hát dân ca" và "tóc dài ngang lưng" làm nổi bật sự khác biệt giữa quá khứ và hiện tại, sự thay đổi trong văn hóa, lối sống. Đặc biệt, cảnh vật trong làng cũng không còn nguyên vẹn: "cánh đồng làng giờ nhà cửa chen chúc mọc", những "lũy tre" xưa đã không còn. Cả làng như bị xô bồ, gấp gáp, không còn nét yên bình của thôn quê xưa. Đoạn thơ kết lại với nỗi buồn, nỗi niềm của tác giả khi mang những cảm giác tiếc nuối về làng quê cũ lên phố. Tác giả đã khéo léo sử dụng nghệ thuật đối lập giữa "tuổi thơ" trong quá khứ và "phía sau làng" trong hiện tại để làm nổi bật sự thay đổi không thể tránh khỏi của làng quê, đồng thời cũng là sự đau lòng khi phải xa rời những gì đẹp đẽ và bình yên
Dạ, anh sẽ viết lại câu 2 với một cách diễn đạt mượt mà và sâu sắc hơn. Đây là phiên bản mới:
Câu 2: Trong thời đại công nghệ hiện nay, mạng xã hội đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của mỗi chúng ta. Nó không chỉ là phương tiện kết nối bạn bè, gia đình mà còn là công cụ mạnh mẽ để trao đổi thông tin, học hỏi và giải trí. Nhờ có mạng xã hội, khoảng cách địa lý không còn là rào cản, chúng ta có thể dễ dàng chia sẻ cảm xúc, những khoảnh khắc quan trọng trong cuộc sống, hay thậm chí là những kiến thức bổ ích với mọi người trên toàn thế giới. Tuy nhiên, bên cạnh những lợi ích đáng kể, mạng xã hội cũng tiềm ẩn không ít mặt trái. Đặc biệt, đối với giới trẻ, nó có thể dẫn đến tình trạng lệ thuộc, khiến cho nhiều bạn trẻ quên đi những mối quan hệ thực tế và dành quá nhiều thời gian cho thế giới ảo. Không ít lần chúng ta thấy những thông tin sai lệch, những cuộc tranh cãi vô nghĩa, hay thậm chí là sự lan truyền của những quan điểm cực đoan, làm ảnh hưởng xấu đến xã hội. Mặt khác, sự thiếu kiểm soát trong việc tiêu thụ thông tin trên mạng cũng khiến con người dễ dàng tiếp cận với những nội dung tiêu cực như bạo lực hay thông tin kích động thù hận. Tuy vậy, nếu chúng ta biết cách sử dụng mạng xã hội một cách thông minh và có chọn lọc, thì đây vẫn là một công cụ tuyệt vời để kết nối, học hỏi và phát triển bản thân. Quan trọng là mỗi người cần phải nâng cao nhận thức, có những quyết định sáng suốt khi tham gia vào không gian mạng, để mạng xã hội thực sự trở thành một phần tích cực trong cuộc sống, hỗ trợ chúng ta vươn tới những mục tiêu lớn lao, thay vì làm mất đi giá trị của những mối quan hệ thực tế hay sức khỏe tinh thần
Câu 1 Văn bản được viết theo thể thơ tự do
Câu 2 Những tính từ miêu tả hạnh phúc trong đoạn thơ là: xanh, thơm, im lặng, dịu dàng, vô tư.
Câu 3 Đoạn thơ gợi ra hình ảnh hạnh phúc như một trái quả chín mọng, mang lại cảm giác ngọt ngào, êm ái nhưng lại đến một cách lặng lẽ, không phô trương. Tác giả muốn nói rằng hạnh phúc đôi khi đơn giản chỉ là những điều nhỏ bé, bình dị và tinh tế trong cuộc sống thường ngày Câu 4 Biện pháp tu từ so sánh đã làm nổi bật vẻ đẹp tự nhiên, bình thản và bao dung của hạnh phúc. Giống như con sông vô tư chảy về biển mà không màng đến việc mình đầy hay vơi, hạnh phúc cũng có thể đến từ những hành động vị tha, cho đi không toan tính. Qua đó, tác giả khẳng định hạnh phúc chân thật là khi sống cống hiến và yêu thương vô điều kiện
Câu 5 Tác giả có quan niệm rằng hạnh phúc là những điều giản dị, nhẹ nhàng nhưng sâu sắc, có thể đến bất chợt trong cuộc sống. Đó là sự an yên, cho đi không đòi hỏi, và là vẻ đẹp đến từ những cảm nhận tinh tế, lặng lẽ chứ không cần phải ồn ào hay phô trương
Thế năng tại độ cao ban đầu: Wt = mgh = 0,2 . 10 .10= 20 (J) Động năng ngay trước khi chạm đất: Do vật rơi tự do, cơ năng của vật được bảo toàn: Wc = Wt + Wd Khi vật chạm đất, thế năng , nên toàn bộ cơ năng chuyển thành động năng: Wd = 20 (J) Nhận xét: Thế năng ban đầu hoàn toàn chuyển hóa thành động năng khi vật chạm đất, phù hợp với định luật bảo toàn cơ năng
Thế năng tại độ cao ban đầu: Wt = mgh = 0,2 . 10 .10= 20 (J) Động năng ngay trước khi chạm đất: Do vật rơi tự do, cơ năng của vật được bảo toàn: Wc = Wt + Wd Khi vật chạm đất, thế năng , nên toàn bộ cơ năng chuyển thành động năng: Wd = 20 (J) Nhận xét: Thế năng ban đầu hoàn toàn chuyển hóa thành động năng khi vật chạm đất, phù hợp với định luật bảo toàn cơ năng
Thế năng tại độ cao ban đầu: Wt = mgh = 0,2 . 10 .10= 20 (J) Động năng ngay trước khi chạm đất: Do vật rơi tự do, cơ năng của vật được bảo toàn: Wc = Wt + Wd Khi vật chạm đất, thế năng , nên toàn bộ cơ năng chuyển thành động năng: Wd = 20 (J) Nhận xét: Thế năng ban đầu hoàn toàn chuyển hóa thành động năng khi vật chạm đất, phù hợp với định luật bảo toàn cơ năng
Luật An toàn, vệ sinh lao động năm 2015 cụ thể hóa nhiều điều trong Hiến pháp, bảo đảm quyền và nghĩa vụ của người lao động. Dưới đây là 3 điều có thể được xem là cơ sở hiến pháp cho Luật này:
• Điều 23 Hiến pháp 2013 về quyền được bảo đảm an toàn và vệ sinh lao động: Điều này khẳng định quyền của công dân được làm việc trong môi trường an toàn, lành mạnh, không bị tai nạn lao động và bệnh nghề nghiệp. Luật An toàn, vệ sinh lao động năm 2015 chính là công cụ cụ thể hóa quyền này, quy định chi tiết các biện pháp bảo đảm an toàn, vệ sinh lao động, trách nhiệm của người sử dụng lao động và quyền của người lao động trong việc bảo vệ sức khỏe và tính mạng của mình.
• Điều 64 Hiến pháp 2013 về quyền được hưởng chế độ bảo hiểm xãhội: Điều này đảm bảo quyền lợi của người lao động khi gặp rủi ro trong quá trình làm việc, bao gồm cả tai nạn lao động và bệnh nghề nghiệp. Luật An toàn, vệ sinh lao động năm 2015 góp phần thực hiện điều này bằng cách quy định các biện pháp phòng ngừa, giảm thiểu tai nạn lao động và bệnh nghề nghiệp, từ đó giảm bớt gánh nặng cho hệ thống bảo hiểm xã hội.
• Điều 11 Hiến pháp 2013 về quyền được pháp luật bảo hộ về sức khoẻ:
Điều này khẳng định quyền cơ bản của công dân được Nhà nước bảo vệ sức khỏe. Luật An toàn, vệ sinh lao động năm 2015 trực tiếp bảo vệ sức khỏe của người lao động bằng cách quy định các tiêu chuẩn về môi trường làm việc, thiết bị bảo hộ lao động, và các biện pháp phòng ngừa tai nạn lao động và bệnh nghề nghiệp, góp phần bảo đảm sức khỏe cho người lao động.