

Nguyễn Thị Huyền Nhung
Giới thiệu về bản thân



































Trong quá trình học tập, làm việc và giao tiếp hằng ngày, việc góp ý và nhận xét lẫn nhau là điều tất yếu, giúp mọi người cùng tiến bộ. Tuy nhiên, góp ý như thế nào để người khác cảm thấy được tôn trọng và tiếp thu một cách tích cực lại là điều không phải ai cũng làm đúng. Đặc biệt, việc góp ý hay nhận xét người khác trước đám đông luôn là vấn đề gây nhiều tranh cãi. Có người cho rằng đó là cách thẳng thắn, công bằng; nhưng cũng không ít ý kiến cho rằng cách làm này dễ khiến người khác tổn thương, mất mặt. Vậy, chúng ta nên nhìn nhận vấn đề này như thế nào?
Trước hết, cần khẳng định rằng góp ý là một hình thức giao tiếp tích cực, với mục đích giúp người khác nhận ra khuyết điểm để thay đổi và hoàn thiện bản thân. Một lời góp ý chân thành có thể là động lực to lớn giúp ai đó trở nên tốt hơn. Tuy nhiên, hiệu quả của việc góp ý không chỉ nằm ở nội dung mà còn phụ thuộc vào cách thức, thời điểm và hoàn cảnh góp ý. Việc nhận xét ai đó trước đám đông, nếu không khéo léo, có thể vô tình trở thành một hành vi làm tổn thương lòng tự trọng, khiến người bị góp ý cảm thấy xấu hổ, thậm chí là tức giận hoặc phản kháng.
Trong môi trường học đường hoặc công sở, việc nhận xét trực tiếp trước tập thể đôi khi là cần thiết, đặc biệt khi hành vi sai trái ảnh hưởng đến nhiều người. Tuy nhiên, kể cả trong trường hợp đó, người đưa ra nhận xét vẫn cần giữ thái độ khách quan, lịch sự, và tập trung vào vấn đề thay vì phê phán cá nhân. Bởi lẽ, con người vốn có lòng tự trọng và nhu cầu được tôn trọng. Một lời chê bai gay gắt, dù đúng, nhưng nếu được nói ra giữa đám đông, rất dễ bị xem là xúc phạm, dẫn đến mất thiện cảm và tạo khoảng cách trong các mối quan hệ.
Ngược lại, góp ý trong không gian riêng tư, với thái độ xây dựng và đồng cảm, thường giúp người nghe dễ tiếp thu hơn. Thay vì cảm thấy bị chỉ trích, họ sẽ thấy được sự quan tâm, thiện chí và dễ dàng nhìn nhận lại bản thân. Điều đó không chỉ giúp sửa sai hiệu quả mà còn củng cố mối quan hệ giữa các cá nhân. Góp ý đúng cách là một nghệ thuật, và người biết góp ý cũng chính là người tinh tế, trưởng thành trong giao tiếp.
Tôi cho rằng, người thông minh không phải là người nói được những lời thật lòng, mà là người biết chọn đúng lúc, đúng nơi để nói. Có những lời góp ý dù xuất phát từ thiện ý nhưng lại để lại tổn thương sâu sắc nếu không được đặt đúng bối cảnh. Thay vì thẳng thắn một cách phũ phàng, hãy chọn sự tế nhị, chân thành và kiên nhẫn. Góp ý là để giúp người khác tốt hơn, chứ không phải để chứng tỏ mình đúng hay làm người khác phải xấu hổ.
Tóm lại, góp ý và nhận xét là điều cần thiết trong cuộc sống, nhưng cách thức góp ý quan trọng không kém nội dung. Hãy góp ý một cách tinh tế, tôn trọng và đúng lúc, để lời nói trở thành cầu nối thay vì rào cản trong giao tiếp giữa người với người.
Trong dòng chảy không ngừng của xã hội hiện đại, mỗi thế hệ đều mang trong mình những dấu ấn riêng, phản ánh sự chuyển mình của thời đại. Gen Z – thế hệ sinh ra và lớn lên trong thời kỳ công nghệ số bùng nổ – đang trở thành tâm điểm của những tranh luận về nhân cách, lối sống và tư duy làm việc. Một thực tế đáng buồn là Gen Z thường bị gắn mác với hàng loạt định kiến tiêu cực: “lười biếng, sống ảo, dễ bỏ cuộc, thiếu kiên nhẫn, khó tiếp thu góp ý”… Nhưng liệu những nhận định ấy có thật sự đúng đắn và công bằng? Từ góc nhìn của một người trẻ thuộc thế hệ này, tôi cho rằng việc quy chụp như vậy là phiến diện và cần được nhìn nhận lại với cái nhìn khách quan, bao dung hơn.
Không thể phủ nhận rằng Gen Z khác biệt với các thế hệ đi trước về cách tiếp cận thế giới. Lớn lên trong môi trường công nghệ phát triển vượt bậc, Gen Z tiếp cận thông tin dễ dàng, tư duy nhanh nhạy và có khả năng thích nghi cao. Họ sử dụng mạng xã hội như một phần tất yếu trong cuộc sống, làm việc trên các nền tảng số, và thường lựa chọn những mô hình nghề nghiệp linh hoạt như freelancer, sáng tạo nội dung số hay khởi nghiệp cá nhân. Tuy nhiên, chính những điều đó lại khiến một bộ phận người lớn tuổi cho rằng Gen Z “chỉ biết sống ảo”, “thiếu kỷ luật”, “không nghiêm túc” và “thiếu tinh thần cầu tiến”.
Sự thật là Gen Z không hề lười biếng hay vô trách nhiệm như một số định kiến vẫn cho rằng. Họ chỉ đang tìm kiếm những phương thức làm việc và sống hiệu quả hơn, phù hợp với đặc trưng của thời đại số. Ví dụ, thay vì bó mình trong giờ hành chính cứng nhắc, Gen Z ưa thích mô hình làm việc linh hoạt, đánh giá hiệu quả qua kết quả chứ không qua thời gian ngồi bàn làm việc. Họ quan tâm sâu sắc đến sức khỏe tinh thần, chất lượng sống và quyền tự chủ cá nhân. Họ sẵn sàng nghỉ việc khi thấy không còn phù hợp, không phải vì thiếu trách nhiệm mà vì họ trân trọng giá trị bản thân và không muốn sống gò bó trong môi trường tiêu cực.
Ngoài ra, Gen Z là thế hệ đề cao sự đa dạng, bình đẳng và nhân văn. Họ quan tâm đến các vấn đề xã hội như môi trường, quyền con người, sức khỏe tâm lý, và không ngại lên tiếng cho những điều họ tin là đúng. Điều này thể hiện sự trưởng thành trong tư duy, không chỉ biết sống cho bản thân mà còn nghĩ đến cộng đồng. Họ sử dụng mạng xã hội như một công cụ kết nối, lan tỏa thông điệp tích cực, chứ không đơn thuần là nơi “khoe khoang” như một số người vẫn nghĩ.
Dù vậy, cũng không phủ nhận rằng một bộ phận nhỏ trong Gen Z có lối sống thụ động, lệ thuộc vào công nghệ, thiếu kỹ năng ứng xử xã hội hoặc dễ nản chí khi gặp khó khăn. Nhưng không thể lấy cá biệt để đánh giá toàn thể. Bởi lẽ, trong bất kỳ thế hệ nào cũng luôn tồn tại những mặt chưa hoàn thiện. Điều quan trọng là nhìn nhận sự đa chiều và thay vì chỉ trích, hãy đồng hành, hỗ trợ để họ phát triển toàn diện hơn.
Từ góc độ của người trẻ, tôi cho rằng Gen Z không cần được bênh vực một cách mù quáng, nhưng cũng không nên bị đánh giá bởi những chiếc “mác” tiêu cực. Điều họ cần là sự thấu hiểu, đối thoại cởi mở và môi trường được tin tưởng, được trao cơ hội để thể hiện năng lực. Thay vì áp đặt khuôn mẫu từ quá khứ, chúng ta cần tạo điều kiện để Gen Z phát triển theo cách riêng, phù hợp với sự chuyển mình của xã hội hiện đại.
Hơn nữa, chính Gen Z cũng cần học cách lắng nghe góp ý, rèn luyện tính kiên trì, nâng cao kỹ năng mềm và biết khiêm tốn trong hành trình trưởng thành. Bởi chỉ khi chứng minh được giá trị bằng hành động cụ thể, thế hệ này mới thật sự xóa bỏ được những định kiến không đáng có và khẳng định vai trò của mình trong xã hội.
Định kiến là rào cản vô hình nhưng đầy sức nặng. Nó khiến những tiềm năng bị phủ mờ và những nỗ lực bị xem nhẹ. Gen Z – với sức trẻ, sự sáng tạo và tinh thần đổi mới – xứng đáng được nhìn nhận bằng một ánh mắt công bằng, khách quan và cảm thông hơn. Khi các thế hệ biết lắng nghe, thấu hiểu và tôn trọng nhau, đó mới chính là nền tảng vững chắc cho một xã hội phát triển bền vững và tiến bộ.
Trong thế giới hiện đại, nơi công nghệ phát triển từng ngày và cuộc sống vật chất ngày càng đầy đủ, con người – đặc biệt là giới trẻ – có xu hướng tìm kiếm một cuộc sống ổn định, ít biến động. Tuy nhiên, chính trong sự yên bình ấy lại ẩn chứa một nguy cơ lớn: sự trì trệ và mất định hướng phát triển. “Hội chứng Ếch luộc” là một ẩn dụ sâu sắc về điều này – một con ếch khi bị bỏ vào nồi nước lạnh và đun sôi từ từ sẽ không cảm nhận được nguy hiểm, đến khi nhận ra thì đã quá muộn. Cũng giống như vậy, nhiều người trẻ đang tự đẩy mình vào vòng xoáy thụ động, an phận và lười thay đổi mà không hề hay biết. Là người trẻ, đứng trước lựa chọn giữa lối sống an nhàn, ổn định và tinh thần sẵn sàng thay đổi để phát triển, tôi cho rằng con đường phát triển bản thân mới thực sự xứng đáng để theo đuổi.
Sự ổn định, về bản chất, không phải là điều xấu. Ai cũng có quyền mưu cầu một cuộc sống yên bình, ít áp lực và đủ đầy về vật chất lẫn tinh thần. Đôi khi, một công việc ổn định với mức lương trung bình, một cuộc sống không bon chen có thể mang lại cảm giác hài lòng và dễ chịu. Tuy nhiên, vấn đề nằm ở chỗ: sự dễ chịu kéo dài dễ khiến con người trở nên lười biếng, mất động lực và không còn khao khát vươn lên. Họ dần quen với nhịp sống an toàn, ngại thay đổi, sợ thử thách và rơi vào trạng thái “sống qua ngày”. Đó chính là biểu hiện rõ nét của “Hội chứng Ếch luộc” – sự chấp nhận những điều tầm thường vì ngại đối mặt với điều lớn lao.
Ngược lại, dám thay đổi, dám bước ra khỏi vùng an toàn chính là điều kiện tiên quyết để phát triển bản thân. Sự thay đổi không chỉ giúp ta khám phá khả năng tiềm ẩn, mà còn rèn luyện bản lĩnh, khả năng thích nghi và tinh thần cầu tiến. Khi chấp nhận thử thách, chúng ta học được cách đứng dậy sau thất bại, tôi luyện sự kiên trì và có được những bài học thực tế quý giá mà không sách vở nào dạy được. Không ít người trẻ đã lựa chọn từ bỏ công việc ổn định để theo đuổi đam mê, học thêm kỹ năng mới, chuyển đến môi trường hoàn toàn xa lạ… và chính điều đó tạo nên sự đột phá trong sự nghiệp và cuộc sống của họ.
Bản thân tôi luôn tâm niệm rằng tuổi trẻ là giai đoạn vàng để trải nghiệm, dấn thân và mạo hiểm. Đó là quãng thời gian ta có sức khỏe, nhiệt huyết và khả năng học hỏi nhanh chóng – những yếu tố cần thiết để tạo nên sự khác biệt. Nếu không tranh thủ giai đoạn này để khám phá, để thử sai và phát triển, thì đến khi bước vào tuổi trung niên, liệu chúng ta có còn cơ hội? Một cuộc đời chỉ có an nhàn, không có nỗ lực và thăng trầm thì sẽ dễ trôi qua một cách mờ nhạt, không để lại dấu ấn. Tôi không muốn sống như vậy. Tôi chọn sự phát triển, chọn những chông gai cần thiết để từng ngày trở nên tốt hơn chính mình của hôm qua.
Tất nhiên, không phải ai cũng phải từ bỏ tất cả để sống “liều lĩnh”. Điều quan trọng là đừng để sự ổn định trở thành chiếc lồng giam giữ mình. Ngay cả trong môi trường ổn định, người trẻ cũng nên nuôi dưỡng tinh thần cầu tiến, không ngừng học hỏi, đặt ra mục tiêu mới để bản thân luôn được rèn luyện và phát triển. Quan trọng hơn, mỗi người cần tỉnh táo để nhận ra đâu là sự an yên thực sự, đâu là trạng thái trì trệ nguy hiểm.
“Hội chứng Ếch luộc” là lời cảnh báo đầy tính thời sự đối với thế hệ trẻ ngày nay. Nếu không tỉnh thức và can đảm thay đổi, ta rất dễ đánh mất chính mình trong sự an nhàn tưởng như lý tưởng. Chỉ khi dám bước ra khỏi vùng an toàn, đón nhận thử thách và học cách thích nghi, chúng ta mới có thể phát triển toàn diện và sống một cuộc đời thực sự có ý nghĩa.
Em không đồng ý với việc làm của chị Minh.
Vì: Vi phạm pháp luật: Theo quy định, khi kinh doanh dù nhỏ lẻ nhưng có doanh thu ổn định và lâu dài, chị Minh phải đăng ký giấy phép kinh doanh. Không thực hiện là vi phạm pháp luật và có thể bị phạt.
Trách nhiệm đóng thuế: Đóng thuế là nghĩa vụ của công dân để góp phần xây dựng và phát triển xã hội. Nếu ai cũng trốn thuế thì nhà nước sẽ thiếu nguồn thu cho các hoạt động chung như xây dựng hạ tầng, giáo dục, y tế… Đăng ký kinh doanh cũng sẽ giúp quán của chị Minh hoạt động hợp pháp, tạo niềm tin với khách hàng
a. Các quyền và nghĩa vụ anh Mạnh đã vi phạm:
1. Nghĩa vụ bảo vệ sức khỏe bản thân và cộng đồng:
Anh Mạnh có trách nhiệm chăm sóc, bảo vệ sức khỏe của mình và không làm lây lan bệnh tật cho người khác. Việc anh không đi khám và tiếp tục làm việc khi có triệu chứng là vi phạm nghĩa vụ này.
2. Quyền được khám, chữa bệnh:
Mỗi công dân đều có quyền được khám và điều trị bệnh khi không khỏe. Anh Mạnh đã tự từ bỏ quyền lợi chính đáng này, khiến bệnh tình có thể trở nên nghiêm trọng hơn.
3. Nghĩa vụ tuân thủ quy định về phòng, chống dịch bệnh:
Anh Mạnh không đeo khẩu trang, không thực hiện các biện pháp phòng dịch khi tiếp xúc với nhiều hành khách là vi phạm quy định về phòng, chống dịch bệnh mà nhà nước đề ra.
4. Nghĩa vụ bảo đảm an toàn trong hoạt động vận tải:
Là tài xế xe khách, anh Mạnh có trách nhiệm bảo đảm an toàn cho hành khách. Việc lái xe trong tình trạng sức khỏe kém và không phòng dịch là vi phạm quy định về an toàn giao thông và sức khỏe cộng đồng.
b. Hậu quả:
1. Đối với cá nhân anh Mạnh:
Bệnh có thể trở nặng, ảnh hưởng đến sức khỏe, thậm chí đe dọa tính mạng.
Có thể bị xử phạt hành chính hoặc truy cứu trách nhiệm hình sự nếu làm lây lan dịch bệnh.
Mất uy tín, khó giữ công việc nếu bị phát hiện vi phạm.
2. Đối với cộng đồng:
Nguy cơ lây lan dịch bệnh cho hành khách và nhiều người tại các tỉnh thành mà xe đi qua, dẫn đến bùng phát dịch.
Ảnh hưởng đến đời sống, sinh hoạt và kinh tế xã hội.
Tăng áp lực cho ngành y tế trong việc truy vết, điều trị và kiểm soát dịch bệnh.