

Nguyễn Thị Mai Trang
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1:
Nhân vật Dung trong đoạn trích từ "Hai lần chết" của Thạch Lam là một hình ảnh đặc trưng cho số phận khổ đau của những người phụ nữ trong xã hội phong kiến. Dung là người con gái thứ bốn trong một gia đình nghèo khó và thiếu sự quan tâm. Cô lớn lên trong sự lạnh nhạt và thiếu thốn tình cảm của gia đình, khiến Dung phải chịu đựng nhiều nỗi đau từ thuở nhỏ.Ngoại hình của Dung không được mô tả cụ thể, nhưng qua những công việc nặng nhọc mà nàng phải làm, chúng ta có thể hình dung ra một người phụ nữ có ngoại hình mảnh mai nhưng lại phải chịu đựng những vất vả nặng nhọc. Dung là người phụ nữ chăm chỉ, có sức chịu đựng cao, nhưng chính sự vất vả ấy lại làm cơ thể nàng càng thêm mệt mỏi và kiệt quệ.Tính cách của Dung cũng được khắc họa rõ nét trong đoạn trích. Dung là người chịu đựng, nhẫn nhịn và không dám phản kháng. Cô sống trong sự uất ức và khổ sở, nhưng không dám thể hiện, chỉ âm thầm chịu đựng những lời mắng chửi của mẹ chồng, sự thờ ơ của chồng. Dung là người có lòng tự trọng nhưng cũng rất yếu đuối, không biết cách chống trả lại những bất công mà mình phải chịu. Khi cảm thấy bế tắc, cô chỉ biết khóc và tìm cách trốn tránh thực tại bằng những suy nghĩ tiêu cực.Dung còn là người rất nhạy cảm và có trái tim yếu đuối. Nàng cảm nhận rõ nỗi đau khi bị mẹ đẻ bỏ rơi, khi không nhận được sự an ủi từ gia đình. Cảm giác bị bỏ rơi và khổ sở đè nặng lên tâm hồn nàng, khiến cô không thể kiên cường trước thử thách. Cái chết như một lối thoát duy nhất, nhưng khi được cứu sống, Dung lại tiếp tục phải chịu đựng thêm nỗi khổ đau khác từ mẹ chồng và hoàn cảnh gia đình.Bi kịch của Dung không chỉ là sự chịu đựng từ ngoại cảnh mà còn là nỗi đau tinh thần do bị bỏ rơi, bị đối xử tàn nhẫn. Nỗi khổ của Dung là nỗi khổ chung của rất nhiều phụ nữ trong xã hội phong kiến, họ bị dồn ép vào những tình huống khó khăn mà không có cách thoát khỏi.Tóm lại, Dung là một nhân vật điển hình trong văn học, mang trong mình sự chịu đựng, cam chịu và nỗi đau không thể nói ra. Sự xuất hiện của Dung không chỉ để phản ánh số phận của những người phụ nữ trong xã hội cũ mà còn là lời tố cáo mạnh mẽ về những bất công trong xã hội phong kiến.
Câu 2:
Bình đẳng giới là nguyên tắc mà trong đó mọi người – bất kể nam hay nữ – đều có quyền và cơ hội ngang nhau trong mọi lĩnh vực của đời sống như học tập, lao động, chính trị và gia đình. Đây không chỉ là mục tiêu của sự phát triển xã hội hiện đại mà còn là thước đo văn minh của một quốc gia.Thực tế hiện nay, bình đẳng giới đã có nhiều chuyển biến tích cực. Phụ nữ được tạo điều kiện học tập, làm việc, giữ các vị trí lãnh đạo cao trong xã hội. Tuy nhiên, ở nhiều nơi, bất bình đẳng giới vẫn tồn tại. Phụ nữ vẫn bị đánh giá thấp hơn nam giới trong công việc; chịu nhiều áp lực từ định kiến như “giỏi việc nước, đảm việc nhà”; ở vùng sâu vùng xa, nhiều bé gái còn bị ép bỏ học, tảo hôn. Trong một số gia đình, tư tưởng “trọng nam khinh nữ” vẫn còn hằn sâu.Việc thúc đẩy bình đẳng giới mang lại nhiều lợi ích. Nó giúp con người được phát triển toàn diện theo khả năng, không bị giới hạn bởi định kiến. Xã hội có thêm nhiều nhân tài, nguồn lực được khai thác tối đa. Điển hình là các nhà lãnh đạo nữ nổi bật như Thủ tướng New Zealand Jacinda Ardern – người truyền cảm hứng bởi sự nhân hậu và bản lĩnh.Tuy nhiên, vẫn tồn tại quan điểm sai lệch rằng bình đẳng giới là “nâng phụ nữ lên cao hơn đàn ông” – đó là phản đề cần bác bỏ. Bình đẳng giới không phải là “đổi vai” hay cạnh tranh giữa hai giới, mà là sự tôn trọng và cùng nhau phát triển.Qua đó, mỗi chúng ta, đặc biệt là thế hệ trẻ, cần nâng cao nhận thức, nói không với định kiến giới, trân trọng khả năng và giá trị thật của mỗi người, bất kể họ là nam hay nữ. Chỉ khi mọi người được đối xử công bằng, xã hội mới thực sự phát triển bền vững, nhân văn và tiến bộ.
Câu 1:
Luận đề của văn bản: Chi tiết “cái bóng” trong Chuyện người con gái Nam Xương là một chi tiết nghệ thuật đặc sắc, góp phần tạo nên tình huống truyện độc đáo và thể hiện tài năng kể chuyện của Nguyễn Dữ, chứ không nên gán cho nó ý nghĩa tư tưởng vượt quá chức năng nghệ thuật của nó.
Câu 2:
Theo người viết, truyện "Chuyện người con gái Nam Xương" hấp dẫn bởi tình huống truyện độc đáo: sau nhiều năm chinh chiến trở về, người chồng không được ôm ấp con mà lại nghe chính đứa con nói về một "người đàn ông" lạ thường xuất hiện hàng đêm, khiến người chồng nghi ngờ vợ và dẫn đến bi kịch.
Câu 3. Mục đích của việc người viết nhắc đến tình huống truyện ở phần mở đầu văn bản là:
- Giới thiệu cốt truyện và khơi gợi sự tò mò của người đọc về nguyên nhân dẫn đến tình huống éo le đó.
- Làm nổi bật sự độc đáo của tình huống truyện so với những câu chuyện ghen tuông thông thường, từ đó dẫn dắt người đọc đến việc phân tích chi tiết cái bóng - yếu tố then chốt tạo nên sự độc đáo này.
- Đặt ra vấn đề cần giải quyết trong bài viết: vì sao một câu chuyện với đề tài không mới lại có sức hấp dẫn đặc biệt?
Câu 4.
- Một chi tiết được trình bày khách quan trong đoạn (2): "Ngày xưa chưa có tivi, đến cả 'rối hình' cũng không có, tối tối con cái thường quây quần quanh cha mẹ, ông bà, chơi trò soi bóng trên tường, nhờ ánh sáng ngọn đèn dầu, mỡ." (Đây là một sự thật về đời sống sinh hoạt và giải trí của người xưa).
- Một chi tiết được trình bày chủ quan trong đoạn (2): "Trò chơi này hết sức thú vị, vì từ hai bàn tay người chơi có thể tạo ra bao nhiêu hình thù vừa quen thuộc vừa kì lạ khác nhau, dựa vào tài khéo léo, óc tưởng tượng của cả người chơi và người xem. Trong trò chơi này ai cũng là người chơi, ai cũng là người xem nên có cái vui nhộn của không khí dân chủ và bình đẳng." (Đây là nhận xét, đánh giá cá nhân của người viết về trò chơi soi bóng).
Nhận xét về mối quan hệ giữa cách trình bày khách quan và cách trình bày chủ quan:
Trong đoạn (2), cách trình bày khách quan và chủ quan có mối quan hệ bổ sung và làm sâu sắc lẫn nhau.
- Chi tiết khách quan về trò chơi soi bóng tạo ra một bối cảnh thực tế, quen thuộc, giúp người đọc hình dung được đời sống văn hóa tinh thần giản dị của người xưa và tính phổ biến của trò chơi này.
- Trên cơ sở đó, những nhận xét chủ quan của người viết về sự thú vị, tính sáng tạo và không khí dân chủ của trò chơi làm nổi bật ý nghĩa văn hóa, nghệ thuật của nó, đồng thời giải thích một cách hợp lý việc Vũ Nương sử dụng hình ảnh cái bóng để trò chuyện với con.
Như vậy, việc kết hợp giữa miêu tả khách quan và bình luận chủ quan giúp người đọc vừa nắm bắt được thông tin cụ thể, vừa hiểu được quan điểm và sự đánh giá của tác giả về chi tiết cái bóng.
Câu 5. Người viết cho rằng chi tiết cái bóng là một chi tiết nghệ thuật đặc sắc vì:
- Tạo ra một tình huống truyện độc đáo: Từ một trò chơi dân gian quen thuộc, chi tiết cái bóng đã trở thành nguyên nhân trực tiếp dẫn đến sự hiểu lầm và bi kịch gia đình Vũ Nương. Đây là một sáng tạo bất ngờ và đầy kịch tính của Nguyễn Dữ.
- Là cái cớ để xây dựng tình huống: Cái bóng không chỉ đơn thuần là một chi tiết ngẫu nhiên mà được người kể chuyện khéo léo "cài đặt" một cách tự nhiên, hợp lý, xuất phát từ đời sống thường ngày.
- Thể hiện tấm lòng của nhân vật Vũ Nương: Việc Vũ Nương chỉ vào bóng mình và nói đó là cha của Đản cho thấy sự nhớ thương chồng da diết, tình yêu thương con sâu sắc và mong muốn lấp đầy sự trống vắng trong gia đình khi chồng đi xa.
- Góp phần làm nổi bật tài năng kể chuyện của Nguyễn Dữ: Việc sử dụng một chi tiết nhỏ bé, đời thường để xây dựng một tình huống truyện éo le và đầy ám ảnh cho thấy sự quan sát tinh tế và khả năng sáng tạo độc đáo của tác giả.
- Không nên bị gán cho những ý nghĩa tư tưởng không thuộc về nó: Người viết cho rằng không nên coi cái bóng là "cái bóng oan khiên" mà cần tập trung vào giá trị nghệ thuật và vai trò của nó trong việc xây dựng cốt truyện và khắc họa nhân vật.
Câu 1:
Sự lựa chọn trong cuộc sống là một yếu tố quan trọng quyết định hướng đi của mỗi người. Mỗi quyết định mà chúng ta đưa ra, dù lớn hay nhỏ, đều có ảnh hưởng trực tiếp đến cuộc sống hiện tại và tương lai của mình. Thực tế, sự lựa chọn không chỉ xuất phát từ lý trí mà còn bị chi phối bởi cảm xúc, hoàn cảnh và cả những yếu tố bên ngoài. Khi chúng ta đối mặt với những tình huống khó khăn, việc lựa chọn một hành động, quyết định đúng đắn có thể mang lại kết quả tốt đẹp, giúp ta đạt được mục tiêu và sống hạnh phúc. Ngược lại, những lựa chọn sai lầm có thể gây ra những hệ quả nghiêm trọng, dẫn đến sự tiếc nuối và hối hận về sau.Lợi ích của sự lựa chọn đúng đắn là rất rõ ràng. Một quyết định thông minh và đúng đắn có thể mở ra cơ hội, giúp ta trưởng thành và phát triển. Tuy nhiên, sự lựa chọn cũng không phải lúc nào cũng dễ dàng. Đôi khi, khi đứng trước ngã ba đường, chúng ta cảm thấy phân vân, không biết nên chọn con đường nào để đi. Đó là lúc đòi hỏi mỗi người cần có nhận thức sâu sắc về mục tiêu, giá trị sống của bản thân, và dám đối mặt với những khó khăn, thử thách.Dù vậy, sự lựa chọn của con người không chỉ ảnh hưởng đến bản thân mình mà còn có tác động lớn đến xã hội. Một hành động đúng đắn của cá nhân có thể trở thành gương sáng cho cộng đồng, giúp xã hội phát triển tốt đẹp hơn. Vì vậy, mỗi quyết định của chúng ta cần được xem xét kỹ lưỡng, dựa trên sự hiểu biết, lòng dũng cảm và thái độ sống tích cực.Cuối cùng, sự lựa chọn của chúng ta không chỉ là những quyết định trong khoảnh khắc mà là bài học về nhận thức và hành động, từ đó hình thành nên một con người có trách nhiệm, có mục tiêu và biết hướng tới tương lai.
Câu 2:
Văn bản "Lụm Còi" của Nguyễn Ngọc Tư là một tác phẩm thể hiện nghệ thuật kể chuyện đặc sắc qua cách xây dựng nhân vật, đối thoại và tình huống. Một trong những yếu tố làm nên sự thành công của tác phẩm chính là việc sử dụng ngôi kể thứ nhất. Câu chuyện được kể từ góc nhìn của nhân vật "tôi", giúp người đọc cảm nhận rõ ràng những suy nghĩ và cảm xúc phức tạp của nhân vật. Việc lựa chọn ngôi kể này tạo ra một sự gần gũi, thân mật với người đọc, đồng thời thể hiện sự phát triển tâm lý của nhân vật qua các tình huống cụ thể.Nghệ thuật đối thoại cũng là điểm nổi bật trong tác phẩm. Các cuộc trò chuyện giữa nhân vật "tôi" và thằng Lụm không chỉ đơn thuần là trao đổi thông tin mà còn làm nổi bật sự khác biệt trong hoàn cảnh sống và những suy nghĩ, cảm xúc của hai nhân vật. Cách mà thằng Lụm trả lời câu hỏi của "tôi" không chỉ thể hiện sự thiếu thốn tình cảm gia đình mà còn cho thấy cách mà cậu đối diện với cuộc sống đầy khó khăn và thử thách.Ngoài ra, tình huống trong câu chuyện cũng mang tính giáo dục sâu sắc. Câu chuyện không chỉ phản ánh sự mâu thuẫn trong suy nghĩ của "tôi" về việc bỏ nhà ra đi mà còn là một bài học về sự trân trọng gia đình, về giá trị của tình yêu thương và sự quan tâm của người lớn. Mỗi chi tiết trong câu chuyện đều có ý nghĩa sâu sắc, từ việc "tôi" muốn bỏ nhà đi bụi cho đến sự hối hận và quay về khi gặp thằng Lụm. Kết thúc của câu chuyện cũng đầy ý nghĩa khi "tôi" gọi thằng Lụm là "anh Lụm", thể hiện sự trưởng thành trong suy nghĩ và sự trân trọng của "tôi" đối với Lụm, đồng thời khép lại câu chuyện bằng một thông điệp đầy cảm động về tình bạn và tình cảm gia đình.Nói tóm lại, nghệ thuật kể chuyện của Nguyễn Ngọc Tư trong "Lụm Còi" là một sự kết hợp tinh tế giữa ngôi kể, đối thoại và tình huống để làm nổi bật thông điệp sâu sắc về giá trị gia đình và tình người.
Câu 1. Ngôi kể được sử dụng trong văn bản là ngôi thứ nhất, nhân vật "tôi" kể lại câu chuyện của chính mình.
Câu 2.
- Thời gian: Thời gian trong truyện không được xác định cụ thể, nhưng có thể hiểu là vào một buổi chạng vạng khi nhân vật "tôi" bỏ nhà đi.
- Không gian: Không gian chủ yếu diễn ra ở ngã tư đường, nơi nhân vật "tôi" gặp thằng Lụm. Ngoài ra còn có không gian nhà của nhân vật "tôi" được nhắc đến.
Câu 3. Thằng Lụm mong được ba mẹ đánh như nhân vật "tôi" vì:
- Nó khao khát có một gia đình, có ba mẹ. Việc bị ba mẹ đánh, dù đau đớn, vẫn là một biểu hiện của sự quan tâm, chăm sóc, cho thấy mình thuộc về một gia đình.
- Trái ngược với nhân vật "tôi" có ba mẹ để giận dỗi, trách móc, thằng Lụm lại bị bỏ rơi từ khi còn rất nhỏ, không biết mặt mẹ, không có một mái ấm gia đình thực sự. Vì vậy, đối với nó, việc được ba mẹ đánh là một điều "sướng" vì nó đồng nghĩa với việc có ba mẹ.
Câu 4.
- Đầu truyện, nhân vật "tôi" cố tỏ ra mình là người lớn và gọi Lụm là "mày".
- Đến cuối truyện, nhân vật "tôi" đã đổi cách xưng hô với Lụm thành "anh".
Việc đổi cách xưng hô này cho thấy sự thay đổi sâu sắc trong nhận thức và tình cảm của nhân vật "tôi":
- Từ thái độ tự cao, coi thường ban đầu, nhân vật "tôi" đã nhận ra sự trải đời, nghị lực và đáng thương của Lụm.
- Cách xưng hô "anh" thể hiện sự tôn trọng, đồng cảm và có phần ngưỡng mộ của "tôi" đối với Lụm.
- Cuộc gặp gỡ với Lụm đã giúp "tôi" trưởng thành hơn, biết quý trọng tình cảm gia đình và nhìn nhận vấn đề một cách sâu sắc hơn.
Câu 5. Tôi không hoàn toàn đồng tình với quan điểm: "Hãy rời xa gia đình và sống cuộc đời như bạn muốn".Vì
Gia đình thường là nền tảng tình cảm vững chắc, nơi mỗi người nhận được sự yêu thương, che chở và hỗ trợ vô điều kiện. Những giá trị tốt đẹp và sự định hướng đầu đời thường được hình thành trong môi trường gia đình.
Việc "sống cuộc đời như bạn muốn" là một khát vọng chính đáng, thể hiện sự tự do cá nhân và theo đuổi đam mê. Tuy nhiên, việc này cần được cân nhắc kỹ lưỡng và không nên đồng nghĩa với việc cắt đứt hoàn toàn mối liên hệ với gia đình.
Trong nhiều trường hợp, sự ủng hộ và lời khuyên từ gia đình có thể giúp chúng ta vượt qua khó khăn và đưa ra những quyết định sáng suốt hơn.
Hoàn toàn rời xa gia đình có thể dẫn đến cảm giác cô đơn, lạc lõng và thiếu đi sự hỗ trợ tinh thần quan trọng trong cuộc sống.
Câu 1:
Bài làm
Bảo vệ và phát huy giá trị của các di tích lịch sử là một nhiệm vụ có ý nghĩa đặc biệt quan trọng trong việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc và thúc đẩy sự phát triển bền vững của đất nước.Giá trị là những thuộc tính quan trọng, được đánh giá cao về mặt lịch sử, văn hóa, tinh thần, làm nên ý nghĩa và sự trân trọng của một sự vật hay hiện tượng. Di tích lịch sử chính là những minh chứng vật chất còn sót lại từ quá khứ, mang trong mình những giá trị vô giá đó, gắn liền với những dấu son của lịch sử và văn hóa dân tộc.Thực trạng bảo vệ và phát huy giá trị của các di tích lịch sử ở nước ta hiện nay còn nhiều bất cập. Nhiều di tích đang xuống cấp nghiêm trọng do tác động của thời gian, môi trường, thậm chí bị xâm hại bởi các hoạt động xây dựng trái phép, khai thác tài nguyên . Tác hại của việc này là vô cùng lớn, không chỉ làm mất đi vẻ đẹp, giá trị nguyên bản của di tích mà còn ảnh hưởng tiêu cực đến tiềm năng phát triển du lịch văn hóa, làm suy giảm bản sắc văn hóa dân tộc.Tuy nhiên, bên cạnh đó, cũng có nhiều nỗ lực đáng ghi nhận trong công tác bảo tồn và phát huy giá trị di tích. Nhà nước đã ban hành nhiều văn bản pháp quy, đầu tư kinh phí cho việc trùng tu, tôn tạo. Nhiều địa phương đã có những sáng kiến hay trong việc quảng bá di tích, thu hút du khách. Các hoạt động văn hóa, lễ hội truyền thống được tổ chức tại các di tích đã góp phần làm sống động không gian văn hóa, khơi dậy niềm tự hào trong cộng đồng.Để khắc phục những hạn chế và phát huy hơn nữa giá trị của di tích lịch sử, cần có những biện pháp nhận thức và hành động quyết liệt. Đầu tiên mỗi người dân cần nhận thức được tầm quan trọng của di tích lịch sử đối với văn hóa, lịch sử và phát triển kinh tế - xã hội và ý thức được trách nhiệm của mình trong việc bảo tồn và phát hy giá trị của di tích lịch sử .Không chỉ vậy, nhà nước cần đẩy mạnh hoạt động nghiên cứu, sưu tầm tư liệu liên quan đến di tích để làm sâu sắc thêm giá trị lịch sử, văn hóa. Bên cạnh đó, việc phát huy giá trị di tích thông qua phát triển du lịch văn hóa cần được thực hiện một cách bền vững, hài hòa giữa bảo tồn và phát triển, đảm bảo lợi ích cho cộng đồng địa phương. Cuối cùng, cần khuyến khích sự tham gia của cộng đồng vào công tác bảo vệ và phát huy giá trị di tích, tạo điều kiện để người dân trở thành những chủ nhân thực sự của di sản văn hóa.Tóm lại, việc bảo vệ và phát huy giá trị của các di tích lịch sử là một quá trình lâu dài, đòi hỏi sự chung tay của cả cộng đồng, từ nhận thức đến hành động cụ thể. Chỉ khi đó, những di sản văn hóa quý báu này mới có thể trường tồn, góp phần làm giàu thêm bản sắc văn hóa dân tộc và trở thành nguồn lực cho sự phát triển bền vững của đất nước.
Câu 2:
Mỗi người trong chúng ta, dù lớn lên ở đâu, sống trong hoàn cảnh nào, thì khi đi xa cũng đều mang trong tim một miền ký ức không thể phai nhòa – đó là tuổi thơ và quê hương. Có khi, chỉ là một mùi hương, một món ăn, một tiếng ru cũng đủ gợi dậy cả một trời thương nhớ. Nhà thơ Vũ Tuấn trong bài thơ “Mùi cơm cháy” đã gợi lại một miền ký ức giản dị mà sâu lắng như thế – nơi những miếng cơm cháy không chỉ là thức ăn, mà còn là biểu tượng của tình mẹ, tình cha, của tuổi thơ nghèo khó và cả tình yêu nước thầm lặng, sâu xa. Đoạn thơ trích dưới đây là một khúc ru đầy cảm xúc, thể hiện sâu sắc tình cảm quê hương thông qua hình ảnh cơm cháy thân thương:
Con đi xa, nhớ hương vị tuổi thơ
Mùi cơm cháy, con vẫn ăn ngày trước
Đôi chân con đi khắp miền Tổ quốc
Chẳng nơi nào... có vị cơm năm xưa...
Cơm cháy quê nghèo... có nắng, có mưa
Có lời mẹ ru, ngọt ngào cay đắng
Có những hi sinh, nhớ thương thầm lặng
Con yêu nước mình... từ những câu ca...
Cơm cháy quê nghèo... mặn mồ hơi cha
Có vị thơm rơm, cánh đồng mùa gặt
Muối mặn gừng cay, có hè nắng gắt
Có ánh trăng vàng... chị múc bên sông...
Xuyên suốt đoạn thơ được trích trong bài thơ “Mùi cơm cháy” là một khúc tâm tình sâu lắngvới cảm xúc hồi tưởng và bồi hồi của người con khi rời xa quê hương. Cảm xúc trong bài diễn ra tự nhiên, từ hiện tại (người con đi xa) trở về quá khứ (tuổi thơ nghèo khó), rồi lan tỏa thành tình yêu quê hương, đất nước. Đề tài bài thơ tưởng chừng bình dị – nhớ về món cơm cháy – nhưng lại chứa đựng cảm xúc lớn lao. Nhan đề “Mùi cơm cháy” gây ấn tượng bởi sự mộc mạc, gần gũi mà chất chứa chiều sâu cảm xúc. Đây chính là biểu tượng xuyên suốt khơi dậy ký ức, tình cảm gia đình, tình mẫu tử, phụ tử và cả lòng yêu nước thầm lặng. Cảm hứng chủ đạo bao trùm toàn bài thơ là nỗi nhớ quê hương và lòng biết ơn sâu nặng với gia đình và đất nước
Khổ thơ đầu tiên mang đến một bức tranh về nỗi nhớ quê hương của người con xa xứ. Câu “Con đi xa, nhớ hương vị tuổi thơ” không chỉ là lời tâm sự của người con mà còn thể hiện sự khát khao, nhớ nhung về những điều giản dị trong quá khứ. "Hương vị tuổi thơ" không chỉ nói về món ăn mà còn là những ký ức gắn liền với mẹ, quê hương. Từ "hương vị" này được tác giả khéo léo lặp lại trong cả bài, đặc biệt là "mùi cơm cháy", để làm nổi bật sự bền bỉ của những ký ức ấy. Cơm cháy là món ăn rất đỗi bình dị, nhưng qua lăng kính của tác giả, nó trở thành biểu tượng cho những ký ức gắn bó mật thiết với quê hương và gia đình. Nghệ thuật lặp từ và điệp từ làm tăng sự nhấn mạnh, gợi lên trong lòng người đọc cảm giác không thể quên được những hương vị của quá khứ. Câu thơ còn sử dụng nghệ thuật ẩn dụ và so sánh khi ví von "cơm cháy" với một phần không thể thiếu của ký ức tuổi thơ, điều mà dù thời gian có trôi đi, vẫn luôn đọng lại trong tâm trí người con.
Khổ thơ thứ hai mang đến sự kết hợp giữa yếu tố thiên nhiên và tình cảm gia đình, đồng thời làm nổi bật sự gian khổ nhưng cũng đầy tình yêu thương của những người thân. Câu “Cơm cháy quê nghèo... có nắng, có mưa” vừa thể hiện một cuộc sống khó khăn, vừa khắc họa tình yêu quê hương thắm thiết. Nghệ thuật hình ảnh thiên nhiên được sử dụng trong câu này (nắng, mưa) không chỉ tái hiện một cuộc sống đầy thử thách mà còn thể hiện sự gắn bó sâu sắc với mảnh đất quê hương. Từ “nắng, mưa” như một lời khẳng định rằng dù cho khó khăn vất vả, tình cảm gia đình và quê hương vẫn luôn bền vững, gắn bó. Câu “Có lời mẹ ru, ngọt ngào cay đắng” là sự kết hợp giữa nghệ thuật đối lập (ngọt ngào - cay đắng) để thể hiện sự hy sinh của người mẹ. “Ngọt ngào” là tình yêu thương của mẹ, còn “cay đắng” là những gian khổ, hy sinh mà mẹ đã phải chịu đựng trong suốt cuộc đời. Nghệ thuật này làm nổi bật sự hy sinh và tấm lòng vĩ đại của người mẹ. Cuối cùng, câu “Con yêu nước mình... từ những câu ca” cho thấy rằng tình yêu đất nước không chỉ là những điều lớn lao mà còn được hình thành từ những ký ức giản dị nhất, những câu ru, những lời mẹ hát. Đây là cách tác giả sử dụng nghệ thuật ẩn dụ để kết nối tình yêu quê hương với những hình ảnh đời thường, nhưng vô cùng sâu sắc.
Khổ thơ thứ ba tiếp tục làm nổi bật tình cảm gia đình thông qua hình ảnh cơm cháy, nhưng lần này lại tập trung vào hình ảnh của người cha. Câu “Cơm cháy quê nghèo... mặn mồ hơi cha” không chỉ nói về sự gian khổ mà còn thể hiện sự hy sinh vô bờ của người cha. Nghệ thuật ẩn dụ qua từ "mặn mồ hơi" làm tăng giá trị tình cảm của người cha. Người cha không chỉ vất vả với công việc mà còn chịu đựng những khó khăn để có thể chăm lo cho gia đình. Câu “Có vị thơm rơm, cánh đồng mùa gặt” lại sử dụng hình ảnh sinh động của thiên nhiên để tái hiện một không gian quê hương yên bình và đậm đà tình cảm. Những từ ngữ như “thơm rơm” và “mùa gặt” không chỉ thể hiện vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn chứa đựng sự gắn bó sâu sắc với mảnh đất, với gia đình. Cuối cùng, hình ảnh “Có ánh trăng vàng... chị múc bên sông” kết hợp với hình ảnh ánh trăng tạo nên một khung cảnh huyền bí, yên bình, kết thúc bài thơ với sự thanh thản và tôn kính đối với những giá trị quê hương, gia đình.
Bài thơ "Mùi cơm cháy" của Vũ Tuấn đã sử dụng những nghệ thuật đặc sắc để thể hiện tình yêu quê hương, gia đình và lòng biết ơn đối với những hy sinh âm thầm nhưng vĩ đại của cha mẹ. Qua ba khổ thơ, tác giả khéo léo sử dụng hình ảnh giản dị nhưng sâu sắc như “cơm cháy”, “mùa gặt”, “nắng mưa”, “ánh trăng vàng” để gợi lên những ký ức tuổi thơ, đồng thời làm nổi bật sự gắn bó sâu sắc với mảnh đất và những người thân yêu.Nghệ thuật ẩn dụ được tác giả sử dụng khi ví von “cơm cháy” với ký ức tuổi thơ, nhấn mạnh sự bền bỉ của những ký ức ấy dù thời gian có trôi đi. Những hình ảnh thiên nhiên như “nắng, mưa”, “vị thơm rơm”, “mùa gặt” không chỉ thể hiện cuộc sống đầy gian khổ mà còn gợi lên tình yêu quê hương, tình cảm gia đình. Từ “mặn mồ hơi cha” là một nghệ thuật ẩn dụ đặc sắc để thể hiện sự hy sinh vô bờ bến của người cha, còn “lời mẹ ru, ngọt ngào cay đắng” là sự kết hợp giữa đối lập, làm nổi bật tình yêu thương của mẹ nhưng cũng đầy hy sinh. Bằng việc lặp từ và điệp từ, tác giả tạo nên sự nhấn mạnh cho những ký ức không thể phai mờ, từ đó khắc họa tình yêu mãnh liệt với gia đình, quê hương.Với các biện pháp tu từ tinh tế như thế, bài thơ không chỉ xây dựng những hình ảnh sinh động mà còn gửi gắm thông điệp sâu sắc về tình yêu thương, sự hy sinh của cha mẹ, lòng biết ơn quê hương, đất nước. Tình yêu ấy được nuôi dưỡng từ những điều giản dị nhất, từ những món ăn quê hương như “cơm cháy” đến những câu hát ru mẹ, những kỷ niệm tuổi thơ không thể nào quên.
Bài thơ "Mùi cơm cháy" của Vũ Tuấn và bài "Quê hương" của Tế Hanh đều viết về tình yêu quê hương, gia đình, nhưng có sự khác biệt rõ rệt trong cách thể hiện và lựa chọn hình ảnh. Cả hai tác phẩm đều sử dụng những hình ảnh giản dị và gần gũi để thể hiện tình cảm sâu sắc với quê hương, nhưng "Mùi cơm cháy" tập trung vào những chi tiết đời thường, gần gũi như "cơm cháy", "mùa gặt", "nắng mưa" để gợi nhớ về những ký ức tuổi thơ và tình yêu gia đình. Hình ảnh "mồ hơi cha", "lời mẹ ru" trong bài thơ này thể hiện sự hy sinh thầm lặng của cha mẹ, đồng thời khắc họa một không gian gia đình đầm ấm, ấm áp. Ngược lại, trong "Quê hương", Tế Hanh lại chọn những hình ảnh bao quát, đặc trưng như "cánh đồng lúa", "con sông nhỏ" để thể hiện tình yêu quê hương rộng lớn và khát vọng gắn bó với mảnh đất ấy. Cảm xúc trong bài thơ của Tế Hanh mạnh mẽ, thể hiện niềm tự hào và gắn bó với quê hương đất nước, trong khi "Mùi cơm cháy" lại chú trọng vào tình cảm gia đình, sự biết ơn đối với cha mẹ qua những hình ảnh gần gũi, bình dị. Ngoài ra, về nghệ thuật, Tế Hanh sử dụng hình ảnh thiên nhiên để làm nền cho tình yêu quê hương, còn Vũ Tuấn lại khéo léo sử dụng nghệ thuật ẩn dụ, điệp từ để nhấn mạnh tình cảm sâu sắc, sự gắn bó với gia đình và quê hương qua những chi tiết đời thường như cơm cháy, mùa gặt. Sự khác biệt này tạo nên một sắc thái riêng biệt cho từng tác phẩm, làm cho mỗi bài thơ mang lại những cảm xúc và ấn tượng riêng biệt về tình yêu quê hương và gia đình.
Bài thơ "Mùi cơm cháy" của Vũ Tuấn là một tác phẩm đầy cảm xúc, thể hiện tình yêu quê hương, gia đình sâu sắc qua những hình ảnh giản dị, gần gũi. Qua các hình ảnh như "cơm cháy", "mùa gặt", "lời mẹ ru", bài thơ không chỉ gợi nhớ những kỷ niệm tuổi thơ mà còn khắc họa sự hy sinh thầm lặng của cha mẹ và tình cảm gắn bó của con người với mảnh đất quê hương. Các biện pháp tu từ như ẩn dụ, đối lập và điệp từ càng làm cho những cảm xúc ấy trở nên mạnh mẽ và sâu sắc. Bài thơ không chỉ là lời ca ngợi những giá trị gia đình, mà còn nhắc nhở chúng ta về những điều bình dị trong cuộc sống, rằng chính những chi tiết nhỏ nhặt lại có thể chứa đựng tình cảm lớn lao. Tình yêu quê hương, gia đình chính là nền tảng vững chắc cho mỗi con người, là động lực để họ sống có trách nhiệm và cống hiến cho đất nước.
Câu 1:
Bài làm
Bảo vệ và phát huy giá trị của các di tích lịch sử là một nhiệm vụ có ý nghĩa đặc biệt quan trọng trong việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc và thúc đẩy sự phát triển bền vững của đất nước.Giá trị là những thuộc tính quan trọng, được đánh giá cao về mặt lịch sử, văn hóa, tinh thần, làm nên ý nghĩa và sự trân trọng của một sự vật hay hiện tượng. Di tích lịch sử chính là những minh chứng vật chất còn sót lại từ quá khứ, mang trong mình những giá trị vô giá đó, gắn liền với những dấu son của lịch sử và văn hóa dân tộc.Thực trạng bảo vệ và phát huy giá trị của các di tích lịch sử ở nước ta hiện nay còn nhiều bất cập. Nhiều di tích đang xuống cấp nghiêm trọng do tác động của thời gian, môi trường, thậm chí bị xâm hại bởi các hoạt động xây dựng trái phép, khai thác tài nguyên . Tác hại của việc này là vô cùng lớn, không chỉ làm mất đi vẻ đẹp, giá trị nguyên bản của di tích mà còn ảnh hưởng tiêu cực đến tiềm năng phát triển du lịch văn hóa, làm suy giảm bản sắc văn hóa dân tộc.Tuy nhiên, bên cạnh đó, cũng có nhiều nỗ lực đáng ghi nhận trong công tác bảo tồn và phát huy giá trị di tích. Nhà nước đã ban hành nhiều văn bản pháp quy, đầu tư kinh phí cho việc trùng tu, tôn tạo. Nhiều địa phương đã có những sáng kiến hay trong việc quảng bá di tích, thu hút du khách. Các hoạt động văn hóa, lễ hội truyền thống được tổ chức tại các di tích đã góp phần làm sống động không gian văn hóa, khơi dậy niềm tự hào trong cộng đồng.Để khắc phục những hạn chế và phát huy hơn nữa giá trị của di tích lịch sử, cần có những biện pháp nhận thức và hành động quyết liệt. Đầu tiên mỗi người dân cần nhận thức được tầm quan trọng của di tích lịch sử đối với văn hóa, lịch sử và phát triển kinh tế - xã hội và ý thức được trách nhiệm của mình trong việc bảo tồn và phát hy giá trị của di tích lịch sử .Không chỉ vậy, nhà nước cần đẩy mạnh hoạt động nghiên cứu, sưu tầm tư liệu liên quan đến di tích để làm sâu sắc thêm giá trị lịch sử, văn hóa. Bên cạnh đó, việc phát huy giá trị di tích thông qua phát triển du lịch văn hóa cần được thực hiện một cách bền vững, hài hòa giữa bảo tồn và phát triển, đảm bảo lợi ích cho cộng đồng địa phương. Cuối cùng, cần khuyến khích sự tham gia của cộng đồng vào công tác bảo vệ và phát huy giá trị di tích, tạo điều kiện để người dân trở thành những chủ nhân thực sự của di sản văn hóa.Tóm lại, việc bảo vệ và phát huy giá trị của các di tích lịch sử là một quá trình lâu dài, đòi hỏi sự chung tay của cả cộng đồng, từ nhận thức đến hành động cụ thể. Chỉ khi đó, những di sản văn hóa quý báu này mới có thể trường tồn, góp phần làm giàu thêm bản sắc văn hóa dân tộc và trở thành nguồn lực cho sự phát triển bền vững của đất nước.
Câu 2:
Mỗi người trong chúng ta, dù lớn lên ở đâu, sống trong hoàn cảnh nào, thì khi đi xa cũng đều mang trong tim một miền ký ức không thể phai nhòa – đó là tuổi thơ và quê hương. Có khi, chỉ là một mùi hương, một món ăn, một tiếng ru cũng đủ gợi dậy cả một trời thương nhớ. Nhà thơ Vũ Tuấn trong bài thơ “Mùi cơm cháy” đã gợi lại một miền ký ức giản dị mà sâu lắng như thế – nơi những miếng cơm cháy không chỉ là thức ăn, mà còn là biểu tượng của tình mẹ, tình cha, của tuổi thơ nghèo khó và cả tình yêu nước thầm lặng, sâu xa. Đoạn thơ trích dưới đây là một khúc ru đầy cảm xúc, thể hiện sâu sắc tình cảm quê hương thông qua hình ảnh cơm cháy thân thương:
Con đi xa, nhớ hương vị tuổi thơ
Mùi cơm cháy, con vẫn ăn ngày trước
Đôi chân con đi khắp miền Tổ quốc
Chẳng nơi nào... có vị cơm năm xưa...
Cơm cháy quê nghèo... có nắng, có mưa
Có lời mẹ ru, ngọt ngào cay đắng
Có những hi sinh, nhớ thương thầm lặng
Con yêu nước mình... từ những câu ca...
Cơm cháy quê nghèo... mặn mồ hơi cha
Có vị thơm rơm, cánh đồng mùa gặt
Muối mặn gừng cay, có hè nắng gắt
Có ánh trăng vàng... chị múc bên sông...
Xuyên suốt đoạn thơ được trích trong bài thơ “Mùi cơm cháy” là một khúc tâm tình sâu lắngvới cảm xúc hồi tưởng và bồi hồi của người con khi rời xa quê hương. Cảm xúc trong bài diễn ra tự nhiên, từ hiện tại (người con đi xa) trở về quá khứ (tuổi thơ nghèo khó), rồi lan tỏa thành tình yêu quê hương, đất nước. Đề tài bài thơ tưởng chừng bình dị – nhớ về món cơm cháy – nhưng lại chứa đựng cảm xúc lớn lao. Nhan đề “Mùi cơm cháy” gây ấn tượng bởi sự mộc mạc, gần gũi mà chất chứa chiều sâu cảm xúc. Đây chính là biểu tượng xuyên suốt khơi dậy ký ức, tình cảm gia đình, tình mẫu tử, phụ tử và cả lòng yêu nước thầm lặng. Cảm hứng chủ đạo bao trùm toàn bài thơ là nỗi nhớ quê hương và lòng biết ơn sâu nặng với gia đình và đất nước
Khổ thơ đầu tiên mang đến một bức tranh về nỗi nhớ quê hương của người con xa xứ. Câu “Con đi xa, nhớ hương vị tuổi thơ” không chỉ là lời tâm sự của người con mà còn thể hiện sự khát khao, nhớ nhung về những điều giản dị trong quá khứ. "Hương vị tuổi thơ" không chỉ nói về món ăn mà còn là những ký ức gắn liền với mẹ, quê hương. Từ "hương vị" này được tác giả khéo léo lặp lại trong cả bài, đặc biệt là "mùi cơm cháy", để làm nổi bật sự bền bỉ của những ký ức ấy. Cơm cháy là món ăn rất đỗi bình dị, nhưng qua lăng kính của tác giả, nó trở thành biểu tượng cho những ký ức gắn bó mật thiết với quê hương và gia đình. Nghệ thuật lặp từ và điệp từ làm tăng sự nhấn mạnh, gợi lên trong lòng người đọc cảm giác không thể quên được những hương vị của quá khứ. Câu thơ còn sử dụng nghệ thuật ẩn dụ và so sánh khi ví von "cơm cháy" với một phần không thể thiếu của ký ức tuổi thơ, điều mà dù thời gian có trôi đi, vẫn luôn đọng lại trong tâm trí người con.
Khổ thơ thứ hai mang đến sự kết hợp giữa yếu tố thiên nhiên và tình cảm gia đình, đồng thời làm nổi bật sự gian khổ nhưng cũng đầy tình yêu thương của những người thân. Câu “Cơm cháy quê nghèo... có nắng, có mưa” vừa thể hiện một cuộc sống khó khăn, vừa khắc họa tình yêu quê hương thắm thiết. Nghệ thuật hình ảnh thiên nhiên được sử dụng trong câu này (nắng, mưa) không chỉ tái hiện một cuộc sống đầy thử thách mà còn thể hiện sự gắn bó sâu sắc với mảnh đất quê hương. Từ “nắng, mưa” như một lời khẳng định rằng dù cho khó khăn vất vả, tình cảm gia đình và quê hương vẫn luôn bền vững, gắn bó. Câu “Có lời mẹ ru, ngọt ngào cay đắng” là sự kết hợp giữa nghệ thuật đối lập (ngọt ngào - cay đắng) để thể hiện sự hy sinh của người mẹ. “Ngọt ngào” là tình yêu thương của mẹ, còn “cay đắng” là những gian khổ, hy sinh mà mẹ đã phải chịu đựng trong suốt cuộc đời. Nghệ thuật này làm nổi bật sự hy sinh và tấm lòng vĩ đại của người mẹ. Cuối cùng, câu “Con yêu nước mình... từ những câu ca” cho thấy rằng tình yêu đất nước không chỉ là những điều lớn lao mà còn được hình thành từ những ký ức giản dị nhất, những câu ru, những lời mẹ hát. Đây là cách tác giả sử dụng nghệ thuật ẩn dụ để kết nối tình yêu quê hương với những hình ảnh đời thường, nhưng vô cùng sâu sắc.
Khổ thơ thứ ba tiếp tục làm nổi bật tình cảm gia đình thông qua hình ảnh cơm cháy, nhưng lần này lại tập trung vào hình ảnh của người cha. Câu “Cơm cháy quê nghèo... mặn mồ hơi cha” không chỉ nói về sự gian khổ mà còn thể hiện sự hy sinh vô bờ của người cha. Nghệ thuật ẩn dụ qua từ "mặn mồ hơi" làm tăng giá trị tình cảm của người cha. Người cha không chỉ vất vả với công việc mà còn chịu đựng những khó khăn để có thể chăm lo cho gia đình. Câu “Có vị thơm rơm, cánh đồng mùa gặt” lại sử dụng hình ảnh sinh động của thiên nhiên để tái hiện một không gian quê hương yên bình và đậm đà tình cảm. Những từ ngữ như “thơm rơm” và “mùa gặt” không chỉ thể hiện vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn chứa đựng sự gắn bó sâu sắc với mảnh đất, với gia đình. Cuối cùng, hình ảnh “Có ánh trăng vàng... chị múc bên sông” kết hợp với hình ảnh ánh trăng tạo nên một khung cảnh huyền bí, yên bình, kết thúc bài thơ với sự thanh thản và tôn kính đối với những giá trị quê hương, gia đình.
Bài thơ "Mùi cơm cháy" của Vũ Tuấn đã sử dụng những nghệ thuật đặc sắc để thể hiện tình yêu quê hương, gia đình và lòng biết ơn đối với những hy sinh âm thầm nhưng vĩ đại của cha mẹ. Qua ba khổ thơ, tác giả khéo léo sử dụng hình ảnh giản dị nhưng sâu sắc như “cơm cháy”, “mùa gặt”, “nắng mưa”, “ánh trăng vàng” để gợi lên những ký ức tuổi thơ, đồng thời làm nổi bật sự gắn bó sâu sắc với mảnh đất và những người thân yêu.Nghệ thuật ẩn dụ được tác giả sử dụng khi ví von “cơm cháy” với ký ức tuổi thơ, nhấn mạnh sự bền bỉ của những ký ức ấy dù thời gian có trôi đi. Những hình ảnh thiên nhiên như “nắng, mưa”, “vị thơm rơm”, “mùa gặt” không chỉ thể hiện cuộc sống đầy gian khổ mà còn gợi lên tình yêu quê hương, tình cảm gia đình. Từ “mặn mồ hơi cha” là một nghệ thuật ẩn dụ đặc sắc để thể hiện sự hy sinh vô bờ bến của người cha, còn “lời mẹ ru, ngọt ngào cay đắng” là sự kết hợp giữa đối lập, làm nổi bật tình yêu thương của mẹ nhưng cũng đầy hy sinh. Bằng việc lặp từ và điệp từ, tác giả tạo nên sự nhấn mạnh cho những ký ức không thể phai mờ, từ đó khắc họa tình yêu mãnh liệt với gia đình, quê hương.Với các biện pháp tu từ tinh tế như thế, bài thơ không chỉ xây dựng những hình ảnh sinh động mà còn gửi gắm thông điệp sâu sắc về tình yêu thương, sự hy sinh của cha mẹ, lòng biết ơn quê hương, đất nước. Tình yêu ấy được nuôi dưỡng từ những điều giản dị nhất, từ những món ăn quê hương như “cơm cháy” đến những câu hát ru mẹ, những kỷ niệm tuổi thơ không thể nào quên.
Bài thơ "Mùi cơm cháy" của Vũ Tuấn và bài "Quê hương" của Tế Hanh đều viết về tình yêu quê hương, gia đình, nhưng có sự khác biệt rõ rệt trong cách thể hiện và lựa chọn hình ảnh. Cả hai tác phẩm đều sử dụng những hình ảnh giản dị và gần gũi để thể hiện tình cảm sâu sắc với quê hương, nhưng "Mùi cơm cháy" tập trung vào những chi tiết đời thường, gần gũi như "cơm cháy", "mùa gặt", "nắng mưa" để gợi nhớ về những ký ức tuổi thơ và tình yêu gia đình. Hình ảnh "mồ hơi cha", "lời mẹ ru" trong bài thơ này thể hiện sự hy sinh thầm lặng của cha mẹ, đồng thời khắc họa một không gian gia đình đầm ấm, ấm áp. Ngược lại, trong "Quê hương", Tế Hanh lại chọn những hình ảnh bao quát, đặc trưng như "cánh đồng lúa", "con sông nhỏ" để thể hiện tình yêu quê hương rộng lớn và khát vọng gắn bó với mảnh đất ấy. Cảm xúc trong bài thơ của Tế Hanh mạnh mẽ, thể hiện niềm tự hào và gắn bó với quê hương đất nước, trong khi "Mùi cơm cháy" lại chú trọng vào tình cảm gia đình, sự biết ơn đối với cha mẹ qua những hình ảnh gần gũi, bình dị. Ngoài ra, về nghệ thuật, Tế Hanh sử dụng hình ảnh thiên nhiên để làm nền cho tình yêu quê hương, còn Vũ Tuấn lại khéo léo sử dụng nghệ thuật ẩn dụ, điệp từ để nhấn mạnh tình cảm sâu sắc, sự gắn bó với gia đình và quê hương qua những chi tiết đời thường như cơm cháy, mùa gặt. Sự khác biệt này tạo nên một sắc thái riêng biệt cho từng tác phẩm, làm cho mỗi bài thơ mang lại những cảm xúc và ấn tượng riêng biệt về tình yêu quê hương và gia đình.
Bài thơ "Mùi cơm cháy" của Vũ Tuấn là một tác phẩm đầy cảm xúc, thể hiện tình yêu quê hương, gia đình sâu sắc qua những hình ảnh giản dị, gần gũi. Qua các hình ảnh như "cơm cháy", "mùa gặt", "lời mẹ ru", bài thơ không chỉ gợi nhớ những kỷ niệm tuổi thơ mà còn khắc họa sự hy sinh thầm lặng của cha mẹ và tình cảm gắn bó của con người với mảnh đất quê hương. Các biện pháp tu từ như ẩn dụ, đối lập và điệp từ càng làm cho những cảm xúc ấy trở nên mạnh mẽ và sâu sắc. Bài thơ không chỉ là lời ca ngợi những giá trị gia đình, mà còn nhắc nhở chúng ta về những điều bình dị trong cuộc sống, rằng chính những chi tiết nhỏ nhặt lại có thể chứa đựng tình cảm lớn lao. Tình yêu quê hương, gia đình chính là nền tảng vững chắc cho mỗi con người, là động lực để họ sống có trách nhiệm và cống hiến cho đất nước.
Câu 1:
Nhân vật Mai trong đoạn trích là người con hiếu thảo, giàu tình thương và ý chí vươn lên. Lớn lên trong hoàn cảnh nghèo khó, Mai kế thừa tình yêu với vườn mai từ cha, chăm chỉ làm lụng để duy trì gia đình. Tấm lòng nhân ái của Mai được thể hiện qua việc cưu mang Lan, biến cô bé ăn xin thành người bạn đời yêu thương. Khi đối mặt với khó khăn, Mai không đầu hàng mà tìm cách học hỏi từ những người trồng hoa khác, từ đó nhận ra sự hạn chế trong cách làm cũ. Sự trăn trở của Mai về vốn liếng và tương lai cho thấy tinh thần trách nhiệm và khao khát đổi thay. Mai là hiện thân của một người con biết yêu thương, hy sinh và dấn thân để xây dựng cuộc sống tốt đẹp hơn, đồng thời giữ trọn giá trị truyền thống gia đình.Qua nhân vật Mai, em thấy mình cũng cần phải học cách yêu thương, hy sinh và gìn giữ hạnh phúc gia đình.
Câu 2:
Hiện nay, lối sống thích khoe khoang và phô trương "ảo" những thứ không thuộc về mình đang ngày càng phổ biến đặc biệt là trong giới trẻ. Đây là một hiện tượng đáng lo ngại, phản ánh sự thiếu trung thực trong cách sống và tư duy của một bộ phận giới trẻ.Lối sống này thể hiện rõ qua việc khoe khoang về sự giàu có, thành đạt mà thực chất là không có được. Họ đăng tải những bức ảnh "sống ảo" trên mạng xã hội với những món đồ đắt tiền;những chuyến du lịch, cuộc sống sang chảnh khiến người xem dễ dàng hiểu nhầm về mức độ giàu có của mình. Tuy nhiên, những hình ảnh đó không phải lúc nào cũng phản ánh đúng bản chất cuộc sống của họ. Đằng sau những bức ảnh lung linh ấy là những nỗ lực giả tạo, thậm chí là vay mượn để tạo dựng một hình ảnh đẹp trong mắt người khác.Lý do khiến giới trẻ rơi vào lối sống này là do sự ảnh hưởng mạnh mẽ của mạng xã hội. Họ bị cuốn vào cuộc đua “like”, “follow” để tạo dựng danh tiếng ảo. Thực tế, chính sự phô trương này lại khiến họ xa rời giá trị thực sự của cuộc sống và đánh mất đi bản chất con người. Không chỉ vậy lối sống thích khoe khoang còn làm mất đi sự trung thực và khiêm tốn, khiến cho những giá trị đạo đức như tình yêu thương, lòng nhân ái, sự đồng cảm dần bị lu mờ. Thay vì chú trọng xây dựng một cuộc sống thực chất, nhiều người lại chạy theo những giá trị ảo mà không nhận ra rằng, sự thật mới là yếu tố quan trọng nhất trong một mối quan hệ bền vững.Để thay đổi tình trạng này, giới trẻ cần được giáo dục về sự trung thực, tôn trọng bản thân và người khác, thay vì chỉ chạy theo những giá trị phù phiếm. Họ cần nhận thức được rằng hạnh phúc không phải là những gì khoe ra ngoài, mà là sự bình an trong tâm hồn và những mối quan hệ chân thành, sâu sắc.Mặt khác, việc khoe khoang có thể là một hình thức thể hiện sự tự tin, là cách để giới trẻ khẳng định giá trị bản thân trong một xã hội cạnh tranh, nơi mà thành công và sự nổi bật được coi trọng. Thực tế, việc khoe khoang có thể giúp họ xây dựng hình ảnh, thu hút sự chú ý từ nhà tuyển dụng hoặc đối tác trong công việc, mang lại cơ hội nghề nghiệp thậm chí là mở rộng các mối quan hệ và tạo ra ảnh hưởng xã hội.Đối với bản thân mình, em nhận thấy đôi khi cũng bị ảnh hưởng bởi sự khoe khoang trên mạng xã hội, nhưng em sẽ cố gắng học cách trân trọng những giá trị thật sự trong cuộc sống và không để mình bị cuốn theo những thứ "ảo" bên ngoài.
Câu 1:Ngôi thứ 3
Câu 2:
Ông già Mai mù lòa nhưng sống trọn vẹn với tình yêu dành cho vườn mai cổ kính, từng cành cây như hòa nhịp thở với ông. Con trai ông, Mai, tiếp nối niềm đam mê ấy, và cưu mang Lan – cô gái mồ côi, rồi nên duyên vợ chồng. Gia đình nhỏ đối mặt với bao khó khăn, từ thiên tai đến thiếu thốn vốn liếng, nhưng vẫn vượt qua nhờ tình yêu thương và sự đoàn kết. Khi cần thay đổi để cuộc sống tốt đẹp hơn, ông già Mai hy sinh nửa vườn mai làm vốn, dù lòng đau như cắt. Chính sự hy sinh ấy đã giúp gia đình ông vượt lên nghịch cảnh, hồi sinh vườn mai và duy trì truyền thống đáng quý.
Câu 3:
Ông già Mai là một người nông dân chất phác, yêu cây cỏ, đặc biệt là cây mai. Ông là người giàu tình yêu thương, sẵn sàng giúp đỡ người khác. Ông là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho gia đình, dạy con cái những bài học về cuộc sống.Không chỉ vậy ông còn là nhân vật đại diện cho sự kiên trì, yêu thương gia đình và tâm huyết với công việc. Dù nghèo khó, ông chăm sóc vườn mai với tất cả tình yêu, hi vọng để lại cho con cháu một cơ ngơi. Ông dạy con cái giá trị của chữ “Tâm” và luôn lạc quan, tin vào tương lai. Mặc dù cuộc sống khó khăn, ông vẫn kiên cường và không bỏ cuộc, thể hiện hình ảnh của người lao động cần cù, hi sinh.
Câu 4:
Em thích nhất chi tiết ông già mù nghe tiếng nhựa chảy trong gốc mai. Vì chi tiết này cho thấy tình yêu sâu sắc của ông dành cho cây mai, sự gắn bó giữa con người và thiên nhiên.
Câu 5:
Yếu tố " tình cảm gia đình" đã thúc đẩy Mai trở thành một người có trách nhiệm, sẵn sàng hy sinh vì gia đình. Tình yêu thương của gia đình đã giúp Mai vượt qua khó khăn, vươn lên trong cuộc sống.Tình thương của cha và sự sẻ chia của Lan giúp Mai có ý chí thay đổi cuộc sống, dám hy sinh và nỗ lực vì hạnh phúc gia đình.
Vẽ AH vuông góc với BC và AE vuông góc với DC
Xét tứ giác AHCE ta có
góc H = góc C = góc E= 90
Suy ra AHCE là hình chữ nhật
Suy ra AH=CE, AE=HC
Xét tam giác ABH vuông tại H theo hệ thức giữa cạnh huyền và cạnh góc vuông ta có
AH=AB.sinB= 10.sin70 và BH = AB.cosB=10.cos70
mà AH=CE
Suy ra AH=CE=10.sin70
Ta có : DE= DC-EC= 15-10.sin70
HC= BC-BH= 13-10.cos70
mà HC = AE suy ra HC=AE= 13-10.cos70
Xét tam giác ADE vuông tại E theo định lý Pythagore ta được
AD2= AE2 +ED2
AD2= ( 13-10.cos70)2 + (15-10.sin70)2
AD=11,10m
Vậy khoảng cách AD dài 11,1 m