

Mã Hải Yến
Giới thiệu về bản thân



































lục bát
Nhan đề Chân quê gợi lên sự mộc mạc, giản dị của làng quê Việt Nam. Nó thể hiện vẻ đẹp tự nhiên, thuần khiết của con người và cuộc sống nơi thôn dã. Đồng thời, nhan đề cũng hàm chứa nỗi băn khoăn, tiếc nuối của tác giả trước sự thay đổi của con người khi rời xa nét đẹp quê hương.
Những loại trang phục được nhắc đến trong bài thơ:
• Trang phục truyền thống, giản dị của làng quê: yếm lụa sồi, dây lưng đũi, áo tứ thân, khăn mỏ quạ, quần nái đen.
• Trang phục mang hơi hướng thị thành, hiện đại: khăn nhung, quần lĩnh, áo cài khuy bấm.
Những trang phục truyền thống tượng trưng cho vẻ đẹp chân chất, mộc mạc của người con gái quê, còn trang phục hiện đại thể hiện sự thay đổi theo lối sống mới. Điều này gợi lên sự tiếc nuối của chàng trai khi thấy cô gái dần xa rời nét đẹp giản dị, thuần hậu của thôn quê.
Câu thơ “Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều” sử dụng biện pháp ẩn dụ.
• “Hương đồng gió nội” tượng trưng cho vẻ đẹp thuần khiết, chất phác, giản dị của người con gái quê.
• “Bay đi ít nhiều” thể hiện sự thay đổi, phai nhạt dần của nét đẹp ấy khi cô gái tiếp xúc với cuộc sống đô thị.
=> Câu thơ thể hiện sự nuối tiếc, lo lắng của tác giả trước sự đổi thay của con người khi rời xa quê hương, đồng thời nhấn mạnh giá trị của sự mộc mạc, chân quê.
Thông điệp của bài thơ:
• Trân trọng vẻ đẹp giản dị, mộc mạc của con người và cuộc sống thôn quê.
• Nhắc nhở con người dù có thay đổi, phát triển vẫn nên giữ gìn những giá trị truyền thống tốt đẹp.
• Gửi gắm tình yêu
Nhân vật trữ tình trong bài thơ là người đưa tiễn, có thể là một người bạn, người thân của “li khách” (người ra đi). Nhân vật này mang nặng tâm trạng buồn bã, tiếc nuối khi chứng kiến cuộc chia ly.
Không gian: Cuộc chia tay diễn ra trên con đường nhỏ, không phải bên bến sông, nhưng trong lòng người đưa tiễn vẫn có “tiếng sóng”, gợi sự chia ly đầy xao động.
• Thời gian: Chiều hoàng hôn – thời khắc gợi sự chia xa, buồn bã. Bên cạnh đó, hình ảnh mùa hạ với “sen nở nốt” và không khí “giời chưa mùa thu” cũng thể hiện sự chuyển giao của thời gian, tăng thêm nỗi bịn rịn.
Hai câu thơ:
“Bóng chiều không thắm, không vàng vọt,
Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong?”
• Hiện tượng phá vỡ quy tắc ngôn ngữ:
• Thông thường, “bóng chiều” sẽ có màu sắc nhất định (như thắm hoặc vàng vọt). Tuy nhiên, ở đây tác giả sử dụng phủ định kép “không thắm, không vàng vọt”, khiến hình ảnh trở nên mơ hồ, khó xác định.
• Câu sau tiếp tục gây ấn tượng với cấu trúc “Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong?” – một cách diễn đạt mới mẻ, trong đó “mắt trong” (đáng lẽ trong suốt, sáng rõ) lại chứa đầy “hoàng hôn” (biểu tượng của chia ly, u buồn).
• Tác dụng:
• Diễn tả tâm trạng bâng khuâng, hụt hẫng của người tiễn đưa.
• Thể hiện sự giằng xé nội tâm: cảnh vật như không rõ ràng, không hẳn u ám nhưng cũng chẳng rực rỡ, giống như tâm trạng vừa tiếc nuối vừa cam chịu.
• Cách diễn đạt mới lạ giúp tăng tính biểu cảm và sức gợi hình, gợi cảm cho bài thơ.
Hình ảnh “tiếng sóng” trong câu thơ:
“Đưa người, ta không đưa qua sông,
Sao có tiếng sóng ở trong lòng?”
• Ý nghĩa tượng trưng:
• “Tiếng sóng” không phải sóng nước thực, mà là sóng lòng – những dao động mạnh mẽ trong tâm hồn người đưa tiễn.
• Gợi sự chia ly đầy day dứt, tiếc nuối và trăn trở. Cuộc chia tay không chỉ là sự rời xa về mặt địa lý mà còn là một biến cố tinh thần.
• “Tiếng sóng” cũng có thể biểu tượng cho những biến động lớn trong cuộc đời, đặc biệt là con đường đầy gian truân mà “li khách” sắp bước vào.
• Qua đó, tác giả thể hiện nỗi buồn man mác, sự hụt hẫng của người ở lại và cả sự quyết tâm, không ngoảnh lại của kẻ ra đi.
Một thông điệp sâu sắc từ bài thơ: “Sự ra đi đôi khi là tất yếu để con người thực hiện lý tưởng của mình, nhưng sự chia ly luôn đi kèm với nỗi buồn và mất mát.”