

NGUYỄN LINH CHI
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1.
Trong thời đại chuyển đổi số và toàn cầu hóa, tính sáng tạo đóng vai trò vô cùng quan trọng đối với thế hệ trẻ. Sáng tạo không chỉ là khả năng nghĩ ra cái mới, mà còn là động lực để đổi mới, cải tiến và vượt qua giới hạn của chính mình. Trong học tập, sáng tạo giúp học sinh, sinh viên tiếp cận kiến thức một cách linh hoạt, giải quyết vấn đề hiệu quả và chủ động hơn. Trong công việc, sáng tạo là yếu tố then chốt để thích ứng với sự thay đổi nhanh chóng của xã hội, tạo ra giá trị khác biệt và thúc đẩy sự phát triển cá nhân cũng như tập thể. Không chỉ vậy, tính sáng tạo còn giúp người trẻ tự tin, bản lĩnh, dám nghĩ, dám làm và vượt qua lối mòn tư duy. Tuy nhiên, để phát huy tính sáng tạo, mỗi bạn trẻ cần rèn luyện tư duy phản biện, mở lòng trước cái mới và không ngừng học hỏi. Như vậy, sáng tạo chính là "chìa khóa vàng" mở ra cánh cửa tương lai của thế hệ trẻ trong thế kỷ 21.
Câu 2.
Tác phẩm Biển người mênh mông của Nguyễn Ngọc Tư không chỉ là câu chuyện về hai phận người cô đơn, mà còn là lời ca chân thành về vẻ đẹp tâm hồn của con người Nam Bộ – những con người bình dị, sâu nặng nghĩa tình và giàu lòng nhân ái. Qua nhân vật Phi và ông Sáu Đèo, người đọc cảm nhận được chất Nam Bộ mộc mạc nhưng đầy xúc động, thấm đẫm sự chịu đựng và khát khao yêu thương.
Phi là một thanh niên sinh ra trong hoàn cảnh không trọn vẹn: không có cha bên cạnh từ nhỏ, sống với bà ngoại, lớn lên trong sự lạnh nhạt của mẹ và ánh mắt nghi ngờ của cha ruột. Những biến cố ấy khiến Phi trở thành một người sống lặng lẽ, ít nói và lôi thôi trong mắt người đời. Thế nhưng ẩn sau vẻ ngoài ấy là một tâm hồn sâu sắc, sống tình cảm, giàu lòng biết ơn và khao khát kết nối. Anh luôn trân trọng bà ngoại – người duy nhất quan tâm đến vẻ ngoài và cuộc sống của anh. Sự đồng cảm và gắn bó với ông Sáu Đèo cũng cho thấy Phi là người giàu lòng nhân hậu. Chính anh là người sẵn sàng nhận nuôi con bìm bịp – thứ duy nhất còn lại của ông Sáu, như một cách gìn giữ tình cảm và niềm tin mà ông trao gửi. Phi đại diện cho lớp người Nam Bộ mới: sống lặng thầm, chịu đựng nhưng vẫn âm thầm gìn giữ những giá trị đẹp đẽ về tình thân và nghĩa tình.
Ông Sáu Đèo là một hình ảnh rất “đời”, rất “Nam Bộ”. Cả đời ông sống trên sông nước, lang bạt đây đó, nghèo nhưng không bi lụy. Câu chuyện về việc ông đi khắp nơi suốt 40 năm chỉ để tìm lại người vợ cũ – không phải để níu kéo, mà chỉ để xin lỗi – khiến người đọc không khỏi xúc động. Trong cái nghèo, cái đơn độc của ông là sự chung thủy, trách nhiệm và lòng ăn năn sâu sắc. Ông sống giản dị, chan hòa, biết quan tâm đến người khác. Ông dạy Phi cách sống tử tế hơn, biết chăm chút cho mình, biết giữ lại những mối gắn bó giữa người với người. Khi ra đi, ông không quên gửi gắm con bìm bịp lại cho Phi – một hành động tuy nhỏ nhưng cho thấy sự tin tưởng, tình cảm chân thành và niềm hy vọng vào người trẻ.
Cả Phi và ông Sáu Đèo đều hiện lên như hai mảnh đời trôi nổi giữa “biển người mênh mông”, nhưng chính họ đã tự làm nên ánh sáng cho đời mình bằng tấm lòng nhân hậu và sự thủy chung. Họ là những con người Nam Bộ điển hình – bình dị, chịu thương chịu khó, sống nghĩa tình và đầy nhân bản. Qua họ, Nguyễn Ngọc Tư đã khắc họa thành công nét đẹp tâm hồn của người dân phương Nam – nơi sông nước bao la nhưng trái tim con người thì luôn ấm áp và rộng mở.
Câu 1.
Kiểu văn bản: Thuyết minh.
Câu 2.
Một số hình ảnh, chi tiết:
- Người buôn bán và mua hàng đều sử dụng xuồng, ghe để di chuyển.
- Cách treo hàng độc đáo bằng “cây bẹo” – sào tre cắm trên ghe để treo hàng hóa cho khách dễ nhận biết từ xa.
- “Cây bẹo” như những cột “ăng-ten” lạ mắt giữa sông.
- Rao hàng bằng âm thanh, như tiếng kèn tay, kèn cóc và lời rao mời lảnh lót của các cô gái bán hàng ăn.
Câu 3.
Tác dụng:
- Tăng tính xác thực và độ tin cậy cho văn bản thuyết minh.
- Giới thiệu cụ thể các địa phương có chợ nổi tiêu biểu, giúp người đọc hình dung được quy mô và sự phong phú của văn hóa chợ nổi miền Tây.
- Góp phần tôn vinh bản sắc vùng miền và quảng bá du lịch địa phương.
Câu 4.
Tác dụng:
- Giúp thu hút khách hàng một cách trực quan: “cây bẹo” giúp người mua dễ dàng nhận biết hàng hóa từ xa.
- Tạo nên nét độc đáo, hấp dẫn riêng của chợ nổi, góp phần hình thành một nét văn hóa sông nước đặc sắc.
- Gợi ra không khí sống động, sinh hoạt chân thực của người dân trên sông nước.
Câu 5.
Chợ nổi đóng vai trò vô cùng quan trọng trong đời sống người dân miền Tây. Đây không chỉ là nơi buôn bán, giao thương hàng hóa mà còn là không gian sinh hoạt văn hóa đặc trưng của vùng sông nước. Chợ nổi gắn bó mật thiết với đời sống mưu sinh, thể hiện sự thích nghi tài tình của người dân với điều kiện tự nhiên. Ngoài ra, chợ nổi còn là biểu tượng văn hóa, thu hút khách du lịch, góp phần phát triển kinh tế địa phương và giữ gìn bản sắc vùng miền. Chính vì thế, bảo tồn và phát triển chợ nổi là gìn giữ một phần linh hồn của miền Tây Nam Bộ.
Câu 1.
Mùa thu Hà Nội hiện lên trong đoạn thơ của Hoàng Cát với vẻ đẹp nhẹ nhàng, sâu lắng và đầy chất thơ. Bằng những hình ảnh gần gũi như “gió heo may”, “lá vàng khô”, “chiều nhạt nắng”, nhà thơ gợi ra một không gian thu đặc trưng – se lạnh, dịu dàng và man mác buồn. Cảm xúc cô đơn, nhớ nhung cũng được khắc họa tinh tế qua câu thơ “Ta lặng lẽ một mình. Chiều nhạt nắng. / Nhớ người xa”. Thu Hà Nội không chỉ là cảnh vật, mà còn là mùa của tâm trạng, mùa của những hoài niệm. Đặc biệt, hình ảnh “trái vàng ươm” và “chùm nắng hạ” gợi nên vẻ đẹp ấm áp và thi vị giữa làn hương thu dịu nhẹ. Thiên nhiên như hòa cùng nỗi lòng con người, khiến mùa thu trở thành một bản giao hưởng tinh tế của cảm xúc và ký ức. Qua đó, Hoàng Cát đã phác họa một mùa thu Hà Nội vừa đẹp nên thơ, vừa chất chứa tâm tình.
Câu 2.
Trong những năm gần đây, trí tuệ nhân tạo (AI) đã trở thành một trong những thành tựu khoa học – công nghệ đáng chú ý nhất của nhân loại. Sự phát triển “như vũ bão” của AI không chỉ thay đổi cách chúng ta làm việc, học tập, mà còn đặt ra nhiều vấn đề quan trọng về đạo đức, xã hội và tương lai con người.
AI là thành quả của quá trình nghiên cứu và phát triển những thuật toán cho phép máy móc có thể học hỏi, suy nghĩ và đưa ra quyết định như con người. Từ những ứng dụng quen thuộc như trợ lý ảo, dịch ngôn ngữ tự động, nhận diện khuôn mặt đến các công nghệ phức tạp như xe tự lái, y học thông minh, AI đang từng bước thay đổi thế giới. Trong ngành y, AI hỗ trợ chẩn đoán bệnh nhanh và chính xác; trong giáo dục, nó cá nhân hóa quá trình học tập; trong công nghiệp, AI tự động hóa quy trình sản xuất, tăng năng suất lao động vượt bậc.
Tuy nhiên, sự phát triển quá nhanh của AI cũng kéo theo những lo ngại. Khi AI dần thay thế con người trong nhiều lĩnh vực, nguy cơ mất việc làm ngày càng rõ rệt, đặc biệt là ở những ngành nghề mang tính lặp lại, không đòi hỏi tư duy sáng tạo. Mặt khác, AI còn đặt ra nhiều thách thức đạo đức: làm thế nào để đảm bảo AI được sử dụng vì lợi ích của nhân loại, không bị khai thác sai mục đích? Liệu có thể kiểm soát được khi AI trở nên “thông minh” hơn con người?
Dù vậy, không thể phủ nhận rằng AI mang lại tiềm năng to lớn nếu được phát triển và quản lý một cách đúng đắn. Điều quan trọng là con người cần tỉnh táo, chủ động trong việc định hướng AI phục vụ cuộc sống, chứ không bị phụ thuộc hay đánh mất bản chất con người. Giáo dục, đạo đức, và luật pháp cần được điều chỉnh kịp thời để thích ứng với làn sóng công nghệ mới.
Tóm lại, sự phát triển như vũ bão của trí tuệ nhân tạo là một bước tiến vĩ đại của nhân loại, nhưng đồng thời cũng là phép thử cho trí tuệ, đạo đức và trách nhiệm của con người. Làm chủ được AI không chỉ là chinh phục công nghệ, mà còn là hành trình bảo vệ và phát triển giá trị sống của con người trong kỷ nguyên số.
Câu 1.
Mùa thu Hà Nội hiện lên trong đoạn thơ của Hoàng Cát với vẻ đẹp nhẹ nhàng, sâu lắng và đầy chất thơ. Bằng những hình ảnh gần gũi như “gió heo may”, “lá vàng khô”, “chiều nhạt nắng”, nhà thơ gợi ra một không gian thu đặc trưng – se lạnh, dịu dàng và man mác buồn. Cảm xúc cô đơn, nhớ nhung cũng được khắc họa tinh tế qua câu thơ “Ta lặng lẽ một mình. Chiều nhạt nắng. / Nhớ người xa”. Thu Hà Nội không chỉ là cảnh vật, mà còn là mùa của tâm trạng, mùa của những hoài niệm. Đặc biệt, hình ảnh “trái vàng ươm” và “chùm nắng hạ” gợi nên vẻ đẹp ấm áp và thi vị giữa làn hương thu dịu nhẹ. Thiên nhiên như hòa cùng nỗi lòng con người, khiến mùa thu trở thành một bản giao hưởng tinh tế của cảm xúc và ký ức. Qua đó, Hoàng Cát đã phác họa một mùa thu Hà Nội vừa đẹp nên thơ, vừa chất chứa tâm tình.
Câu 2.
Trong những năm gần đây, trí tuệ nhân tạo (AI) đã trở thành một trong những thành tựu khoa học – công nghệ đáng chú ý nhất của nhân loại. Sự phát triển “như vũ bão” của AI không chỉ thay đổi cách chúng ta làm việc, học tập, mà còn đặt ra nhiều vấn đề quan trọng về đạo đức, xã hội và tương lai con người.
AI là thành quả của quá trình nghiên cứu và phát triển những thuật toán cho phép máy móc có thể học hỏi, suy nghĩ và đưa ra quyết định như con người. Từ những ứng dụng quen thuộc như trợ lý ảo, dịch ngôn ngữ tự động, nhận diện khuôn mặt đến các công nghệ phức tạp như xe tự lái, y học thông minh, AI đang từng bước thay đổi thế giới. Trong ngành y, AI hỗ trợ chẩn đoán bệnh nhanh và chính xác; trong giáo dục, nó cá nhân hóa quá trình học tập; trong công nghiệp, AI tự động hóa quy trình sản xuất, tăng năng suất lao động vượt bậc.
Tuy nhiên, sự phát triển quá nhanh của AI cũng kéo theo những lo ngại. Khi AI dần thay thế con người trong nhiều lĩnh vực, nguy cơ mất việc làm ngày càng rõ rệt, đặc biệt là ở những ngành nghề mang tính lặp lại, không đòi hỏi tư duy sáng tạo. Mặt khác, AI còn đặt ra nhiều thách thức đạo đức: làm thế nào để đảm bảo AI được sử dụng vì lợi ích của nhân loại, không bị khai thác sai mục đích? Liệu có thể kiểm soát được khi AI trở nên “thông minh” hơn con người?
Dù vậy, không thể phủ nhận rằng AI mang lại tiềm năng to lớn nếu được phát triển và quản lý một cách đúng đắn. Điều quan trọng là con người cần tỉnh táo, chủ động trong việc định hướng AI phục vụ cuộc sống, chứ không bị phụ thuộc hay đánh mất bản chất con người. Giáo dục, đạo đức, và luật pháp cần được điều chỉnh kịp thời để thích ứng với làn sóng công nghệ mới.
Tóm lại, sự phát triển như vũ bão của trí tuệ nhân tạo là một bước tiến vĩ đại của nhân loại, nhưng đồng thời cũng là phép thử cho trí tuệ, đạo đức và trách nhiệm của con người. Làm chủ được AI không chỉ là chinh phục công nghệ, mà còn là hành trình bảo vệ và phát triển giá trị sống của con người trong kỷ nguyên số.