

Lê Kiều Trang
Giới thiệu về bản thân



































Tôi đồng tình với ý kiến của Nam Cao vì nó thể hiện một quan điểm nhân văn sâu sắc. Nhân cách con người không chỉ do bản thân họ quyết định mà còn bị ảnh hưởng bởi cách người khác đối xử với họ. Khi một người liên tục bị khinh rẻ, xúc phạm, họ dễ đánh mất lòng tự trọng và dần trở nên đê tiện. Lời nhận định của Nam Cao là lời cảnh tỉnh: đừng làm nhục người khác, vì đó có thể là nguyên nhân khiến họ đánh mất phẩm giá. Muốn con người sống tốt, xã hội cần đối xử với nhau bằng sự tôn trọng và cảm thông.
Triết lí nhân sinh được gửi gắm trong tác phẩm Tư cách mõ là sự phê phán sâu cay những kẻ cam chịu làm tay sai, sống tầm thường, đê tiện để được hưởng chút lợi lộc nhỏ nhoi. Tác phẩm lên án lối sống tha hóa, tự đánh mất nhân phẩm và giá trị con người, từ đó khơi dậy suy nghĩ về lòng tự trọng, phẩm giá và ý thức phản kháng trước bất công trong xã hội
Biện pháp lặp cấu trúc “cũng...” trong câu văn có tác dụng nhấn mạnh những đặc điểm xấu (đê tiện, lầy là, tham ăn) của nhân vật, từ đó làm nổi bật tính châm biếm, mỉa mai và phê phán sâu sắc bản chất tầm thường, thoái hóa của những kẻ làm mõ trong xã hội.
Trong xã hội truyền thống, quan niệm “Cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy” từng được xem là chuẩn mực đạo đức, thể hiện sự hiếu thảo, lễ nghĩa và vai trò quyết định của cha mẹ trong hôn nhân. Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại, quan niệm này đang gây nhiều tranh cãi bởi nó liên quan trực tiếp đến quyền tự do yêu thương và hạnh phúc cá nhân của mỗi người.
Xét trong bối cảnh lịch sử, quan niệm này phản ánh một thời kỳ mà hôn nhân được xem là chuyện đại sự, ảnh hưởng đến gia phong, danh dự và cả quyền lợi vật chất của hai gia đình. Con cái không được tự quyết, phải tuyệt đối tuân theo sự sắp đặt của bề trên. Tuy nhiên, điều này đã dẫn đến nhiều bi kịch trong hôn nhân, khi tình yêu không xuất phát từ sự thấu hiểu mà chỉ là sự ràng buộc hình thức.
Ngày nay, hôn nhân không chỉ là sự kết hợp giữa hai gia đình mà quan trọng hơn là sự gắn bó của hai cá nhân. Mỗi người đều có quyền lựa chọn người bạn đời phù hợp với tình cảm, suy nghĩ và lý tưởng sống của mình. Nếu vẫn giữ quan niệm “Cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy” một cách cứng nhắc, nó có thể khiến hôn nhân trở thành gánh nặng, làm tổn thương đến tình cảm gia đình và phá vỡ hạnh phúc cả đời của một con người.
Tuy vậy, cũng không thể phủ nhận vai trò định hướng, góp ý của cha mẹ là vô cùng cần thiết. Bởi cha mẹ là những người từng trải, hiểu con, có thể giúp con nhìn nhận đúng đắn hơn trong tình yêu. Điều quan trọng là con cái cần lắng nghe, tiếp thu có chọn lọc và giữ quyền tự quyết của mình, thay vì phó mặc hoàn toàn cho sự sắp đặt.
Tóm lại, quan niệm “Cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy” không còn phù hợp trong xã hội hiện đại, nơi quyền tự do cá nhân và hạnh phúc là điều được đề cao. Hôn nhân chỉ thực sự bền vững khi xuất phát từ tình yêu chân thành, sự tự nguyện và tôn trọng lẫn nhau giữa các bên. Chúng ta cần kế thừa những giá trị truyền thống nhưng đồng thời biết thay đổi cho phù hợp với thời đại.
Trong xã hội truyền thống, quan niệm “Cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy” từng được xem là chuẩn mực đạo đức, thể hiện sự hiếu thảo, lễ nghĩa và vai trò quyết định của cha mẹ trong hôn nhân. Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại, quan niệm này đang gây nhiều tranh cãi bởi nó liên quan trực tiếp đến quyền tự do yêu thương và hạnh phúc cá nhân của mỗi người.
Xét trong bối cảnh lịch sử, quan niệm này phản ánh một thời kỳ mà hôn nhân được xem là chuyện đại sự, ảnh hưởng đến gia phong, danh dự và cả quyền lợi vật chất của hai gia đình. Con cái không được tự quyết, phải tuyệt đối tuân theo sự sắp đặt của bề trên. Tuy nhiên, điều này đã dẫn đến nhiều bi kịch trong hôn nhân, khi tình yêu không xuất phát từ sự thấu hiểu mà chỉ là sự ràng buộc hình thức.
Ngày nay, hôn nhân không chỉ là sự kết hợp giữa hai gia đình mà quan trọng hơn là sự gắn bó của hai cá nhân. Mỗi người đều có quyền lựa chọn người bạn đời phù hợp với tình cảm, suy nghĩ và lý tưởng sống của mình. Nếu vẫn giữ quan niệm “Cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy” một cách cứng nhắc, nó có thể khiến hôn nhân trở thành gánh nặng, làm tổn thương đến tình cảm gia đình và phá vỡ hạnh phúc cả đời của một con người.
Tuy vậy, cũng không thể phủ nhận vai trò định hướng, góp ý của cha mẹ là vô cùng cần thiết. Bởi cha mẹ là những người từng trải, hiểu con, có thể giúp con nhìn nhận đúng đắn hơn trong tình yêu. Điều quan trọng là con cái cần lắng nghe, tiếp thu có chọn lọc và giữ quyền tự quyết của mình, thay vì phó mặc hoàn toàn cho sự sắp đặt.
Tóm lại, quan niệm “Cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy” không còn phù hợp trong xã hội hiện đại, nơi quyền tự do cá nhân và hạnh phúc là điều được đề cao. Hôn nhân chỉ thực sự bền vững khi xuất phát từ tình yêu chân thành, sự tự nguyện và tôn trọng lẫn nhau giữa các bên. Chúng ta cần kế thừa những giá trị truyền thống nhưng đồng thời biết thay đổi cho phù hợp với thời đại.
Thân em như tấm lụa đào
Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai.
Hai dòng thơ “Ngẫm thân em chỉ bằng thân con bọ ngựa. Bằng con chẫu chuộc thôi” gợi lên nỗi tự ti và xót xa của người phụ nữ trong xã hội xưa. Hình ảnh bọ ngựa, chẫu chuộc là những loài vật nhỏ bé, bị xem thường, cho thấy thân phận người phụ nữ cũng mong manh, thấp kém như vậy. Cách ví von mộc mạc nhưng sâu sắc đã lột tả sự cam chịu và ý thức rõ rệt về số phận. Người phụ nữ như đang tự nhìn lại mình với nỗi buồn, sự bất lực trước lễ giáo và định kiến. Hai dòng thơ là tiếng lòng thầm lặng nhưng đầy ám ảnh về một kiếp người nhiều bất công và đau khổ.
Hiện tượng phá vỡ ngôn ngữ thông thường trong câu thơ “Em nhớ anh nát cả ruột gan” tạo hiệu quả biểu cảm mạnh mẽ. Thay vì dùng những hình ảnh dịu dàng, nhà thơ sử dụng từ ngữ thô mộc, dữ dội để diễn tả nỗi nhớ đến tột cùng, đau đớn như thể thể xác bị tổn thương. Cách diễn đạt này vừa chân thực, vừa gây ấn tượng sâu sắc, giúp cảm xúc trữ tình hiện lên rõ nét, ám ảnh người đọc.