

Nguyễn Thanh Thảo
Giới thiệu về bản thân



































Chuyến đi chơi thật tuyệt vời! Hôm tất niên, em được bố mẹ dẫn đi Tam Đảo ở Vĩnh Phúc. Em rất háo hức vì nghe nói Tam Đảo sương mù bao phủ. Trước hôm đi, em đã chuẩn bị quần áo và đồ dùng cá nhân cần thiết. Tối hôm đó, cả nhà em về nhà ông bà ngoại. Sáng hôm sau, mọi người thay quần áo rồi lên đường. Trên xe, vì đói và buồn ngủ nên em chuẩn bị nôn, bà ngoại đã lấy vỏ bưởi cho vào mũi để em đỡ. Hôm nay, em được đi trên con đường có nhiều dốc đẹp. Không hiểu sao cứ lên xe là em lại buồn ngủ. Xe dừng ở trạm nghỉ Hải Phòng. Đồ ăn ở đây rất đắt, một bát phở tái bình thường đã 53.000 đồng. Khi em đang ăn, bác và các anh chị họ xuất hiện bất ngờ. Em vui mừng nhảy nhót. Ăn xong, bác mua kem cho mỗi đứa. Lần này, hai anh em không đi xe bố mẹ mà đi xe của bác, xe bác rất to và thoải mái. Đi trên xe, em ngắm được nhiều cảnh đẹp nên không ngủ được, vì đi xe rất chán nên bác đã để em tự do.
Chuyến đi chơi của em thật vui với những trò chơi nói từ và âm nhạc. Em vốn không giỏi trò chơi nói từ nên thường thua, nhưng cả nhà vẫn chơi tiếp. Cuối cùng thì cả nhà cũng đến nơi. Khi lên đến đỉnh, em thấy nó rất cao và dốc, đến nỗi em phải ngả người ra phía sau vì không thể ngồi thẳng được. Mỗi bước chân xuống dốc, em cảm giác như mình đang ở chín tầng mây. Một làn sương mù bao phủ, che khuất tầm nhìn. Thời tiết khoảng 6-7 độ C khiến em lạnh run. Khắp nơi khói nghi ngút. Ở đâu cũng có các hàng quán bán đồ nướng và đồ chơi. Trước khi đi chơi, mọi người đã phải đi tìm phòng để nghỉ ngơi. Tuy nhiên, khi đến nhà nghỉ đầu tiên thì đã hết phòng, nên cả nhà em phải chuyển đến nhà nghỉ khác. Đến tận nhà nghỉ thứ tư thì mới tìm được phòng. Sau khi sắp xếp đồ đạc xong, cả nhà cùng nhau đi ăn lẩu. Em không hiểu vì sao, nhưng khi ăn lẩu ở đó lại thấy ngon miệng hơn bình thường. Ăn xong, cả nhà lại lên nhà thờ để chụp ảnh. Ở trên đó rất âm u và đáng sợ. Hôm ấy cũng là lần đầu tiên em được ăn lạp xưởng nướng. Bố đã mua cho em một hộp bỏng ngô, nhưng khi em chưa kịp ăn miếng nào thì đã lỡ làm rơi xuống đất. Bố đã mắng em rất nhiều vì tội phí phạm đồ ăn. Dù buồn, nhưng bố mẹ vẫn bảo em không sao. Chắc có lẽ vì cả ngày đi chơi mệt nên tối hôm ấy mẹ đã bắt em về sớm. Em được ngủ chung với bố mẹ. Sáng hôm sau, sau khi chuẩn bị xong, cả nhà em lên đường đi tham quan các địa điểm. Mọi người hẹn nhau đi ăn sáng ở một quán bên cạnh nhà nghỉ. Ở đó có rất nhiều món ngon mà em muốn thử hết. Em thấy ăn những món ăn đó rất thú vị.
Chuyến đi đến chùa là một trải nghiệm đáng nhớ. Để đến được chùa, mọi người phải leo lên khoảng 200-400 bậc thang. Em và chị họ đã mất hơn 5 phút để leo lên. Trên chùa có sương và mịt hơn ở dưới. Khi mọi người cùng nhau đi xuống, ai cũng không hiểu sao thời gian trôi qua nhanh như vậy. Sau khi đi chơi, cả nhà đã ghé quán cà phê và chụp ảnh để lưu giữ kỷ niệm. Em cảm thấy rất hạnh phúc khi năm nay được đi chơi nhiều nơi. Chuyến đi này là một chuyến đi ý nghĩa nhất đối với em, mang lại nhiều cảm xúc vui, buồn lẫn lộn. Những kỷ niệm và trải nghiệm này em sẽ không bao giờ quên. Nhất định, lần sau em sẽ quay lại nơi này. Có lẽ đây là chuyến đi chơi đáng nhớ nhất đối với em.
Chuyến đi chơi thật tuyệt vời! Hôm tất niên, em được bố mẹ dẫn đi Tam Đảo ở Vĩnh Phúc. Em rất háo hức vì nghe nói Tam Đảo sương mù bao phủ. Trước hôm đi, em đã chuẩn bị quần áo và đồ dùng cá nhân cần thiết. Tối hôm đó, cả nhà em về nhà ông bà ngoại. Sáng hôm sau, mọi người thay quần áo rồi lên đường. Trên xe, vì đói và buồn ngủ nên em chuẩn bị nôn, bà ngoại đã lấy vỏ bưởi cho vào mũi để em đỡ. Hôm nay, em được đi trên con đường có nhiều dốc đẹp. Không hiểu sao cứ lên xe là em lại buồn ngủ. Xe dừng ở trạm nghỉ Hải Phòng. Đồ ăn ở đây rất đắt, một bát phở tái bình thường đã 53.000 đồng. Khi em đang ăn, bác và các anh chị họ xuất hiện bất ngờ. Em vui mừng nhảy nhót. Ăn xong, bác mua kem cho mỗi đứa. Lần này, hai anh em không đi xe bố mẹ mà đi xe của bác, xe bác rất to và thoải mái. Đi trên xe, em ngắm được nhiều cảnh đẹp nên không ngủ được, vì đi xe rất chán nên bác đã để em tự do.
Chuyến đi chơi của em thật vui với những trò chơi nói từ và âm nhạc. Em vốn không giỏi trò chơi nói từ nên thường thua, nhưng cả nhà vẫn chơi tiếp. Cuối cùng thì cả nhà cũng đến nơi. Khi lên đến đỉnh, em thấy nó rất cao và dốc, đến nỗi em phải ngả người ra phía sau vì không thể ngồi thẳng được. Mỗi bước chân xuống dốc, em cảm giác như mình đang ở chín tầng mây. Một làn sương mù bao phủ, che khuất tầm nhìn. Thời tiết khoảng 6-7 độ C khiến em lạnh run. Khắp nơi khói nghi ngút. Ở đâu cũng có các hàng quán bán đồ nướng và đồ chơi. Trước khi đi chơi, mọi người đã phải đi tìm phòng để nghỉ ngơi. Tuy nhiên, khi đến nhà nghỉ đầu tiên thì đã hết phòng, nên cả nhà em phải chuyển đến nhà nghỉ khác. Đến tận nhà nghỉ thứ tư thì mới tìm được phòng. Sau khi sắp xếp đồ đạc xong, cả nhà cùng nhau đi ăn lẩu. Em không hiểu vì sao, nhưng khi ăn lẩu ở đó lại thấy ngon miệng hơn bình thường. Ăn xong, cả nhà lại lên nhà thờ để chụp ảnh. Ở trên đó rất âm u và đáng sợ. Hôm ấy cũng là lần đầu tiên em được ăn lạp xưởng nướng. Bố đã mua cho em một hộp bỏng ngô, nhưng khi em chưa kịp ăn miếng nào thì đã lỡ làm rơi xuống đất. Bố đã mắng em rất nhiều vì tội phí phạm đồ ăn. Dù buồn, nhưng bố mẹ vẫn bảo em không sao. Chắc có lẽ vì cả ngày đi chơi mệt nên tối hôm ấy mẹ đã bắt em về sớm. Em được ngủ chung với bố mẹ. Sáng hôm sau, sau khi chuẩn bị xong, cả nhà em lên đường đi tham quan các địa điểm. Mọi người hẹn nhau đi ăn sáng ở một quán bên cạnh nhà nghỉ. Ở đó có rất nhiều món ngon mà em muốn thử hết. Em thấy ăn những món ăn đó rất thú vị.
Chuyến đi đến chùa là một trải nghiệm đáng nhớ. Để đến được chùa, mọi người phải leo lên khoảng 200-400 bậc thang. Em và chị họ đã mất hơn 5 phút để leo lên. Trên chùa có sương và mịt hơn ở dưới. Khi mọi người cùng nhau đi xuống, ai cũng không hiểu sao thời gian trôi qua nhanh như vậy. Sau khi đi chơi, cả nhà đã ghé quán cà phê và chụp ảnh để lưu giữ kỷ niệm. Em cảm thấy rất hạnh phúc khi năm nay được đi chơi nhiều nơi. Chuyến đi này là một chuyến đi ý nghĩa nhất đối với em, mang lại nhiều cảm xúc vui, buồn lẫn lộn. Những kỷ niệm và trải nghiệm này em sẽ không bao giờ quên. Nhất định, lần sau em sẽ quay lại nơi này. Có lẽ đây là chuyến đi chơi đáng nhớ nhất đối với em.
Chuyến đi chơi thật tuyệt vời! Hôm tất niên, em được bố mẹ dẫn đi Tam Đảo ở Vĩnh Phúc. Em rất háo hức vì nghe nói Tam Đảo sương mù bao phủ. Trước hôm đi, em đã chuẩn bị quần áo và đồ dùng cá nhân cần thiết. Tối hôm đó, cả nhà em về nhà ông bà ngoại. Sáng hôm sau, mọi người thay quần áo rồi lên đường. Trên xe, vì đói và buồn ngủ nên em chuẩn bị nôn, bà ngoại đã lấy vỏ bưởi cho vào mũi để em đỡ. Hôm nay, em được đi trên con đường có nhiều dốc đẹp. Không hiểu sao cứ lên xe là em lại buồn ngủ. Xe dừng ở trạm nghỉ Hải Phòng. Đồ ăn ở đây rất đắt, một bát phở tái bình thường đã 53.000 đồng. Khi em đang ăn, bác và các anh chị họ xuất hiện bất ngờ. Em vui mừng nhảy nhót. Ăn xong, bác mua kem cho mỗi đứa. Lần này, hai anh em không đi xe bố mẹ mà đi xe của bác, xe bác rất to và thoải mái. Đi trên xe, em ngắm được nhiều cảnh đẹp nên không ngủ được, vì đi xe rất chán nên bác đã để em tự do.
Chuyến đi chơi của em thật vui với những trò chơi nói từ và âm nhạc. Em vốn không giỏi trò chơi nói từ nên thường thua, nhưng cả nhà vẫn chơi tiếp. Cuối cùng thì cả nhà cũng đến nơi. Khi lên đến đỉnh, em thấy nó rất cao và dốc, đến nỗi em phải ngả người ra phía sau vì không thể ngồi thẳng được. Mỗi bước chân xuống dốc, em cảm giác như mình đang ở chín tầng mây. Một làn sương mù bao phủ, che khuất tầm nhìn. Thời tiết khoảng 6-7 độ C khiến em lạnh run. Khắp nơi khói nghi ngút. Ở đâu cũng có các hàng quán bán đồ nướng và đồ chơi. Trước khi đi chơi, mọi người đã phải đi tìm phòng để nghỉ ngơi. Tuy nhiên, khi đến nhà nghỉ đầu tiên thì đã hết phòng, nên cả nhà em phải chuyển đến nhà nghỉ khác. Đến tận nhà nghỉ thứ tư thì mới tìm được phòng. Sau khi sắp xếp đồ đạc xong, cả nhà cùng nhau đi ăn lẩu. Em không hiểu vì sao, nhưng khi ăn lẩu ở đó lại thấy ngon miệng hơn bình thường. Ăn xong, cả nhà lại lên nhà thờ để chụp ảnh. Ở trên đó rất âm u và đáng sợ. Hôm ấy cũng là lần đầu tiên em được ăn lạp xưởng nướng. Bố đã mua cho em một hộp bỏng ngô, nhưng khi em chưa kịp ăn miếng nào thì đã lỡ làm rơi xuống đất. Bố đã mắng em rất nhiều vì tội phí phạm đồ ăn. Dù buồn, nhưng bố mẹ vẫn bảo em không sao. Chắc có lẽ vì cả ngày đi chơi mệt nên tối hôm ấy mẹ đã bắt em về sớm. Em được ngủ chung với bố mẹ. Sáng hôm sau, sau khi chuẩn bị xong, cả nhà em lên đường đi tham quan các địa điểm. Mọi người hẹn nhau đi ăn sáng ở một quán bên cạnh nhà nghỉ. Ở đó có rất nhiều món ngon mà em muốn thử hết. Em thấy ăn những món ăn đó rất thú vị.
Chuyến đi đến chùa là một trải nghiệm đáng nhớ. Để đến được chùa, mọi người phải leo lên khoảng 200-400 bậc thang. Em và chị họ đã mất hơn 5 phút để leo lên. Trên chùa có sương và mịt hơn ở dưới. Khi mọi người cùng nhau đi xuống, ai cũng không hiểu sao thời gian trôi qua nhanh như vậy. Sau khi đi chơi, cả nhà đã ghé quán cà phê và chụp ảnh để lưu giữ kỷ niệm. Em cảm thấy rất hạnh phúc khi năm nay được đi chơi nhiều nơi. Chuyến đi này là một chuyến đi ý nghĩa nhất đối với em, mang lại nhiều cảm xúc vui, buồn lẫn lộn. Những kỷ niệm và trải nghiệm này em sẽ không bao giờ quên. Nhất định, lần sau em sẽ quay lại nơi này. Có lẽ đây là chuyến đi chơi đáng nhớ nhất đối với em.
Câu 9; Biện pháp tu từ nhân hóa trong câu văn trên có tác dụng làm tăng tính biểu cảm và sinh động cho hình ảnh Bọ Ngựa, giúp người đọc dễ dàng hình dung và cảm nhận được trạng thái tâm lý của nhân vật. Đồng thời, nó còn thể hiện sự thay đổi trong nhận thức của Bọ Ngựa, từ một kẻ "hợm mình" trở thành một sinh vật biết hối lỗi, qua đó gợi sự đồng cảm từ phía người đọc
Câu 10:Nhờ biện pháp nhân hóa, người đọc có thể cảm nhận sâu sắc hơn về sự thay đổi trong tâm lý và tính cách của Bọ Ngựa.
Có rất nhiều những trải nghiệm đáng nhớ và sâu sắc đối với em nhưng có 1 trải ngiệm mà không bao giờ quên được đó chính là tết năm vừa qua.
Tối hôm trước em đã thử rất nhiều bộ quần áo dài đẹp để có thể mặc nó đi chúc tết. Đêm hôm đó em và ông bà quây quần bên nhau đón một cái tết vui vẻ. Cả nhà nói chuyện rôm rả đơn giản nhưng rất hạnh phúc. Sáng hôm sau em với cả nhà đi chúc tết khắp nơi rồi đi chơi ở hội chợ tết. Tết em thích nhất là được lì xì bố mẹ lì xì cho em rất nhiều.
Đó cũng chính là trải nghiệm vui nhất đối với em. Em mong nắm sau lại có thể đón 1 cái tết trọn vẹn cùng với cả gia đình.
Có rất nhiều những trải nghiệm đáng nhớ và sâu sắc đối với em nhưng có 1 trải ngiệm mà không bao giờ quên được đó chính là tết năm vừa qua.
Tối hôm trước em đã thử rất nhiều bộ quần áo dài đẹp để có thể mặc nó đi chúc tết. Đêm hôm đó em và ông bà quây quần bên nhau đón một cái tết vui vẻ. Cả nhà nói chuyện rôm rả đơn giản nhưng rất hạnh phúc. Sáng hôm sau em với cả nhà đi chúc tết khắp nơi rồi đi chơi ở hội chợ tết. Tết em thích nhất là được lì xì bố mẹ lì xì cho em rất nhiều.
Đó cũng chính là trải nghiệm vui nhất đối với em. Em mong nắm sau lại có thể đón 1 cái tết trọn vẹn cùng với cả gia đình.