Nguyễn Duy Nghĩa

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Duy Nghĩa
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Tả cây bóng mát - cây phượng 

Giữa sân trường tôi, đứng sừng sững một cây phượng đang nở rộ những đóa hoa đỏ thắm. Tôi không biết nó được trồng từ bao giờ, chỉ biết rằng, khi tôi mới đặt chân vào trường đã thấy nó đứng đấy như một chàng hiệp sĩ hiên ngang, che chắn nắng mưa cho tụi nhỏ trường tôi.

Cây phượng đã già lắm rồi. Thân cây đã chuyển sang gam màu xám có nhiều đốm trắng bạc vì cao tuổi. Nó giương những cánh tay che chở cho chúng tôi khỏi những tia nắng gay gắt của mùa hè đổ lửa. Dưới gốc cây, nổi lên những cái rễ lớn, ngoằn ngoèo, uốn lượn như những con rắn đang trườn vào bóng râm bóng mát. Phía trên là tán lá như một cái lọng khổng lồ. Tôi không biết ai đã đan những cành cây lại với nhau mà thành cái lọng khéo đến như vậy. Những chú ve thường ẩn mình trong vòm lá phượng và cất tiếng kêu ra rả suốt ngày.

Giữa khoảng trời mênh mông, những đóa hoa phượng đỏ rực nổi bật lên, rực thắm và dễ thương. Vào giờ ra chơi, những cánh hoa phượng được các bạn gái tách ra thành những chú bướm xinh xinh. Sau những trận mưa rào, hoa phượng rơi rải rác khắp sân trường tựa như cả mặt sân được trải lên một tấm thảm màu đỏ tươi, ánh lên dưới tia nắng mặt trời. Cây phượng thay lá quanh năm. Mùa đông, cây rụng hết lá, phô ra những cành trơ trụi, khẳng khiu. Nhưng sang xuân, chồi non lại nhú ra, phủ một màu xanh tươi mát cho cây. Mỗi lần như thế dường như tuổi thanh xuân lại trở về với cây phượng già, xóa đi sự già nua đã in hằn lên thân hình của nó. Sau đó không lâu, ở khắp sân trường hình ảnh của mùa hè lại được vẽ lên bằng những chùm hoa đỏ thắm. Nó đem lại niềm vui sướng, háo hức cho tuổi học trò.

Mùa hè lại đến và những cánh phượng như những cánh bướm vẫn nằm trong những trang lưu bút của tụi nhỏ chúng tôi như một dấu ấn kỉ niệm đẹp mà trước lúc chia tay gửi lại cho nhau để nghỉ hè.

https://www.tiktok.com/@ttkienthucmoingay/video/7451555824016690450

Ngày hôm qua, sau bao nhiêu tháng phải ở yên trong nhà vì dịch Covid hoàng hành, thì em đã được cùng bố mẹ về quê thăm ông bà.

Suốt tối trước đó, em cứ phấn khởi mà trằn trọc mãi không ngủ được. Thế mà sáng hôm sau em vẫn thức dậy được từ sớm để lên xe về quê. Chắc là bởi vì em quá nhớ ông bà, nhớ quê hương nên mới có thể vui vẻ đến như vậy.

Về đến nơi, em sung sướng vô cùng khi được ngắm nhìn khung cảnh xung quanh vừa lạ vừa quen thuộc đến thế. Vẫn những vườn cây xum xuê ấy, vẫn những hồ nước đầy rêu xanh, vẫn những mái nhà đỏ tươi lấp lánh dưới ánh nắng ấy. Thế mà sao vẫn có gì khang khác trong lòng. Có lẽ là bởi vì mọi người trở nên dè dặt hơn sau nửa năm dịch bệnh hoành hành.

Về đến nhà, ông bà vẫn ở đó, yêu thương dang rộng vòng tay đón chào em. Ông bà yêu thương xoa đầu và cõng em đi quanh sân. Ông dẫn em ra đồng bắt ốc, xuống vườn hái trái cây. Bà thì nấu cho em những món ngon rồi kể chuyện ru em ngủ. Thật là hạnh phúc.

Thời gian được ở cạnh ông bà trôi nhanh như chỉ trong một cái chớp mắt. Em mong rằng, sẽ sớm lại được về quê thăm ông bà của mình.Cuối tuần vừa rồi là ngày cuối tuần của năm 2020, em và cả nhà đã cùng nhau về quê ngoại thăm ông bà. Cũng đã khá lâu chưa được về thăm quê, nên em vô cùng mong chờ và thích thú.

Sáng hôm đó, đúng bảy giờ sáng, cả nhà em lên xe, cùng nhau tiến về quê ngoại. Dọc đường đi, em ngồi ôm quả bơ làm bằng bông do bà ngoại tặng, mà lòng nghĩ miên man. Em nhớ về những ngày được sống cùng bà hồi còn bé, được bà yêu thương, dẫn dắt. Càng suy nghĩ, em lại mong xe đi thật nhanh để sớm được gặp bà.

Chợt, em nhìn thấy lướt qua khung cửa một cái cổng chào rất lớn đề rằng Chào mừng các bạn đến với huyện Mỹ Lý. Vậy là, xe đã tiến vào địa phận của ngôi làng rồi. Vẫn là con đường, hàng cây đó, nhưng có nhiều nét khác lạ. Vì chúng được trang trí lại, chào mừng năm mới. Những con đường sạch sẽ, cỏ dại được cắt tỉa gọn gàng. Hàng cây xanh như thêm cao lớn hơn mấy tháng trước rất nhiều, trên thân vắt những sợi dây tua rua nhiều màu sắc, đậm đặc không khí lễ hội. Sau một khúc cua, xe dừng lại trước ngôi nhà mái ngói quen thuộc. Không cần ai nhắc nhở, em cũng tự mình tìm được lối vào. Đẩy cánh cửa gỗ màu nâu ra, em đi thẳng vào sân. Phía trên đầu là giàn mướp xanh rì, hai bên lối đi là những mảnh vườn nhỏ trồng các loại rau củ tươi tốt. Cùng với những hàng hoa cúc, hoa hồng, hoa đồng tiền, hoa thược dược, trông thật là xinh đẹp và ấm cúng. Chợt, một tiếng nói dịu dàng vang lên:

- Cháu đã về rồi đấy à!

Lần theo tiếng nói, em nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc bên cửa bếp. Đó chính là bà ngoại thân yêu của em. Ngay lập tức, em chạy lại, sà vào lòng bà, sung sướng mà cảm nhận cái vuốt ve hiền từ của bà. Cảm giác như trái tim của em được lấp đầy bởi thứ tình cảm thiêng liêng ấy. Rồi bố mẹ cũng xách theo các túi đi vào ở phía sau. Ông ngoại cũng từ phía vườn sau nhà đi lên trước sân. Mọi người hồ hởi ôm lấy nhau, tay bắt mặt mừng. Trong cả quá trình đó, em cứ đứng giữa ông và bà, cầm lấy vạt áo của ông mà di chuyển. Giống như hồi còn bé, mỗi khi đội hội đông, ông sẽ dặn em nắm chặt vạt áo của ông cho khỏi bị lạc.

Trưa hôm đó, em được ăn một bữa cơm rất ngon. Đã lâu rồi em mới cảm thấy ngon miệng đến như thế. Tuy là mâm cơm đạm bạc, nhưng những món ăn đó vẫn hấp dẫn vô cùng, bởi nó được nấu bởi tình thương của bà. Em ngồi đó, giữa sự yêu thương, quan tâm của ông bà ngoại, của bố mẹ, sự sum vầy hạnh phúc ấy khiến em lâng lâng.

Ngày hôm sau, em được theo bà đi chợ. Buổi chợ phiên đầu năm mới, vừa đông vui lại có nhiều mặt hàng xinh đẹp. Nhìn thấy cái gì em cũng phải trầm trồ và chạy lại ngắm nghía. Cái cảm giác của khu chợ này khác hẳn ở trung tâm thương mại. Mọi người bày hàng hóa một cách tự nhiên trên các tấm bạt, không có tiếng nhạc rộn ràng, không có những cô nhân viên với bộ đồ đồng phục. Nhưng không khí vẫn vui vẻ, tấp nập vô cùng. Đến lúc về, bà mua cho em một xâu kẹo hồ lô. Lớp vỏ bên ngoài ngọt ngào, quả sơn tra bên trong thì chua chua. Ăn hết rồi mà em cứ tiếc mãi. Chiều đó, ông ngoại dẫn em ra sau vườn, hái một rổ lớn các loại quả thơm ngon do tự ông chăm sóc. Đó là những quả ổi chín mọng, một rổ sim tím lịm, vài ba quả dưa đỏ tươi. Tất cả, là do ông bà cố tình để dành lại, chờ gia đình em về mới hái cho. Đó là cái tấm lòng thơm thảo muôn đời của người ông người bà.

Mãi đến lúc lên xe, em vẫn nuối tiếc vô cùng. Bởi thời gian được ở cạnh ông bà sao mà ngắn quá. Em chưa được tâm sự thật nhiều với ông bà. Cùng ông bà ra ruộng, lên núi chơi. Nhưng không sao, vào dịp nghỉ lễ tới, chắc chắn em sẽ lại về quê thăm ông bà ngoại, để tiếp tục những mong ước còn dang dở kia.

Cực quang được hình thành như thế nào?

Cực quang là kết quả của một quá trình xáo trộn trong từ quyển do sự tác động của gió mặt trời mà thành. Những nhiễu loạn xuất hiện là do sự tăng cường tốc độ nhanh chóng của gió mặt trời từ các lỗ vành nhật hoa, kết hợp với đó là tác động của sự phóng năng lượng của chính vành.

Những nhiễu loạn này xuất hiện sẽ khiến quỹ đạo của các hạt plasma từ quyển bị nhiễu loạn. Những hạt plasma được nhắc đến chủ yếu là proton và electron, kết tủa vào tầng khí quyển phía trên - hay còn gọi là tầng nhiệt điện ngoài.

Kết quả ở đây là sự ion hoá, và kích thích các thành phần khí quyển có khả năng phát ra ánh sáng có màu sắc phức tạp khác nhau. Hình dạng của cực quang xuất hiện trong các dải xung quanh của cả hai cực, cũng phụ thuộc đặc biệt vào lượng gia tốc truyền cho các hạt kết tủa.

Các hạt mang năng lượng từ mặt trời khi lao vào bầu khí quyển của trái đất với tốc độ cực lớn sẽ tương tác với bầu khí quyển. Tạo ra những dải ánh sáng nhiều màu sắc, tuyệt đẹp trên bầu trời như chúng ta đã thấy.

ez noob ,spamer,ez v4,ez spam v4,runner lol,ez run,scary runner,lol noob run