

Hà Thị Vân Thi
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1:
Đoạn thơ trích từ bài Phía sau làng của Trương Trọng Nghĩa khắc họa nỗi niềm đau đáu và tiếc nuối của người con xa quê khi trở lại làng xưa. Những câu thơ mở đầu “Tôi đi về phía tuổi thơ / Giẫm lên dấu chân…” gợi hình ảnh người trở về, đi lại trên chính ký ức, trên những hoài niệm tuổi nhỏ. Thế nhưng, thay vì gặp lại những hình ảnh thân quen, tác giả chỉ thấy sự đổi thay đến xót xa: bạn bè bỏ làng đi kiếm sống, thiếu nữ không còn giữ nét truyền thống, lũy tre làng bị thay thế bằng nhà cửa chen chúc. Đó là một thực tại buồn của làng quê trước vòng xoáy đô thị hóa và hiện đại hóa. Giọng điệu trầm buồn, hình ảnh gần gũi, ngôn ngữ dung dị mà chân thành đã truyền tải được tâm sự sâu sắc về sự mất mát của hồn quê. Đoạn thơ không chỉ là nỗi niềm cá nhân mà còn là tiếng lòng chung của bao người con xa quê, khi mà cái đẹp xưa cũ đang dần phai nhạt trong dòng chảy thời gian và cuộc sống hiện đại.
Câu 2:
Trong thời đại công nghệ 4.0, mạng xã hội đã trở thành một phần không thể thiếu trong đời sống hàng ngày của con người hiện đại. Với sự phát triển mạnh mẽ của các nền tảng như Facebook, Zalo, TikTok, Instagram…, mạng xã hội đã và đang tạo nên những ảnh hưởng sâu rộng đến mọi mặt của xã hội: từ đời sống cá nhân, quan hệ cộng đồng đến cả nhận thức và hành vi.
Không thể phủ nhận vai trò tích cực mà mạng xã hội mang lại. Trước hết, đó là công cụ kết nối mạnh mẽ giữa con người với con người, bất kể khoảng cách địa lý. Chỉ với một chiếc điện thoại thông minh, chúng ta có thể trò chuyện, chia sẻ thông tin, hình ảnh, cảm xúc với bạn bè và người thân ở bất kỳ đâu. Mạng xã hội cũng là nơi lan tỏa thông tin nhanh chóng, hỗ trợ giáo dục, quảng bá sản phẩm, phát triển kinh doanh và tạo nên những chiến dịch xã hội có sức ảnh hưởng lớn như bảo vệ môi trường, kêu gọi từ thiện…
Tuy nhiên, bên cạnh những lợi ích to lớn, mạng xã hội cũng mang lại không ít hệ lụy. Việc quá phụ thuộc vào thế giới ảo khiến con người dần mất đi sự kết nối thực tế, dẫn đến cảm giác cô đơn, sống khép kín hoặc ảo tưởng về bản thân. Nhiều người chạy theo "sống ảo", đánh mất giá trị thật, thậm chí sa vào việc lan truyền tin giả, phát ngôn thiếu kiểm soát gây tổn thương cho người khác. Đặc biệt, giới trẻ - nhóm người dùng mạng xã hội nhiều nhất - dễ bị ảnh hưởng tiêu cực nếu thiếu bản lĩnh và sự định hướng đúng đắn từ gia đình, nhà trường.
Vì vậy, mỗi cá nhân cần sử dụng mạng xã hội một cách thông minh và có trách nhiệm. Cần biết chọn lọc thông tin, cư xử văn minh, tôn trọng sự thật và giới hạn thời gian sử dụng để tránh ảnh hưởng đến cuộc sống thực. Gia đình, nhà trường và xã hội cũng cần đồng hành, định hướng giúp người trẻ phát triển toàn diện trong môi trường số.
Tóm lại, mạng xã hội là một thành tựu lớn của công nghệ, là “con dao hai lưỡi” trong cuộc sống hiện đại. Sử dụng đúng cách, nó sẽ là công cụ hữu ích giúp con người phát triển. Nhưng nếu lạm dụng hoặc sử dụng thiếu kiểm soát, nó có thể gây ra nhiều hậu quả khó lường. Do đó, điều quan trọng nhất là giữ được sự tỉnh táo, chọn lọc và nhân văn trong mỗi hành động của chúng ta trên mạng xã hội.
Câu 1:
Thể thơ tự do.
Câu 2:
Những tính từ miêu tả hạnh phúc trong bài thơ là: xanh, thơm, im lặng, dịu dàng, vô tư.
Câu 3:
Đoạn thơ thể hiện quan niệm rằng hạnh phúc có thể rất giản dị, âm thầm và nhẹ nhàng như hương thơm của một trái chín. Đó là cảm giác bình yên, sâu lắng, không ồn ào nhưng khiến con người cảm nhận được sự ngọt ngào của cuộc sống.
Câu 4:
Biện pháp tu từ so sánh giúp hình ảnh hạnh phúc trở nên cụ thể, sinh động. Việc so sánh hạnh phúc với dòng sông “vô tư trôi về biển cả” gợi lên cảm giác thanh thản, tự nhiên và không toan tính. Hạnh phúc không nằm ở việc đầy hay vơi, mà ở trạng thái buông bỏ, không ràng buộc, sống chan hòa với cuộc đời.
Câu 5:
Tác giả quan niệm rằng hạnh phúc không nhất thiết phải lớn lao hay rõ ràng, mà có thể đến từ những điều giản dị trong cuộc sống. Hạnh phúc có thể là một cảm giác xanh tươi, một mùi thơm nhẹ nhàng, hay một dòng sông vô tư. Đó là những khoảnh khắc tự nhiên, tinh tế, không cần phô trương nhưng vẫn đủ để làm đầy tâm hồn.