Nguyễn Thị Thuỳ Dung

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Thị Thuỳ Dung
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Giữa nhịp sống hiện đại hối hả, nơi phố phường rực rỡ ánh đèn và công nghệ len lỏi vào từng góc nhỏ cuộc sống, có bao giờ bạn chợt nhớ đến tiếng rao đêm của mẹ, mùi hương trầm những ngày giỗ Tết, hay câu ca dao bà từng ru thuở nhỏ? Những điều tưởng như giản dị ấy lại là mảnh hồn sâu thẳm của văn hóa dân tộc – thứ làm nên bản sắc, định hình cốt cách của mỗi con người Việt Nam. Trong dòng chảy không ngừng của thời đại, việc giữ gìn và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống trở thành một điều không chỉ cần thiết, mà còn thiêng liêng và cấp bách. Văn hóa truyền thống là toàn bộ những giá trị vật chất và tinh thần mà cha ông ta đã gây dựng và lưu truyền qua nhiều thế hệ: từ tiếng nói, trang phục, ẩm thực, phong tục tập quán, tín ngưỡng, đến những giá trị đạo đức, cách ứng xử trong cộng đồng. Đó là hồn cốt, là bản sắc riêng biệt làm nên hình ảnh một dân tộc trên bản đồ thế giới. Không có nền văn hóa nào mạnh nếu không bắt rễ từ truyền thống. Giữ gìn truyền thống không đồng nghĩa với việc khước từ hiện đại, mà là biết tiếp nhận cái mới trên nền tảng vững chắc của bản sắc văn hóa dân tộc. Thực tế cho thấy, nhiều giá trị truyền thống đang bị mai một bởi lối sống thực dụng, sính ngoại, chạy theo trào lưu thời thượng. Một bộ phận giới trẻ ngày nay không hiểu rõ hoặc thờ ơ với phong tục cổ truyền, coi đó là lạc hậu. Những ngày Tết cổ truyền, nhiều gia đình dần quên mất ý nghĩa của mâm ngũ quả, của lễ cúng ông Công ông Táo hay lời chúc đầu năm. Lối sống gấp, vội vã cũng khiến nhiều người quên mất những lời ăn tiếng nói có văn hóa, những nét đẹp trong quan hệ làng xóm, gia đình, vốn từng là giá trị cốt lõi của xã hội truyền thống. Giữ gìn văn hóa truyền thống không có nghĩa là phủ nhận hiện đại, mà là kết hợp hài hòa giữa cái cũ và cái mới. Chúng ta hoàn toàn có thể mặc áo dài cách tân, tổ chức đám cưới hiện đại nhưng vẫn giữ nghi thức truyền thống. Công nghệ có thể giúp lan tỏa những làn điệu dân ca, những câu chuyện cổ tích, những giá trị đạo lý truyền thống đến nhiều người hơn, đặc biệt là thế hệ trẻ. Quan trọng nhất là mỗi người, đặc biệt là thế hệ học sinh – sinh viên, cần có ý thức tự hào, trân trọng và chủ động tìm hiểu, thực hành các giá trị văn hóa truyền thống trong cuộc sống hàng ngày. Văn hóa truyền thống giống như một dòng sông ngầm – âm thầm chảy dưới lớp đất hiện đại nhưng luôn nuôi dưỡng tâm hồn mỗi con người. Nếu chúng ta quên đi quá khứ, chúng ta sẽ không thể hiểu được mình là ai trong hiện tại và sẽ đi về đâu trong tương lai. Bởi vậy, mỗi người Việt, đặc biệt là thế hệ trẻ, cần sống sao để không chỉ hội nhập với thế giới, mà còn giữ lấy hồn cốt của dân tộc, để trong dòng chảy hiện đại, bản sắc Việt vẫn mãi ngân vang – như tiếng trống hội làng vọng về giữa bao âm thanh đô thị.

Trong bài thơ Chân quê, nhân vật “em” là hình ảnh tiêu biểu cho người con gái nông thôn trong giai đoạn giao thoa giữa truyền thống và hiện đại. Khi “em đi tỉnh về”, cô mang theo những thay đổi về vẻ ngoài: “khăn nhung, quần lĩnh, áo cài khuy bấm” – những biểu hiện của lối sống thị thành, hiện đại. Sự thay đổi ấy khiến chàng trai – người kể chuyện – không khỏi tiếc nuối và lo lắng, bởi nó làm phai nhạt đi “hương đồng gió nội” từng gắn bó thân thuộc. Nhân vật “em” không xấu, cô chỉ đang tiếp nhận cái mới, nhưng chính sự thay đổi ấy lại đặt ra câu hỏi về việc giữ gìn bản sắc. Qua hình tượng “em”, Nguyễn Bính không chỉ thể hiện tình cảm riêng tư mà còn phản ánh tâm tư của cả một thế hệ đang chứng kiến sự thay đổi của quê hương. Nhân vật “em” trở thành biểu tượng cho sự chuyển mình của nông thôn Việt Nam, đồng thời gợi lên thông điệp về việc trân trọng và gìn giữ vẻ đẹp truyền thống.

Bài thơ thể hiện nỗi tiếc nuối và lo lắng của chàng trai trước sự thay đổi của người con gái quê sau khi “đi tỉnh về”, bắt đầu ăn mặc kiểu cách, hiện đại, khác với nét giản dị ngày xưa. Tác giả đề cao vẻ đẹp tự nhiên, giản dị và truyền thống, cho rằng đó mới là cái đẹp đáng quý, đáng giữ gìn. Qua đó, Nguyễn Bính gửi gắm thông điệp về việc bảo vệ bản sắc văn hóa dân tộc trước làn sóng đô thị hóa và ảnh hưởng của lối sống thành thị.

Biện pháp tu từ: Ẩn dụ chuyển đổi cảm giác ("hương đồng gió nội" - vốn thuộc khứu giác và xúc giác - được diễn tả bằng hành động "bay đi"). Tác dụng: Gợi hình ảnh sự phai nhạt, mất mát dần của vẻ đẹp chân quê, mộc mạc, đồng thời thể hiện sự nuối tiếc, bâng khuâng của chủ thể trữ tình trước sự thay đổi này.

Trang phục tân thời: Khăn nhung, quần lĩnh, áo cài khuy bấm - đại diện cho sự thay đổi, ảnh hưởng của thành thị. Trang phục truyền thống: Yếm lụa sồi, dây lưng đũi, áo tứ thân, khăn mỏ quạ, quần nái đen - đại diện cho vẻ đẹp chân quê, mộc mạc, truyền thống.

"Chân quê" gợi lên hình ảnh làng quê yên bình, những điều giản dị, tình cảm gắn bó và chút hoài niệm về quê hương.

Hãy cùng xem xét từng tình huống nhé:

a. Tình huống A, B và C:

* Nhận xét về hành vi:

* Hành vi của B là hoàn toàn sai trái. Việc tự ý mở và đọc tin nhắn trên điện thoại của người khác khi chưa được phép là hành vi xâm phạm nghiêm trọng quyền riêng tư cá nhân. Điện thoại là một vật dụng cá nhân chứa đựng nhiều thông tin nhạy cảm.

* Hành vi của C cũng không đúng. Dù có thể C không trực tiếp xâm phạm điện thoại của A, nhưng việc nhận và lưu giữ thông tin riêng tư của người khác do người khác cung cấp một cách trái phép cũng thể hiện sự thiếu tôn trọng quyền riêng tư. C lẽ ra nên khuyên B xóa tin nhắn và không lan truyền thông tin đó.

* Hành vi của A có phần chủ quan. Dù không sai khi để điện thoại trên bàn, nhưng việc để điện thoại ở nơi công cộng mà không khóa màn hình có thể tạo cơ hội cho người khác tò mò và xâm phạm.

* Nếu em là A:

* Khi phát hiện sự việc, em sẽ bình tĩnh nói chuyện trực tiếp với B và C. Em sẽ bày tỏ sự không hài lòng và thất vọng về hành vi xâm phạm quyền riêng tư của mình. Em sẽ giải thích rằng điện thoại chứa đựng những thông tin cá nhân và việc đọc trộm tin nhắn là không thể chấp nhận được.

* Em sẽ yêu cầu B và C xóa ngay lập tức những hình ảnh tin nhắn đã chụp và không được chia sẻ với bất kỳ ai khác.

* Em sẽ nhắc nhở B và C về sự tôn trọng quyền riêng tư của người khác và mong họ không tái phạm.

* Sau sự việc này, em sẽ cẩn thận hơn trong việc bảo quản điện thoại, luôn khóa màn hình khi không sử dụng và không để điện thoại ở những nơi dễ bị người khác tò mò.

* Tùy vào mức độ nghiêm trọng của sự việc và thái độ của B và C, em có thể cân nhắc báo cáo sự việc với giáo viên hoặc người lớn có trách nhiệm để có sự can thiệp và giáo dục phù hợp.

b. Tình huống H:

* Nhận xét về hành vi:

* Hành vi của H là sai trái. Việc tự ý mở thư của người khác, dù là người thân, khi chưa được phép là một hành động thiếu tôn trọng và xâm phạm quyền riêng tư thư tín. Thư tín là một hình thức giao tiếp cá nhân và nội dung của nó mang tính riêng tư. Sự tò mò không phải là lý do chính đáng để xâm phạm quyền này.

* Nếu em là H:

* Ngay sau khi nhận ra hành động sai trái của mình, em sẽ cảm thấy hối hận và xấu hổ.

* Em sẽ ngay lập tức đặt lá thư lại vị trí cũ một cách cẩn thận, cố gắng để chú không nhận ra thư đã bị mở (dù điều này có thể khó khăn).

* Khi có cơ hội thích hợp, em sẽ thành thật xin lỗi chú về hành động tò mò và thiếu suy nghĩ của mình. Em sẽ giải thích rằng mình đã sai khi tự ý mở thư mà không được phép.

* Em sẽ hứa với chú sẽ không bao giờ tái phạm và sẽ tôn trọng quyền riêng tư của tất cả mọi người.

* Đây sẽ là một bài học sâu sắc cho em về tầm quan trọng của việc tôn trọng quyền riêng tư và không được hành động theo sự tò mò nhất thời mà xâm phạm đến người khác.

Trong cả hai tình huống, hành vi xâm phạm quyền riêng tư đều không thể chấp nhận được. Điều quan trọng là người gây ra hành vi sai trái cần nhận ra lỗi lầm và có thái độ hối lỗi chân thành, đồng thời người bị xâm phạm cần được tôn trọng và bảo vệ quyền lợi chính đáng của mình.


Hãy cùng xem xét từng tình huống nhé:

a. Tình huống A, B và C:

* Nhận xét về hành vi:

* Hành vi của B là hoàn toàn sai trái. Việc tự ý mở và đọc tin nhắn trên điện thoại của người khác khi chưa được phép là hành vi xâm phạm nghiêm trọng quyền riêng tư cá nhân. Điện thoại là một vật dụng cá nhân chứa đựng nhiều thông tin nhạy cảm.

* Hành vi của C cũng không đúng. Dù có thể C không trực tiếp xâm phạm điện thoại của A, nhưng việc nhận và lưu giữ thông tin riêng tư của người khác do người khác cung cấp một cách trái phép cũng thể hiện sự thiếu tôn trọng quyền riêng tư. C lẽ ra nên khuyên B xóa tin nhắn và không lan truyền thông tin đó.

* Hành vi của A có phần chủ quan. Dù không sai khi để điện thoại trên bàn, nhưng việc để điện thoại ở nơi công cộng mà không khóa màn hình có thể tạo cơ hội cho người khác tò mò và xâm phạm.

* Nếu em là A:

* Khi phát hiện sự việc, em sẽ bình tĩnh nói chuyện trực tiếp với B và C. Em sẽ bày tỏ sự không hài lòng và thất vọng về hành vi xâm phạm quyền riêng tư của mình. Em sẽ giải thích rằng điện thoại chứa đựng những thông tin cá nhân và việc đọc trộm tin nhắn là không thể chấp nhận được.

* Em sẽ yêu cầu B và C xóa ngay lập tức những hình ảnh tin nhắn đã chụp và không được chia sẻ với bất kỳ ai khác.

* Em sẽ nhắc nhở B và C về sự tôn trọng quyền riêng tư của người khác và mong họ không tái phạm.

* Sau sự việc này, em sẽ cẩn thận hơn trong việc bảo quản điện thoại, luôn khóa màn hình khi không sử dụng và không để điện thoại ở những nơi dễ bị người khác tò mò.

* Tùy vào mức độ nghiêm trọng của sự việc và thái độ của B và C, em có thể cân nhắc báo cáo sự việc với giáo viên hoặc người lớn có trách nhiệm để có sự can thiệp và giáo dục phù hợp.

b. Tình huống H:

* Nhận xét về hành vi:

* Hành vi của H là sai trái. Việc tự ý mở thư của người khác, dù là người thân, khi chưa được phép là một hành động thiếu tôn trọng và xâm phạm quyền riêng tư thư tín. Thư tín là một hình thức giao tiếp cá nhân và nội dung của nó mang tính riêng tư. Sự tò mò không phải là lý do chính đáng để xâm phạm quyền này.

* Nếu em là H:

* Ngay sau khi nhận ra hành động sai trái của mình, em sẽ cảm thấy hối hận và xấu hổ.

* Em sẽ ngay lập tức đặt lá thư lại vị trí cũ một cách cẩn thận, cố gắng để chú không nhận ra thư đã bị mở (dù điều này có thể khó khăn).

* Khi có cơ hội thích hợp, em sẽ thành thật xin lỗi chú về hành động tò mò và thiếu suy nghĩ của mình. Em sẽ giải thích rằng mình đã sai khi tự ý mở thư mà không được phép.

* Em sẽ hứa với chú sẽ không bao giờ tái phạm và sẽ tôn trọng quyền riêng tư của tất cả mọi người.

* Đây sẽ là một bài học sâu sắc cho em về tầm quan trọng của việc tôn trọng quyền riêng tư và không được hành động theo sự tò mò nhất thời mà xâm phạm đến người khác.

Trong cả hai tình huống, hành vi xâm phạm quyền riêng tư đều không thể chấp nhận được. Điều quan trọng là người gây ra hành vi sai trái cần nhận ra lỗi lầm và có thái độ hối lỗi chân thành, đồng thời người bị xâm phạm cần được tôn trọng và bảo vệ quyền lợi chính đáng của mình.