

NGUYỄN KHÁNH HUY
Giới thiệu về bản thân



































câu 1:
Bài thơ “Chiếc lá đầu tiên” của Hoàng Nhuận Cầm là một thi phẩm giàu cảm xúc, đậm chất hoài niệm, thể hiện sâu sắc tình yêu với mái trường, bạn bè và những rung động đầu đời. Nội dung bài thơ là dòng hồi tưởng chân thành, đầy xao xuyến về tuổi học trò đã qua nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp đẽ và tinh khôi nhất của một đời người. Tác giả không chỉ tái hiện lại hình ảnh thân thuộc như tiếng ve, hoa phượng, sân trường, lớp học, mà còn thể hiện tâm trạng lưu luyến, tiếc nuối khi phải chia xa. Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng thể thơ tự do, ngôn từ giàu hình ảnh và âm hưởng trữ tình sâu lắng. Các biện pháp tu từ như nhân hóa, ẩn dụ, điệp ngữ được vận dụng tinh tế, góp phần tăng chiều sâu biểu cảm. Hình ảnh “chiếc lá buổi đầu tiên” ở cuối bài thơ không chỉ là biểu tượng của ký ức tuổi học trò mà còn là nỗi tiếc nuối khôn nguôi trước thời gian trôi đi. Bài thơ để lại dư âm sâu sắc, chạm đến những tầng sâu nhất trong tâm hồn người đọc.
câu2:
“Mặc dù bọn trẻ ném đá vào lũ ếch để đùa vui, nhưng lũ ếch không chết đùa mà chết thật.”
Câu nói này tưởng chừng đơn giản, nhưng lại chứa đựng một bài học sâu sắc về sự vô tâm, hậu quả và trách nhiệm.
Đôi khi, trong cuộc sống, con người làm tổn thương người khác mà không hề hay biết, chỉ vì xem đó là “trò đùa”, là “vui vẻ”, là “không cố ý”. Những lời chọc ghẹo, những hành động tưởng chừng vô hại có thể để lại vết thương sâu sắc cho người khác – vết thương mà người gây ra không nhớ, nhưng người chịu đựng thì không bao giờ quên. Giống như đám trẻ ném đá vì vui, nhưng lũ ếch thì vẫn chết – hậu quả là có thật, dù ý định có thể là vô tình.
Câu nói cũng là lời cảnh báo về sự thiếu ý thức trong hành động. Trong thời đại mạng xã hội phát triển, không hiếm những lời bình luận độc ác, những “trò đùa” lan truyền chóng mặt nhưng lại tàn phá danh dự, tinh thần người khác. Người làm thì vô tâm, người chịu thì tổn thương đến tận cùng. Và xã hội, nếu không nhìn lại, sẽ nuôi dưỡng một thế hệ quen thờ ơ với nỗi đau người khác.
Đồng thời, câu nói còn nhắc nhở chúng ta về lòng trắc ẩn và sự trưởng thành. Người trưởng thành không phải là người biết nhiều, mà là người biết chịu trách nhiệm cho từng hành vi của mình, biết dừng lại khi thấy ai đó bị tổn thương, và biết xin lỗi nếu mình lỡ gây ra đau khổ.
Hãy sống tử tế hơn. Đừng để trò đùa của mình trở thành nỗi đau thật của người khác. Vì đôi khi, lời nói vô tình của ta lại là viên đá cuối cùng khiến ai đó gục ngã.
Câu 1: Thể thơ tự do.
Câu 2: Phương thức biểu đạt chính là biểu cảm.
Câu 3:
- “Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay”
- “Một lớp học buâng khuâng màu xanh rủ”
- “Sân trường đêm - rụng xuống trái bàng đêm”
- “Mùa hoa mơ rồi đến mùa hoa phượng cháy”
- “Thôi đã hết thời bím tóc trắng ngủ quên”
=> Những kỉ niệm ấy gần gũi, trong sáng, gắn liền với thời học sinh, mang theo nhiều cảm xúc sâu sắc và khó quên.
Câu 4: Biện pháp tu từ: Ẩn dụ + Nhân hóa.
=> Làm nổi bật âm thanh tiếng ve rộn ràng, gợi cảm giác xé toang không gian tĩnh lặng, đánh thức bao cảm xúc tuổi học trò.
Câu 5: Ấn tượng nhất: “Không thấy trên sân trường chiếc lá buổi đầu tiên.”
=> Gợi cảm xúc tiếc nuối, khắc khoải về một thời tuổi trẻ đã qua, một tình yêu đầu đời không thể quên.