Nguyễn Văn Nhân

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Văn Nhân
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1. Đoạn trích trên được viết theo thể thơ tự do.

Câu 2. Một số từ ngữ tiêu biểu thể hiện hình ảnh của biển đảo và đất nước trong khổ thơ thứ hai và thứ ba là: biển, Hoàng Sa, ngư dân, bám biển, Tổ quốc, máu ngư dân, sóng, giữ nước, cờ nước Việt.

Câu 3.

-Biện pháp tu từ so sánh được sử dụng trong đoạn thơ là so sánh.

-Tác dụng của biện pháp so sánh: Câu “Mẹ Tổ quốc vẫn luôn ở bên ta / Như máu ấm trong màu cờ nước Việt” so sánh sự hiện diện của Tổ quốc với máu ấm, tạo ra hình ảnh Tổ quốc là nguồn sống, là yếu tố thiết yếu, gắn bó máu thịt với mỗi người dân, giúp người đọc cảm nhận sự thiêng liêng và gần gũi của Tổ quốc.

Câu 4. Đoạn trích thể hiện tình yêu sâu sắc, niềm tự hàolòng kính trọng của nhà thơ đối với biển đảo Tổ quốc. Đồng thời, nó cũng thể hiện sự trân trọngbiết ơn đối với những người ngư dân và chiến sĩ đã hi sinh để bảo vệ biển đảo, giữ vững chủ quyền của đất nước.

Câu 5. Việc bảo vệ biển đảo quê hương không chỉ là trách nhiệm của quân đội và ngư dân mà còn là trách nhiệm của mỗi người dân Việt Nam. Bản thân tôi sẽ luôn ý thức về việc giữ gìn, bảo vệ chủ quyền biển đảo bằng cách tuyên truyền, nâng cao nhận thức cho cộng đồng về tầm quan trọng của biển đảo đối với sự phát triển của đất nước. Hơn nữa, tôi cũng sẽ đồng hành cùng những hành động thiết thực như tham gia các hoạt động bảo vệ môi trường biển, giữ gìn tài nguyên thiên nhiên biển đảo cho thế hệ mai sau.

Trong hành trình của cuộc sống, mỗi người đều có quyền lựa chọn cách sống phù hợp với mình. Có người chọn sự bình yên, ổn định để an trú trong vùng an toàn, có người lại không ngừng dấn thân, thay đổi để khám phá và phát triển bản thân. Một khái niệm gần đây được nhắc đến nhiều là “Hội chứng Ếch luộc” – ví von những người mải mê tận hưởng cuộc sống êm đềm mà quên mất mình đang dần đánh mất khả năng thích nghi, vươn lên. Là một người trẻ, tôi tin rằng trong thời đại biến động hiện nay, lựa chọn sẵn sàng thay đổi để phát triển bản thân là con đường đúng đắn và cần thiết.

Cuộc sống an nhàn, ổn định không sai – thậm chí đó là điều đáng mơ ước đối với nhiều người. Tuy nhiên, nếu vì sự ổn định mà ngừng cố gắng, sống một cách lặp lại, không học hỏi thêm, không dám vượt khỏi giới hạn bản thân thì đó chính là chiếc “nồi nước ấm” khiến ta mất phương hướng. Giống như con ếch trong ví dụ quen thuộc: khi nhiệt độ tăng dần, nó không nhận ra mối nguy hiểm đang đến gần. Tương tự, sự an nhàn lâu ngày có thể khiến người trẻ đánh mất động lực, không còn khát vọng vươn lên hay khao khát chinh phục thử thách.

Thế giới ngày nay biến đổi không ngừng. Công nghệ phát triển, kiến thức nhân loại tăng theo cấp số nhân, cơ hội mở ra nhưng cũng đi kèm vô vàn cạnh tranh. Nếu không linh hoạt thích nghi, không sẵn sàng học cái mới và bước ra khỏi vùng an toàn, người trẻ sẽ bị bỏ lại phía sau. Việc chủ động thay đổi môi trường sống, thử sức ở những công việc khác nhau, hay thậm chí là đối diện với thất bại là cách tốt nhất để tích lũy kinh nghiệm, nâng cao bản lĩnh và hiểu rõ hơn về chính mình. Thực tế đã chứng minh, nhiều người trẻ thành công không phải vì họ chọn con đường dễ dàng, mà bởi họ dám đi những con đường ít người dám bước. Dám bỏ công việc ổn định để theo đuổi đam mê. Dám đi nước ngoài học tập, trải nghiệm để thay đổi tư duy. Dám đối diện với thất bại để trưởng thành. Tất cả đều bắt đầu từ một lựa chọn: không sống như con ếch trong nồi nước ấm.

Tuy nhiên, không phải ai cũng phải chọn một cuộc sống đầy biến động. Vấn đề cốt lõi không nằm ở việc chọn “ổn định” hay “thay đổi”, mà nằm ở việc người trẻ có ý thức phát triển bản thân hay không. Nếu sống an nhàn mà vẫn học hỏi, phát triển, làm chủ cuộc đời mình thì đó vẫn là một lối sống tích cực. Nhưng nếu chọn ổn định để rồi dậm chân tại chỗ, thụ động và sợ hãi thay đổi, thì đó là một dấu hiệu đáng lo.

Là một người trẻ, tôi lựa chọn sống linh hoạt, dám thử thách và sẵn sàng thay đổi để phát triển bản thân. Cuộc sống không ngừng chuyển động – chỉ khi ta bước ra khỏi vùng an toàn, đối diện với thử thách, ta mới thực sự hiểu mình là ai và mình có thể đi xa đến đâu. Và trên hành trình ấy, tôi muốn là người chủ động bơi ra khỏi “nồi nước ấm”, thay vì trở thành chú ếch ngủ quên trong sự êm đềm.

Trong thời đại số hóa và toàn cầu hóa mạnh mẽ, thế hệ Gen Z – những người trẻ sinh ra trong khoảng từ cuối thập niên 1990 đến đầu những năm 2010 – đang dần trở thành lực lượng nòng cốt trong xã hội. Tuy nhiên, thay vì được nhìn nhận một cách khách quan và tích cực, Gen Z hiện nay lại đang bị gắn mác, quy chụp bởi nhiều định kiến tiêu cực, nhất là về lối sống và cách làm việc. Từ góc nhìn của một người trẻ, tôi cho rằng những định kiến này là phiến diện và cần được nhìn nhận lại một cách công bằng và thấu đáo hơn.

Không thể phủ nhận, trong bất kỳ thế hệ nào cũng tồn tại những hạn chế nhất định. Gen Z cũng không ngoại lệ. Một bộ phận người trẻ hiện nay có biểu hiện sống ảo, thiếu kiên nhẫn, thích hưởng thụ hơn là nỗ lực. Những hình ảnh như “sống lệch chuẩn”, “làm việc hời hợt”, hay “thích thể hiện cá tính quá mức” đã khiến nhiều người nhìn Gen Z với ánh mắt không thiện cảm. Chính từ một vài hiện tượng cá biệt, xã hội đã vội vàng khái quát, quy chụp cả một thế hệ – điều này vừa thiếu công bằng, vừa vô tình tạo ra rào cản khiến người trẻ khó khẳng định và phát triển bản thân.

Tuy nhiên, nếu nhìn nhận một cách khách quan và đầy đủ, Gen Z là thế hệ của sự sáng tạo, linh hoạt và bản lĩnh. Lớn lên trong môi trường công nghệ số, họ có khả năng tiếp cận tri thức toàn cầu nhanh chóng, chủ động tìm kiếm cơ hội và không ngừng đổi mới tư duy. Gen Z không ngại thử thách, sẵn sàng rẽ lối, tự khởi nghiệp, và tạo ra những giá trị mới cho cộng đồng. Không ít người trẻ đã trở thành những nhà sáng tạo nội dung, doanh nhân trẻ, hay nhà hoạt động xã hội có ảnh hưởng lớn – điều mà trước đây ít thế hệ nào làm được ở độ tuổi tương tự.

Về cách làm việc, Gen Z đề cao sự linh hoạt, hiệu quả hơn là bó buộc trong khuôn khổ cứng nhắc. Họ không ngại phản biện, sẵn sàng nêu lên quan điểm cá nhân, điều này có thể khiến người đi trước cảm thấy “chống đối”, “thiếu tôn trọng”. Nhưng thực chất, đó là biểu hiện của tinh thần chủ động, mong muốn cải tiến cách làm việc theo hướng hiệu quả hơn. Họ không đi theo lối mòn, mà dám nghĩ khác, làm khác – một phẩm chất cần thiết trong thời đại thay đổi liên tục như hiện nay.

Định kiến, nếu không được tháo gỡ, sẽ trở thành rào cản lớn trong việc kết nối giữa các thế hệ. Người trẻ sẽ cảm thấy bị áp lực, bị nghi ngờ, và dần mất đi động lực phấn đấu. Điều quan trọng là xã hội cần học cách lắng nghe và đồng hành cùng Gen Z thay vì phán xét. Thay vì dán nhãn, hãy tạo điều kiện để người trẻ được thể hiện bản thân, được thử sai và trưởng thành.

Tóm lại, định kiến tiêu cực đối với Gen Z không chỉ là sự hiểu lầm mà còn là sự thiếu công bằng trong cách nhìn nhận một thế hệ đang mang trong mình rất nhiều tiềm năng. Là một người trẻ, tôi tin rằng mỗi thành viên của Gen Z đều có khát vọng được cống hiến, được ghi nhận và được sống đúng với giá trị của mình. Hãy nhìn Gen Z bằng cái nhìn bao dung và tin tưởng hơn – vì chúng tôi không chỉ là tương lai, mà còn là hiện tại đang góp phần thay đổi thế giới từng ngày.

Trong cuộc sống, giao tiếp và ứng xử là những kỹ năng quan trọng để xây dựng và duy trì các mối quan hệ xã hội. Một trong những tình huống thường gặp là khi ta cần góp ý, nhận xét người khác. Tuy nhiên, việc góp ý như thế nào, ở đâu và khi nào lại là điều đáng cân nhắc. Một vấn đề được đặt ra là: Có nên góp ý, nhận xét người khác trước đám đông hay không? Theo tôi, việc góp ý công khai cần được xem xét kỹ lưỡng bởi nó có thể đem lại cả lợi ích lẫn hậu quả tiêu cực, phụ thuộc vào cách thực hiện và hoàn cảnh cụ thể.

Trước hết, góp ý trước đám đông có thể giúp một cá nhân nhận ra sai sót, từ đó hoàn thiện bản thân nếu lời góp ý đó mang tính xây dựng, đúng mực và được thể hiện bằng thái độ thiện chí. Trong môi trường học đường hoặc công việc, việc góp ý công khai đôi khi còn có tác dụng chung cho cả tập thể, bởi sai lầm của một người có thể là bài học cho nhiều người khác. Như vậy, góp ý đúng lúc, đúng chỗ có thể lan tỏa giá trị tích cực và thúc đẩy sự phát triển.

Tuy nhiên, không phải lúc nào việc góp ý trước đám đông cũng mang lại hiệu quả như mong muốn. Trên thực tế, nhiều người khi bị nhận xét công khai sẽ cảm thấy xấu hổ, tổn thương lòng tự trọng, thậm chí sinh ra mặc cảm hoặc phản kháng. Khi lòng tự ái bị tổn thương, họ sẽ không còn tập trung vào nội dung góp ý mà chỉ nhớ đến cảm giác bị “bêu rếu”, từ đó làm xấu đi mối quan hệ giữa hai bên. Đặc biệt, trong những trường hợp lời góp ý mang tính phê phán gay gắt, thiếu sự tinh tế và không đúng lúc, người góp ý dễ bị xem là thiếu tôn trọng người khác, gây mất đoàn kết. Vì vậy, khi cần nhận xét, góp ý ai đó, điều quan trọng không chỉ là nói đúng mà còn là nói đúng cách. Thay vì phơi bày lỗi lầm trước tập thể, ta có thể chọn cách trao đổi riêng, thể hiện sự tôn trọng và mong muốn giúp đỡ thực sự. Góp ý trong một không gian riêng tư giúp người nghe thoải mái tiếp nhận, dễ dàng lắng nghe và thay đổi. Nếu vì mục đích giáo dục chung mà cần nói trước tập thể, người góp ý cần giữ thái độ khách quan, nhẹ nhàng, tập trung vào vấn đề chứ không nhằm công kích cá nhân.

Ngoài ra, người được góp ý cũng nên rèn luyện bản lĩnh để tiếp nhận ý kiến dù trong hoàn cảnh nào, không nên quá nhạy cảm hoặc phản ứng tiêu cực. Khi ta coi lời nhận xét là cơ hội để trưởng thành thay vì là sự xúc phạm, ta sẽ ngày càng hoàn thiện mình hơn.

Tóm lại, việc góp ý, nhận xét người khác là điều cần thiết trong đời sống, nhưng không nên tùy tiện thực hiện trước đám đông. Hãy cân nhắc hoàn cảnh, thái độ và mục đích của lời nói để lời góp ý trở thành chiếc cầu nối giúp người khác tiến bộ, chứ không phải là rào cản gây tổn thương. Trong mọi trường hợp, sự chân thành, tinh tế và tôn trọng là những yếu tố then chốt giúp cho lời góp ý trở nên có giá trị và được đón nhận một cách tích cực.

Câu1: Văn bản thể hiện tâm trạng, cảm xúc của nhân vật trữ tình khi đang ở nơi đất khách quê người, cụ thể là thành phố Xan-đi-ê-gô, Mỹ.

Câu2: Những hình ảnh khiến nhân vật trữ tình ngỡ như quê ta gồm:Nắng trên cao ; màu trắng của mây bay phía xa ; đồi núi nhuộm vàng ; ánh nắng soi vào cây, vào lá.

Câu3: Cảm hứng chủ đạo của văn bản là nỗi nhớ quê hương da diết của người xa xứ.

Câu4: - Ở khổ thơ đầu, nhân vật trữ tình cảm nhận nắng vàng, mây trắng với sự ngỡ ngàng, tưởng như đang ở quê nhà, gợi cảm giác thân thuộc.

- Ở khổ thơ thứ ba, cũng những hình ảnh đó lại gợi lên nỗi nhớ quê da diết, cảm giác lạc lõng, nhận ra mình là người xa xứ.

Câu5: Hình ảnh em ấn tượng nhất là: ” Ngó xuống mũi giày thì lữ thứ / Bụi đường cũng bụi của người ta“

Vì hình ảnh này thể hiện rõ cảm giác cô đơn, lạc lõng và nỗi nhớ quê hương sâu sắc khi sống nơi đất khách, dù cảnh vật đẹp nhưng không thuộc về mình.