

Tạ Hoàng Huy
Giới thiệu về bản thân



































"Hội chứng Ếch Luộc" một ẩn dụ sâu sắc về sự tự mãn và đánh mất tiềm năng trong vòng xoáy của sự ổn định. Nó cảnh báo về việc dần quen với cuộc sống an nhàn mà quên đi sự thôi thúc phát triển bản thân, đặc biệt đối với những người trẻ tuổi. Đứng trước ngã rẽ giữa một cuộc sống bình lặng, không sóng gió và việc chủ động thay đổi, dấn thân vào những môi trường mới để không ngừng lớn mạnh, tôi tin rằng, lựa chọn thứ hai, sự sẵn sàng đối diện với thử thách để trưởng thành, mới là con đường mà tuổi trẻ nên kiên định bước đi.
Sự ổn định mang đến cảm giác an toàn, một vùng an toàn quen thuộc, nơi mọi thứ dường như đã được định sẵn, ít rủi ro và không đòi hỏi quá nhiều sự nỗ lực. Tuy nhiên, đối với những người trẻ - những người đang ở độ tuổi đẹp nhất của cuộc đời với sức khỏe dồi dào, trí tuệ sắc bén và khát khao khám phá thế giới - việc quá sớm hài lòng với sự ổn định có thể trở thành một "cái bẫy" vô hình. Chúng ta có nguy cơ trở nên trì trệ, đánh mất đi sự nhạy bén với những biến đổi của xã hội và bỏ lỡ những cơ hội quý giá để khai phá những tiềm năng ẩn sâu bên trong mình. Một dòng nước tĩnh lặng lâu ngày sẽ trở nên tù đọng và thiếu sức sống, tương tự như một cuộc đời thiếu đi sự phát triển và đổi mới.
Ngược lại, việc chủ động tìm kiếm những môi trường mới, sẵn sàng đối mặt với những thử thách khác nhau lại là động lực mạnh mẽ cho sự tiến bộ. Mỗi môi trường mới mang đến những bài học quý giá, những góc nhìn đa chiều và những cơ hội để rèn luyện kỹ năng, mở rộng kiến thức. Khi chúng ta dám bước ra khỏi "vùng an toàn" của bản thân, chúng ta buộc phải thích nghi, học hỏi và không ngừng hoàn thiện để tồn tại và phát triển. Những khó khăn và vấp ngã trên hành trình này có thể mang đến những trải nghiệm không dễ dàng, nhưng chính những "vết sẹo" đó lại là minh chứng cho sự trưởng thành và bản lĩnh của chúng ta.
Tuổi trẻ là thời điểm của những trải nghiệm và khám phá. Chúng ta có quyền thử nghiệm những điều mới mẻ, có quyền vấp ngã và đứng lên mạnh mẽ hơn sau mỗi lần như vậy. Việc né tránh những thay đổi, những thử thách đồng nghĩa với việc tự tước đi cơ hội để khám phá những khả năng tiềm ẩn mà chính bản thân mình cũng chưa từng biết đến. Chúng ta có thể mãi mãi không biết mình có thể đi được bao xa, đạt được những thành tựu gì nếu không dám bước ra khỏi "vùng nước ấm" của sự ổn định hiện tại.
Tuy nhiên, không nên hiểu lầm rằng việc lựa chọn phát triển đồng nghĩa với việc phủ nhận hoàn toàn giá trị của sự ổn định. Sự ổn định là một mục tiêu đáng hướng tới trong tương lai, nhưng nó nên là kết quả của một quá trình không ngừng nỗ lực và trưởng thành, chứ không phải là một điểm dừng chân quá sớm. Chúng ta có thể xây dựng sự ổn định dựa trên nền tảng của những kinh nghiệm, kỹ năng và bản lĩnh đã được tôi luyện qua những lần thay đổi và thử thách.
Tóm lại, đối với người trẻ, việc lựa chọn lối sống luôn sẵn sàng thay đổi môi trường để phát triển bản thân là một quyết định khôn ngoan và đầy tiềm năng. Hãy mạnh dạn bước ra khỏi "vùng nước ấm" của sự ổn định, đón nhận những thử thách và biến chúng thành cơ hội để vươn lên. Đừng để "Hội chứng Ếch Luộc" trở thành rào cản trên con đường chinh phục những đỉnh cao mới của cuộc đời. Bởi lẽ, cuộc sống ý nghĩa nhất là cuộc sống không ngừng vận động, không ngừng học hỏi và không ngừng phát triển.
"Hội chứng Ếch Luộc" một ẩn dụ sâu sắc về sự tự mãn và đánh mất tiềm năng trong vòng xoáy của sự ổn định. Nó cảnh báo về việc dần quen với cuộc sống an nhàn mà quên đi sự thôi thúc phát triển bản thân, đặc biệt đối với những người trẻ tuổi. Đứng trước ngã rẽ giữa một cuộc sống bình lặng, không sóng gió và việc chủ động thay đổi, dấn thân vào những môi trường mới để không ngừng lớn mạnh, tôi tin rằng, lựa chọn thứ hai, sự sẵn sàng đối diện với thử thách để trưởng thành, mới là con đường mà tuổi trẻ nên kiên định bước đi.
Sự ổn định mang đến cảm giác an toàn, một vùng an toàn quen thuộc, nơi mọi thứ dường như đã được định sẵn, ít rủi ro và không đòi hỏi quá nhiều sự nỗ lực. Tuy nhiên, đối với những người trẻ - những người đang ở độ tuổi đẹp nhất của cuộc đời với sức khỏe dồi dào, trí tuệ sắc bén và khát khao khám phá thế giới - việc quá sớm hài lòng với sự ổn định có thể trở thành một "cái bẫy" vô hình. Chúng ta có nguy cơ trở nên trì trệ, đánh mất đi sự nhạy bén với những biến đổi của xã hội và bỏ lỡ những cơ hội quý giá để khai phá những tiềm năng ẩn sâu bên trong mình. Một dòng nước tĩnh lặng lâu ngày sẽ trở nên tù đọng và thiếu sức sống, tương tự như một cuộc đời thiếu đi sự phát triển và đổi mới.
Ngược lại, việc chủ động tìm kiếm những môi trường mới, sẵn sàng đối mặt với những thử thách khác nhau lại là động lực mạnh mẽ cho sự tiến bộ. Mỗi môi trường mới mang đến những bài học quý giá, những góc nhìn đa chiều và những cơ hội để rèn luyện kỹ năng, mở rộng kiến thức. Khi chúng ta dám bước ra khỏi "vùng an toàn" của bản thân, chúng ta buộc phải thích nghi, học hỏi và không ngừng hoàn thiện để tồn tại và phát triển. Những khó khăn và vấp ngã trên hành trình này có thể mang đến những trải nghiệm không dễ dàng, nhưng chính những "vết sẹo" đó lại là minh chứng cho sự trưởng thành và bản lĩnh của chúng ta.
Tuổi trẻ là thời điểm của những trải nghiệm và khám phá. Chúng ta có quyền thử nghiệm những điều mới mẻ, có quyền vấp ngã và đứng lên mạnh mẽ hơn sau mỗi lần như vậy. Việc né tránh những thay đổi, những thử thách đồng nghĩa với việc tự tước đi cơ hội để khám phá những khả năng tiềm ẩn mà chính bản thân mình cũng chưa từng biết đến. Chúng ta có thể mãi mãi không biết mình có thể đi được bao xa, đạt được những thành tựu gì nếu không dám bước ra khỏi "vùng nước ấm" của sự ổn định hiện tại.
Tuy nhiên, không nên hiểu lầm rằng việc lựa chọn phát triển đồng nghĩa với việc phủ nhận hoàn toàn giá trị của sự ổn định. Sự ổn định là một mục tiêu đáng hướng tới trong tương lai, nhưng nó nên là kết quả của một quá trình không ngừng nỗ lực và trưởng thành, chứ không phải là một điểm dừng chân quá sớm. Chúng ta có thể xây dựng sự ổn định dựa trên nền tảng của những kinh nghiệm, kỹ năng và bản lĩnh đã được tôi luyện qua những lần thay đổi và thử thách.
Tóm lại, đối với người trẻ, việc lựa chọn lối sống luôn sẵn sàng thay đổi môi trường để phát triển bản thân là một quyết định khôn ngoan và đầy tiềm năng. Hãy mạnh dạn bước ra khỏi "vùng nước ấm" của sự ổn định, đón nhận những thử thách và biến chúng thành cơ hội để vươn lên. Đừng để "Hội chứng Ếch Luộc" trở thành rào cản trên con đường chinh phục những đỉnh cao mới của cuộc đời. Bởi lẽ, cuộc sống ý nghĩa nhất là cuộc sống không ngừng vận động, không ngừng học hỏi và không ngừng phát triển.
"Hội chứng Ếch Luộc" một ẩn dụ sâu sắc về sự tự mãn và đánh mất tiềm năng trong vòng xoáy của sự ổn định. Nó cảnh báo về việc dần quen với cuộc sống an nhàn mà quên đi sự thôi thúc phát triển bản thân, đặc biệt đối với những người trẻ tuổi. Đứng trước ngã rẽ giữa một cuộc sống bình lặng, không sóng gió và việc chủ động thay đổi, dấn thân vào những môi trường mới để không ngừng lớn mạnh, tôi tin rằng, lựa chọn thứ hai, sự sẵn sàng đối diện với thử thách để trưởng thành, mới là con đường mà tuổi trẻ nên kiên định bước đi.
Sự ổn định mang đến cảm giác an toàn, một vùng an toàn quen thuộc, nơi mọi thứ dường như đã được định sẵn, ít rủi ro và không đòi hỏi quá nhiều sự nỗ lực. Tuy nhiên, đối với những người trẻ - những người đang ở độ tuổi đẹp nhất của cuộc đời với sức khỏe dồi dào, trí tuệ sắc bén và khát khao khám phá thế giới - việc quá sớm hài lòng với sự ổn định có thể trở thành một "cái bẫy" vô hình. Chúng ta có nguy cơ trở nên trì trệ, đánh mất đi sự nhạy bén với những biến đổi của xã hội và bỏ lỡ những cơ hội quý giá để khai phá những tiềm năng ẩn sâu bên trong mình. Một dòng nước tĩnh lặng lâu ngày sẽ trở nên tù đọng và thiếu sức sống, tương tự như một cuộc đời thiếu đi sự phát triển và đổi mới.
Ngược lại, việc chủ động tìm kiếm những môi trường mới, sẵn sàng đối mặt với những thử thách khác nhau lại là động lực mạnh mẽ cho sự tiến bộ. Mỗi môi trường mới mang đến những bài học quý giá, những góc nhìn đa chiều và những cơ hội để rèn luyện kỹ năng, mở rộng kiến thức. Khi chúng ta dám bước ra khỏi "vùng an toàn" của bản thân, chúng ta buộc phải thích nghi, học hỏi và không ngừng hoàn thiện để tồn tại và phát triển. Những khó khăn và vấp ngã trên hành trình này có thể mang đến những trải nghiệm không dễ dàng, nhưng chính những "vết sẹo" đó lại là minh chứng cho sự trưởng thành và bản lĩnh của chúng ta.
Tuổi trẻ là thời điểm của những trải nghiệm và khám phá. Chúng ta có quyền thử nghiệm những điều mới mẻ, có quyền vấp ngã và đứng lên mạnh mẽ hơn sau mỗi lần như vậy. Việc né tránh những thay đổi, những thử thách đồng nghĩa với việc tự tước đi cơ hội để khám phá những khả năng tiềm ẩn mà chính bản thân mình cũng chưa từng biết đến. Chúng ta có thể mãi mãi không biết mình có thể đi được bao xa, đạt được những thành tựu gì nếu không dám bước ra khỏi "vùng nước ấm" của sự ổn định hiện tại.
Tuy nhiên, không nên hiểu lầm rằng việc lựa chọn phát triển đồng nghĩa với việc phủ nhận hoàn toàn giá trị của sự ổn định. Sự ổn định là một mục tiêu đáng hướng tới trong tương lai, nhưng nó nên là kết quả của một quá trình không ngừng nỗ lực và trưởng thành, chứ không phải là một điểm dừng chân quá sớm. Chúng ta có thể xây dựng sự ổn định dựa trên nền tảng của những kinh nghiệm, kỹ năng và bản lĩnh đã được tôi luyện qua những lần thay đổi và thử thách.
Tóm lại, đối với người trẻ, việc lựa chọn lối sống luôn sẵn sàng thay đổi môi trường để phát triển bản thân là một quyết định khôn ngoan và đầy tiềm năng. Hãy mạnh dạn bước ra khỏi "vùng nước ấm" của sự ổn định, đón nhận những thử thách và biến chúng thành cơ hội để vươn lên. Đừng để "Hội chứng Ếch Luộc" trở thành rào cản trên con đường chinh phục những đỉnh cao mới của cuộc đời. Bởi lẽ, cuộc sống ý nghĩa nhất là cuộc sống không ngừng vận động, không ngừng học hỏi và không ngừng phát triển.
Câu 1:
- Thể thơ: Tám chữ
Câu 2
* từ ngữ tiêu biểu thể hiện hình ảnh của biển đảo và đất nước trong khổ thơ thứ hai và thứ ba:
- Biển đảo: Biển mùa này, sóng dữ phía Hoàng Sa, bám biển, biển Tổ quốc, trên sóng.
- Đất nước: Đất nước chúng ta, Tổ quốc, Mẹ Tổ quốc, màu cờ nước Việt, giữ nước, Tổ quốc được sinh ra.
Câu 3:
- Biện pháp tu từ so sánh được sử dụng trong đoạn thơ là:
"Mẹ Tổ quốc vẫn luôn ở bên ta
Như máu ấm trong màu cờ nước Việt"
*Tác dụng :
- Tăng tính biểu cảm: gợi lên tình cảm sâu sắc, sự gắn bó máu thịt, không thể tách rời.
- Khẳng định sự sống còn, sức mạnh: "Máu ấm" tượng trưng cho sự sống, nhiệt huyết, sức mạnh tiềm tàng của dân tộc, luôn chảy trong biểu tượng thiêng liêng của Tổ quốc là lá cờ.
- Giúp người đọc hình dung rõ hơn về sự gần gũi, che chở của Tổ quốc đối với mỗi người dân, đặc biệt là những người đang ngày đêm canh giữ biển đảo.
Câu 4. Đoạn trích trên thể hiện những tình cảm sâu sắc của nhà thơ dành cho biển đảo Tổ quốc:
- Tự hào về lịch sử đấu tranh: Khắc họa lịch sử dựng nước và giữ nước gian khổ, hào hùng của dân tộc.
- Thể hiện sự xót xa trước những mất mát của ngư dân, đồng thời cảm phục tinh thần kiên cường bám biển, giữ nước.
- Khẳng định sự che chở, đồng hành của Tổ quốc với những người con nơi biển đảo.
- Ý thức về trách nhiệm: Gợi lên ý thức về sự cần thiết phải bảo vệ chủ quyền biển đảo.
Câu 5:
Từ đoạn trích trên, tôi nhận thức sâu sắc về trách nhiệm của mình trong việc bảo vệ biển đảo quê hương hiện nay. Dù không trực tiếp cầm súng hay ra khơi, mỗi người dân cần nâng cao ý thức về chủ quyền biển đảo, ủng hộ tinh thần và vật chất cho những người đang ngày đêm canh giữ biển trời của Tổ quốc. Chúng ta cần lên tiếng phản đối những hành vi xâm phạm chủ quyền, đồng thời tích cực tìm hiểu và lan tỏa những thông tin đúng đắn về biển đảo Việt Nam, góp phần xây dựng một cộng đồng đoàn kết, vững mạnh hướng về biển cả thiêng liêng
Câu 1:
- Văn bản thể hiện tâm trạng nhớ quê hương da diết của nhân vật trữ tình khi đang ở Xan-đi-ê-gô của Mỹ
Câu 2:
* Những hình ảnh khiến nhân vật trữ tình ngỡ như quê ta là:
- Nắng trên cao
- Mây trắng bay phía xa
- Đồi nhuộm vàng trên đỉnh ngọn
Câu 3:
- Cảm hứng chủ đạo của văn bản là nỗi nhớ quê hương sâu sắc, đối diện với nơi ở xa lạ
Câu 4:
- Trong khổ thơ đầu tiên, hình ảnh nắng vàng, mây trắng gợi lên sự bâng khuâng, xao xuyến, một khoảnh khắc ngỡ ngàng nhận ra nét tương đồng với quê nhà, vơi đi phần nào cảm giác xa lạ.
- Trong khổ thơ thứ ba, khi nhìn lại những hình ảnh ấy, tâm trạng nhân vật trữ tình trở nên buồn bã . Dù có những nét giống quê hương, nhưng ý thức về sự khác biệt về thân phận lữ thứ lại trỗi dậy mạnh mẽ
Câu 5.
Em ấn tượng nhất với hình ảnh "Ngó xuống mũi giày thì lữ thứ / Bụi đường cũng bụi của người ta". Hình ảnh này thể hiện một cách rất cụ thể và thấm thía sự cô đơn, lạc lõng của người xa xứ. Dù những thứ xung quanh có vẻ quen thuộc, nhưng đến cả hạt bụi dưới chân cũng thuộc về "người ta", không phải là một phần của quê hương mình. Chi tiết nhỏ bé này gợi ra một khoảng cách lớn về mặt không gian, văn hóa và cả cảm xúc