

DIỆP NHƯ QUỲNH
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1. Xác định kiểu văn bản của ngữ liệu trên.
Dựa vào nội dung và cách trình bày, đây là kiểu văn bản thuyết minh. Văn bản cung cấp thông tin, miêu tả và giải thích về chợ nổi - một nét văn hóa sông nước đặc trưng của miền Tây.
Câu 2. Liệt kê một số hình ảnh, chi tiết cho thấy cách giao thương, mua bán thú vị trên chợ nổi.
* Những khu chợ sầm uất trên sông: Miêu tả các chợ nổi nổi tiếng như Cái Bè, Cái Răng, Ngã Bảy... cho thấy sự nhộn nhịp và quy mô của hoạt động mua bán trên sông.
* Người buôn bán trên chợ nổi nhóm họp bằng xuồng ba lá, xuồng năm lá, ghe tam bản: Hình ảnh những chiếc thuyền, ghe là phương tiện di chuyển và cũng là "cửa hàng" di động, tạo nên một không gian mua bán đặc trưng.
* Những chiếc xuồng con len lỏi khéo léo giữa hàng trăm ghe thuyền: Chi tiết này cho thấy sự khéo léo và kinh nghiệm của người lái thuyền trong việc di chuyển và giao dịch.
* Mặt hàng rất phong phú: Từ các loại rau củ, trái cây đến hàng thủ công, đồ dùng... cho thấy sự đa dạng của sản phẩm được buôn bán.
* Những cách rao mời độc đáo: "Cây bẹo" với đủ loại hàng hóa treo trên cao, những tiếng rao mời đặc trưng, việc sử dụng nhạc cụ... tạo nên sự thú vị và hấp dẫn cho hoạt động mua bán.
* Người bán hàng đứng một cây sào tre dài, cắm dựng trên ghe xuồng, rồi treo cao các thứ hàng hoá: Mô tả cụ thể về cách sử dụng "cây bẹo".
* Buổi sáng, chợ nổi nhỏ lên vô số những cây bẹo như những cột ăng-ten: So sánh thú vị, gợi hình về sự chi chít của "cây bẹo".
* Các ghe bán hàng dạo chế ra cách "bẹo" hàng bằng âm thanh: Sử dụng kèn, mõ để rao hàng.
* Riêng các cô gái bán đồ ăn thức uống thì thường "bẹo hàng" bằng lời rao: Miêu tả cách rao hàng của những người bán đồ ăn, thức uống.
Câu 3. Nêu tác dụng của việc sử dụng tên các địa danh trong văn bản trên.
Việc sử dụng tên các địa danh cụ thể như Cần Thơ, Tiền Giang, Hậu Giang, Sóc Trăng, Cà Mau, Cái Bè, Cái Răng, Ngã Bảy, Vĩnh Thuận... có tác dụng:
* Tăng tính xác thực và cụ thể cho thông tin: Người đọc có thể hình dung rõ hơn về địa điểm tồn tại và phát triển của chợ nổi.
* Gợi mở về phạm vi địa lý của chợ nổi miền Tây: Cho thấy sự phổ biến và đặc trưng của hình thức chợ này ở nhiều tỉnh thành trong khu vực.
* Tạo sự liên tưởng và gợi nhớ: Những địa danh này có thể quen thuộc với nhiều người, giúp họ dễ dàng hình dung và cảm nhận về không khí của chợ nổi.
Câu 4. Nêu tác dụng của phương tiện giao tiếp phi ngôn ngữ trong văn bản trên.
Phương tiện giao tiếp phi ngôn ngữ được thể hiện rõ nhất qua hình ảnh "cây bẹo". Tác dụng của nó là:
* Truyền tải thông tin về mặt hàng một cách trực quan và từ xa: Người mua có thể dễ dàng nhận biết loại hàng hóa được bán trên ghe mà không cần phải đến gần hay nghe người bán rao.
* Tạo nên nét đặc trưng và độc đáo cho chợ nổi: "Cây bẹo" trở thành một biểu tượng văn hóa riêng của chợ nổi miền Tây.
* Tiết kiệm lời nói và tăng hiệu quả giao tiếp: Trong không gian ồn ào của chợ, "cây bẹo" là một cách giao tiếp im lặng nhưng hiệu quả.
* Thể hiện sự sáng tạo và thích ứng của người bán hàng: Việc sử dụng "cây bẹo" cho thấy sự linh hoạt và thông minh của người dân miền sông nước trong việc buôn bán.
Câu 5. Anh/Chị có suy nghĩ gì về vai trò của chợ nổi đối với đời sống của người dân miền Tây?
Theo tôi, chợ nổi đóng một vai trò vô cùng quan trọng và sâu sắc đối với đời sống của người dân miền Tây, không chỉ về kinh tế mà còn về văn hóa và xã hội:
* Về kinh tế: Chợ nổi là nơi giao thương, mua bán hàng hóa nông sản và các sản phẩm khác, tạo ra thu nhập và công ăn việc làm cho rất nhiều người dân. Nó là cầu nối quan trọng giữa người sản xuất và người tiêu dùng, góp phần thúc đẩy kinh tế địa phương phát triển.
* Về văn hóa: Chợ nổi là một nét văn hóa độc đáo, đặc trưng của vùng sông nước miền Tây. Nó thể hiện lối sống thích ứng với môi trường sông nước, sự năng động, sáng tạo và tinh thần cộng đồng của người dân. Những hoạt động mua bán tấp nập trên thuyền, những tiếng rao mời, những chiếc "cây bẹo" đầy màu sắc đã tạo nên một bức tranh sinh động và hấp dẫn.
* Về xã hội: Chợ nổi là nơi giao lưu, gặp gỡ, trao đổi thông tin và tình cảm của người dân. Nó góp phần duy trì và phát triển các mối quan hệ xã hội, tạo nên sự gắn kết cộng đồng. Chợ nổi không chỉ là nơi mua bán mà còn là một phần không thể thiếu trong đời sống tinh thần của người dân miền Tây.
Tóm lại, chợ nổi không chỉ là một hình thức kinh tế mà còn là một biểu tượng văn hóa, một phần không thể tách rời trong đời sống vật chất và tinh thần của người dân miền Tây. Cần có những biện pháp để bảo tồn và phát triển nét văn hóa độc đáo này.