

HOÀNG THÙY DƯƠNG
Giới thiệu về bản thân



































-Trong trường hợp này, H đã vi phạm quyền được đảm bảo an toàn và bí mật thư tín, điện thoại, điện tín của công dân khi đã công khai số điện thoại của M lên mạng xã hội để kêu gọi mọi người nhắn tin làm phiền M khi chưa có sự đồng ý của M. Ngoài ra, H còn vi phạm quyền được pháp luật bảo hộ về tính mạng, sức khỏe, danh dự, nhân phẩm của công dân vì đã dùng những lời lẽ xúc phạm M trên mạng xã hội.
-Để xử lý tình huống này, trước hết em sẽ đi giải thích cho H hiểu về những hậu quả từ những hành vi sai trái, vi phạm pháp luật mà bạn đã làm để cho bạn hiểu và đi xin lỗi M, tránh những hậu quả nặng nề hơn nữa. Bên cạnh đó, em cũng sẽ nói ra lỗi sai của M khi thường xuyên không làm việc đúng hạn để bạn hiểu ra nguyên nhân của việc H làm rồi đi xin lỗi H và hai bạn làm hòa
a. -Trong tình huống này, B đã vi phạm quyền được đảm bảo an toàn và bí mật thư tín, điện thoại, điện tín của công dân vì đã tự ý mở điện thoại của A ra để xem và chụp màn hình lại gửi cho C
-Nếu là B, em sẽ không mở điện thoại của A ra xem khi chưa có sự đồng ý của bạn và cũng sẽ không chụp lại màn hình điện thoại của bạn để gửi cho người khác
b. -Trong tình huống này, H đã vi phạm quyền được đảm bảo an toàn và bí mật thư tín, điện thoại, điện tín của công dân vì đã tự ý mở phong thư của chú trước khi đưa cho chú
-Nếu là H, em sẽ để yên phong thư trên bàn hoặc đưa đến tận tay của chú chứ không tò mò mở ra xem
Trong dòng chảy không ngừng của thời đại, khi nền văn minh nhân loại ngày càng phát triển và hội nhập, con người có cơ hội tiếp cận với nhiều giá trị mới, hiện đại và tiến bộ. Tuy nhiên, giữa làn sóng toàn cầu hóa mạnh mẽ ấy, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống lại trở thành một nhiệm vụ quan trọng và cấp thiết, nhằm giữ vững bản sắc dân tộc và tạo nên chiều sâu cho đời sống tinh thần của mỗi con người.
Văn hóa truyền thống là tổng hòa những giá trị vật chất và tinh thần được hình thành, lưu truyền qua bao thế hệ. Đó có thể là phong tục tập quán, tín ngưỡng, trang phục, ngôn ngữ, ẩm thực, hay các loại hình nghệ thuật dân gian như hát chèo, ca trù, múa rối nước... Những giá trị ấy không chỉ thể hiện bản sắc riêng biệt của một dân tộc mà còn là "bản đồ tâm hồn", là "căn cước văn hóa" giúp mỗi con người nhận diện mình trong cộng đồng và trong thế giới rộng lớn.
Văn hóa truyền thống mang nhiều ý nghĩa to lớn đối với mỗi cá nhân và cộng đồng. Trước hết, đó là nơi lưu giữ ký ức lịch sử và truyền thống tốt đẹp của dân tộc. Mỗi giá trị văn hóa là kết tinh trí tuệ, kinh nghiệm và tinh thần dân tộc qua hàng ngàn năm. Bên cạnh đó, văn hóa truyền thống cũng giúp định hình nhân cách, lối sống và đạo đức của con người. Những phẩm chất như hiếu thảo, tôn trọng người già, cần cù, nhẫn nại… đều được truyền dạy qua phong tục và sinh hoạt văn hóa từ bao đời. Cuối cùng, văn hóa truyền thống chính là cầu nối giữa các thế hệ, là mối dây liên kết cộng đồng vững chắc. Một dân tộc có thể giàu mạnh về kinh tế, nhưng nếu đánh mất văn hóa, thì sẽ đánh mất luôn bản sắc và linh hồn của chính mình.
Trong đời sống hiện đại, không ít người, nhất là giới trẻ, dần trở nên xa rời với văn hóa truyền thống, thậm chí xem đó là lạc hậu. Ví dụ, nhiều bạn trẻ có thể thuộc lòng những trào lưu trên TikTok nhưng lại không biết đến những làn điệu quan họ Bắc Ninh – di sản văn hóa phi vật thể được UNESCO công nhận. Hay trong dịp Tết Nguyên đán, những tập tục đẹp như gói bánh chưng, thăm ông bà, xin chữ đầu xuân đang dần bị thay thế bởi những chuyến du lịch hiện đại, khiến ý nghĩa truyền thống bị phai nhạt.
Tuy nhiên, vẫn có nhiều cá nhân và tổ chức đang nỗ lực bảo tồn và phát huy văn hóa truyền thống. Nghệ nhân nhân dân Nguyễn Thị Chúc – một trong những người cuối cùng gìn giữ nghệ thuật ca trù, đã dành cả đời truyền dạy miễn phí cho thế hệ trẻ. Các chương trình truyền hình như “Ký ức vui vẻ”, “Vẻ đẹp Việt Nam” cũng góp phần làm sống lại ký ức văn hóa trong lòng công chúng. Đặc biệt, những sáng kiến sáng tạo như bảo tàng ảo, tour thực tế ảo (VR), hay các kênh YouTube về văn hóa dân gian đang giúp giới trẻ tiếp cận truyền thống một cách hiện đại và gần gũi hơn.
Việc gìn giữ văn hóa không đồng nghĩa với việc khước từ cái mới mà là sự chọn lọc và kết hợp hài hòa giữa truyền thống và hiện đại. Mỗi người Việt Nam, đặc biệt là thế hệ trẻ, cần ý thức rõ trách nhiệm của mình: giữ gìn tiếng Việt trong sáng, học và tự hào về lịch sử, các làn điệu dân ca, phong tục quê hương. Những điều tưởng chừng nhỏ bé ấy lại chính là cách ta bảo vệ “phần hồn” của dân tộc.Cần tránh thái độ thờ ơ, xem nhẹ hoặc ngộ nhận rằng văn hóa truyền thống là lỗi thời. Bên cạnh đó, mỗi người cần chủ động tìm hiểu, học hỏi và lan tỏa giá trị văn hóa tốt đẹp ấy qua các hành động cụ thể: tham gia các hoạt động bảo tồn, tôn vinh di sản; lan tỏa văn hóa truyền thống qua mạng xã hội một cách sáng tạo; và quan trọng hơn hết, sống theo những giá trị đạo lý, nhân văn mà văn hóa dân tộc đã hun đúc bao đời.
Văn hóa truyền thống là sợi dây gắn kết quá khứ, hiện tại và tương lai; là gốc rễ để dân tộc ta có thể vươn xa nhưng không lạc hướng. Trong thời đại hiện nay, bảo vệ và phát huy những giá trị văn hóa truyền thống không chỉ là trách nhiệm, mà còn là quyền được tự hào về cội nguồn của mỗi người Việt Nam.
- Yếm lụa sồi, dây lưng đũi, áo tứ thân, khăn mỏ quạ, quần nái đen: đại diện cho vẻ đẹp mộc mạc, giản dị, thuần khiết và mang đậm bản sắc văn hóa dân tộc, thể hiện nếp sống thuần hậu, gần gũi với thiên nhiên và con người.
- Khăn nhung, quần lĩnh, áo cài khuy bấm: thể hiện sự thay đổi, làm đẹp theo lối thị thành, kiểu cách, sự xa rời vẻ đẹp truyền thống, chân chất. Dưới cái nhìn của nhân vật “anh”, đây là sự thay đổi khiến “em” không còn là chính mình – không còn “chân quê”.
Nhân vật “em” trong bài thơ Chân quê của Nguyễn Bính hiện lên như một hình tượng đẹp của người con gái thôn quê mộc mạc, chân chất, đậm đà bản sắc truyền thống. Qua cái nhìn đầy yêu thương nhưng cũng chất chứa nỗi buồn của nhân vật trữ tình “anh”, “em” từng là cô gái giản dị, áo nâu nhuộm bùn đồng, không son phấn, không kiểu cách. Nhưng rồi, “em” thay đổi - "em" ăn diện như người thành phố, không còn sự giản dị như trước. Sự thay đổi ấy khiến “anh” buồn, không phải vì “em” không còn đẹp, mà vì “em” đánh mất cái vẻ đẹp riêng, cái “chân quê” từng làm nên nét duyên thầm của em. Nguyễn Bính không chỉ nói lên nỗi xót xa trước sự thay đổi của người con gái mình yêu, mà còn bày tỏ một nỗi niềm sâu xa hơn: sự tiếc nuối, lo ngại về việc mai một những giá trị truyền thống trong xã hội hiện đại hóa. Qua hình ảnh “em”, nhà thơ gửi gắm một tiếng nói yêu thương, trân trọng vẻ đẹp tự nhiên, mộc mạc của con người và quê hương.
Thông điệp của bài thơ:
- Hãy luôn giữ mãi sự chân chất, thật thà, bình dị trong tâm hồn.
- Đừng để chốn phồn hoa đô thị làm đánh mất bản chất đáng quý vốn có của mình.
- Biện pháp tu từ trong câu thơ trên là: ẩn dụ " Hương đồng gió nội"
- Tác dụng:
+ Tăng sức gởi hình, gợi cảm cho sự diễn đạt.
+ Thể hiện sự thay đổi của cô gái sau khi đi tỉnh về: vẻ đẹp dân dã, bình dị của cô đã bị "đô thị hóa"
+ Thể hiện sự tiếc nuối của tác giả khi chứng kiến những sự thay đổi của cô gái.
- Thể thơ lục bát
- Nhan đề " Chân quê" gợi cảm nhận về vẻ đẹp mộc mạc, bình dị của vùng thôn quê. Đó là sự chân thật trong lối sống giản dị của người dân quê. Đó cũng là sự chân chất, thật thà, thẳng thắn, hồn nhiên, trong sáng của họ