NGUYỄN THỊ PHƯƠNG THÚY

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của NGUYỄN THỊ PHƯƠNG THÚY
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1. Phương thức biểu đạt chính của văn bản trên là biểu cảm. Câu 2. Văn bản gợi nhắc đến những tác phẩm của nhà văn Andersen như "Nàng tiên cá" (qua hình ảnh nàng tiên bé nhỏ, biển cả) và "Cô bé bán diêm" (qua hình ảnh đêm Andersen, tuyết lạnh, bão tố, que diêm cuối cùng). Câu 3. Theo tôi, việc gợi nhắc các tác phẩm của nhà văn Andersen trong văn bản có tác dụng: * Tạo ra một không gian cổ tích, huyền ảo, làm nền cho những cảm xúc và suy tư về tình yêu và cuộc đời. * Liên hệ đến những hình tượng nhân vật quen thuộc, khơi gợi những ký ức và cảm xúc chung trong lòng người đọc về những câu chuyện cổ tích. * Gợi mở những ý niệm về sự hy sinh, ước mơ tan vỡ, và vẻ đẹp của tình yêu trong nghịch cảnh, tương ứng với các tác phẩm được nhắc đến. Câu 4. Biện pháp tu từ so sánh "Biển mặn mòi như nước mắt của em" có giá trị: * Tăng tính gợi hình, gợi cảm cho câu thơ, giúp người đọc cảm nhận được sự mênh mông, sâu thẳm và có phần đau buồn của biển cả. * Thể hiện sự đồng cảm, thấu hiểu sâu sắc của nhân vật trữ tình đối với nỗi buồn, sự mất mát của "em". * Liên kết hình ảnh biển cả với cảm xúc cá nhân, tạo nên một sự hòa quyện giữa thiên nhiên và tâm trạng con người. Câu 5. Cảm nhận của tôi về vẻ đẹp của nhân vật trữ tình được thể hiện trong khổ thơ cuối là một vẻ đẹp của sự yêu thương, sẻ chia và hy sinh. Nhân vật trữ tình thể hiện sự thấu hiểu, xót xa trước những khó khăn, dang dở ("tuyết lạnh", "bão tố", "hoa bốn mùa dang dở") nhưng vẫn giữ trọn vẹn niềm tin và tình yêu ("que diêm cuối cùng sẽ cháy trọn tình yêu"). Đó là một tình yêu cao đẹp, sẵn sàng chấp nhận những thử thách và hướng đến sự trọn vẹn dù trong hoàn cảnh khắc nghiệt.


Câu 1. Đoạn trích trên được viết theo thể thơ tự do. Câu 2. Hai hình ảnh trong đoạn trích cho thấy sự khắc nghiệt của thiên nhiên miền Trung là: * Nắng và dưới cát (gợi sự khô cằn, nóng bỏng) * Chỉ gió bão là tốt tươi như cỏ (cho thấy thiên tai khắc nghiệt, tàn phá) Câu 3. Những dòng thơ "Miền Trung / Eo đất này thắt đáy lưng ong / Cho tình người đọng mật" giúp tôi hiểu rằng mảnh đất miền Trung dù hẹp và có nhiều khó khăn nhưng lại là nơi tình người gắn bó, sâu đậm và quý giá như mật ngọt. Câu 4. Việc vận dụng thành ngữ "mồng tơi không kịp rớt" trong dòng thơ "Mảnh đất nghèo mồng tơi không kịp rớt" có tác dụng diễn tả một cách sinh động và cụ thể sự nghèo khó, cằn cỗi của mảnh đất miền Trung, đến mức những thứ vốn dễ dàng sinh sôi như rau mồng tơi cũng khó mà phát triển. Câu 5. Tình cảm của tác giả đối với miền Trung được thể hiện trong đoạn trích là một tình cảm yêu thương, xót xa và trân trọng. Tác giả cảm nhận sâu sắc những khó khăn, vất vả mà người dân miền Trung phải gánh chịu do thiên nhiên khắc nghiệt và cuộc sống nghèo khó. Đồng thời, tác giả cũng ngợi ca vẻ đẹp của con người miền Trung với tình người ấm áp, sâu nặng và bày tỏ niềm mong mỏi được trở về, chia sẻ những tình cảm đó.

Câu 1. Thể thơ của đoạn trích là thơ tự do. Câu 2. Trong đoạn trích, nhân vật trữ tình bày tỏ lòng biết ơn đối với: * Những cánh sẻ nâu * Mẹ * Trò chơi tuổi nhỏ * Những dấu chân trên đường Câu 3. Dấu ngoặc kép trong dòng thơ "Chuyền chuyền một..." miệng, tay buông bắt có công dụng trích dẫn trực tiếp tên một trò chơi dân gian quen thuộc của tuổi thơ. Câu 4. Phép lặp cú pháp "Biết ơn..." được sử dụng trong đoạn trích có hiệu quả nhấn mạnh và làm nổi bật lòng biết ơn của nhân vật trữ tình đối với những điều bình dị, thân thuộc đã góp phần hình thành nên cuộc sống và tâm hồn của người đó. Nó tạo ra một nhịp điệu trang trọng, tha thiết cho toàn đoạn thơ. Câu 5. Thông điệp về lòng biết ơn đối với những điều nhỏ bé, bình dị trong cuộc sống có ý nghĩa nhất đối với tôi. Đoạn thơ cho thấy những điều tưởng chừng như giản đơn như cánh sẻ, lời mẹ, trò chơi trẻ con hay những bước chân đi học lại có vai trò quan trọng trong việc nuôi dưỡng tâm hồn và định hình nhân cách của mỗi người. Nó nhắc nhở chúng ta trân trọng những khoảnh khắc và những điều đã qua, bởi tất cả đều góp phần tạo nên con người chúng ta ngày hôm nay.