Nguyễn Anh Đức

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Anh Đức
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Trong dòng chảy hối hả của cuộc sống hiện đại, khi mà những tòa nhà cao tầng mọc lên san sát, khi mà công nghệ số len lỏi vào từng ngóc ngách đời sống, đôi khi chúng ta vô tình lãng quên đi những giá trị văn hóa truyền thống đã được cha ông ta dày công vun đắp qua bao thế hệ. Những làn điệu dân ca ngọt ngào, những phong tục tập quán tốt đẹp, những lễ hội mang đậm bản sắc dân tộc dường như đang dần nhường chỗ cho những trào lưu văn hóa ngoại lai. Tuy nhiên, chính trong bối cảnh đó, việc nhận thức sâu sắc và hành động thiết thực để gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống lại trở nên cấp thiết hơn bao giờ hết. Trước hết, chúng ta cần hiểu rõ vấn đề nghị luận ở đây là gì. Giá trị văn hóa truyền thống là những tinh hoa văn hóa vật chất và tinh thần được hình thành, tồn tại và phát triển qua quá trình lịch sử của một cộng đồng, một dân tộc. Nó bao gồm ngôn ngữ, chữ viết, phong tục tập quán, tín ngưỡng, tôn giáo, nghệ thuật (âm nhạc, hội họa, điêu khắc, kiến trúc, văn học, sân khấu), lễ hội, trang phục, ẩm thực, các di sản văn hóa vật thể và phi vật thể. Việc giữ gìn là bảo tồn, lưu giữ những giá trị đó không bị mai một theo thời gian, còn bảo vệ là hành động ngăn chặn những tác động tiêu cực, những nguy cơ làm suy yếu hoặc biến mất những giá trị văn hóa này. Trong đời sống hiện đại, những giá trị văn hóa truyền thống biểu hiện một cách đa dạng. Đó là những mái đình cổ kính vẫn uy nghiêm giữa làng quê, là những câu hát ru thấm đẫm tình mẫu tử vẫn được bà, mẹ ngân nga. Đó là những lễ hội truyền thống như Tết Nguyên Đán, Lễ hội Đền Hùng, Lễ hội Gióng vẫn được cộng đồng duy trì và phát triển. Đó là những nghề thủ công truyền thống như gốm sứ Bát Tràng, lụa Vạn Phúc, tranh Đông Hồ vẫn được các nghệ nhân tâm huyết gìn giữ. Tuy nhiên, bên cạnh đó, chúng ta cũng không thể phủ nhận những biểu hiện đáng lo ngại như sự thờ ơ của một bộ phận giới trẻ đối với văn hóa truyền thống, sự xâm nhập ồ ạt của văn hóa ngoại lai thiếu chọn lọc, sự thương mại hóa các lễ hội làm mất đi ý nghĩa thiêng liêng, sự xuống cấp của các di tích lịch sử văn hóa do thiếu sự quan tâm và đầu tư. Việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống mang trong mình ý nghĩa vô cùng to lớn. Thứ nhất, nó là nền tảng tinh thần, là cội nguồn sức mạnh của một dân tộc, giúp chúng ta hiểu rõ về lịch sử, về bản sắc, về những giá trị đạo đức tốt đẹp mà cha ông đã trao truyền. Thứ hai, nó góp phần làm phong phú đời sống tinh thần, mang lại niềm tự hào, sự gắn kết cộng đồng và tạo nên sự khác biệt của mỗi quốc gia trên bản đồ văn hóa thế giới. Thứ ba, nó là nguồn lực quan trọng cho sự phát triển bền vững, đặc biệt là trong lĩnh vực du lịch văn hóa, tạo ra những sản phẩm độc đáo, thu hút du khách và đóng góp vào tăng trưởng kinh tế. Nếu không chú trọng đến việc gìn giữ và bảo vệ, chúng ta sẽ phải đối mặt với những hậu quả nghiêm trọng. Đó là sự mai một bản sắc văn hóa, khiến chúng ta trở nên nhạt nhòa, lẫn lộn giữa các nền văn hóa khác nhau. Đó là sự đứt gãy các mối liên hệ giữa quá khứ và hiện tại, làm cho thế hệ trẻ mất đi sự hiểu biết và lòng tự hào về lịch sử của dân tộc. Đó là sự suy yếu sức mạnh nội tại, làm giảm khả năng chống chọi với những tác động tiêu cực từ bên ngoài. Trong thực tế, chúng ta có thể thấy rất nhiều dẫn chứng về tầm quan trọng của việc bảo tồn văn hóa truyền thống. Hàn Quốc đã thành công trong việc quảng bá làn sóng Hallyu ra toàn thế giới, một phần lớn nhờ vào việc họ khéo léo lồng ghép những yếu tố văn hóa truyền thống vào các sản phẩm giải trí hiện đại. Nhật Bản vẫn giữ được những nét đặc sắc trong trà đạo, kimono, nghệ thuật gấp giấy origami, thu hút sự quan tâm của bạn bè quốc tế. Ở Việt Nam, những nỗ lực bảo tồn các di sản văn hóa như Hoàng thành Thăng Long, phố cổ Hội An, nhã nhạc cung đình Huế đã góp phần quan trọng vào việc phát triển du lịch và nâng cao vị thế của Việt Nam trên trường quốc tế. Mỗi chúng ta, đặc biệt là thế hệ trẻ, cần nhận thức sâu sắc vai trò và trách nhiệm của mình trong việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống. Chúng ta có thể bắt đầu từ những hành động nhỏ nhất như tìm hiểu về lịch sử, văn hóa địa phương, tham gia các lễ hội truyền thống, học hát những làn điệu dân ca, trân trọng những sản phẩm thủ công mỹ nghệ. Chúng ta cũng cần lên tiếng bảo vệ những di sản văn hóa đang bị xâm hại, phê phán những hành vi lai căng, xuyên tạc văn hóa truyền thống. Đồng thời, chúng ta cần chủ động tiếp thu những tinh hoa văn hóa nhân loại một cách có chọn lọc, làm giàu thêm vốn văn hóa của bản thân nhưng vẫn giữ vững bản sắc dân tộc. Giữa nhịp sống hiện đại đầy biến động, những giá trị văn hóa truyền thống giống như những viên ngọc quý cần được trân trọng và giữ gìn. Đó không chỉ là di sản của quá khứ mà còn là hành trang vững chắc cho tương lai. Bằng sự chung tay của cả cộng đồng, bằng tình yêu và niềm tự hào đối với những giá trị văn hóa của dân tộc, chúng ta hoàn toàn có thể bảo tồn và phát huy những tinh hoa đó, làm cho bản sắc văn hóa Việt Nam mãi trường tồn và rạng rỡ.


Trong bài thơ "Chân quê", nhân vật "em" hiện lên như một hình ảnh mang nhiều tầng ý nghĩa, đặc biệt khắc họa sự thay đổi đáng buồn. Mở đầu, sự xuất hiện của "em" sau chuyến đi tỉnh về đã mang đến một sự đối lập rõ rệt: "Đôi má ở đâu con trẻ lại" gợi lên vẻ tươi tắn, nhưng ngay sau đó là hàng loạt những thay đổi về trang phục, từ "khăn nhung, quần lĩnh rộn ràng" đến chiếc áo "cài khuy bấm", xa lạ hoàn toàn với "yếm lụa sồi", "áo tứ thân", "khăn mỏ quạ, cái quần nái đen" quen thuộc. Sự thay đổi này không chỉ ở vẻ bề ngoài mà còn ngầm báo hiệu sự khác biệt trong tâm hồn. Chính sự thay đổi ấy đã tạo ra một khoảng cách, một sự xa lạ trong tình cảm của nhân vật trữ tình, khiến anh phải thốt lên "Nói ra sợ mất lòng em,/Van em! Em hãy giữ nguyên quê mùa". Nỗi buồn và sự nuối tiếc trào dâng khi những nét đẹp chân chất, mộc mạc của quê hương dần phai nhạt trong hình ảnh "em". Hơn thế nữa, hình tượng "em" còn mang ý nghĩa biểu tượng cho sự thay đổi của xã hội nông thôn thời bấy giờ, khi những giá trị truyền thống đang dần bị ảnh hưởng bởi lối sống đô thị. Qua nhân vật "em", Nguyễn Bính đã thể hiện một cách sâu sắc nỗi trăn trở về sự mai một của bản sắc văn hóa và niềm khao khát giữ gìn những giá trị tốt đẹp của quê hương.

Thông điệp của bài thơ "Chân quê" là nỗi xót xa, hụt hẫng của nhân vật trữ tình khi người yêu thay đổi, đánh mất vẻ đẹp chân chất mộc mạc của quê hương sau khi tiếp xúc với cuộc sống nơi tỉnh thành. Qua đó, tác giả gửi gắm niềm trân trọng, yêu mến những giá trị truyền thống và mong muốn giữ gìn bản sắc văn hóa của dân tộc.


* Biện pháp tu từ: Ẩn dụ chuyển cảm giác. * Phân tích tác dụng: Câu thơ "Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều" sử dụng biện pháp ẩn dụ chuyển cảm giác khi diễn tả một thứ vô hình là "hương đồng gió nội" (vốn được cảm nhận bằng khứu giác) bằng động từ "bay đi" (vốn được dùng cho sự di chuyển của vật thể, cảm nhận bằng thị giác). Sự chuyển đổi cảm giác này tạo nên một hình ảnh thơ độc đáo, gợi cảm giác về sự phai nhạt, vơi đi một cách nhẹ nhàng, tinh tế của những gì thân thuộc, gần gũi của quê hương. Nó có thể diễn tả nỗi nhớ man mác, sự thay đổi nhẹ nhàng của cảnh vật hoặc tâm trạng luyến tiếc của người nói.

* Những loại trang phục được nhắc đến trong bài thơ là: * Khăn nhung, quần lĩnh rộn ràng * Áo cài khuy bấm * Yếm lụa sồi * Áo tứ thân * Khăn mỏ quạ * Quần nái đen * Áo the cho vừa lòng anh * Theo em, những loại trang phục ấy đại diện cho vẻ đẹp truyền thống, mộc mạc, duyên dáng và đậm chất quê hương của người con gái Việt Nam xưa. Chúng gợi lên hình ảnh chân chất, giản dị nhưng vẫn đầy sức sống và tình tứ.

Nhan đề "Chân quê" gợi cho em những liên tưởng và cảm nhận sau: * Sự mộc mạc, giản dị: "Chân quê" gợi lên hình ảnh những gì thuần phác, không cầu kỳ, thuộc về thôn quê, làng mạc. * Vẻ đẹp tự nhiên, bình dị: Nó gợi tả vẻ đẹp chân chất, không hoa mỹ, gần gũi với thiên nhiên và cuộc sống thường ngày ở nông thôn. * Tình cảm gắn bó với quê hương: Nhan đề thể hiện sự yêu mến, trân trọng những giá trị truyền thống, những nét đặc trưng của quê nhà. * Sự chân thật, thật thà: "Chân quê" còn có thể gợi cảm giác về tính cách thật thà, chất phác của con người nơi thôn dã. * Nỗi nhớ, sự hoài niệm: Đối với những người xa quê, nhan đề này có thể khơi gợi những ký ức đẹp đẽ và nỗi nhớ da diết về quê hương.

Bài thơ "Chân quê" được viết theo thể thơ lục bát. (Dòng sáu chữ xen kẽ dòng tám chữ)

* Hành vi của M: Việc M thường xuyên không hoàn thành công việc đúng thời hạn đã gây ảnh hưởng đến tiến độ chung của nhóm và gây bực bội cho H là điều có thể hiểu được. * Hành vi của H: Hành vi của H là hoàn toàn sai trái và vi phạm nghiêm trọng các quy định của pháp luật cũng như chuẩn mực đạo đức. * Xâm phạm quyền riêng tư: H đã tự ý lấy số điện thoại của M từ nhóm lớp và chia sẻ lên mạng xã hội mà không được sự đồng ý của M. Đây là hành vi xâm phạm quyền bí mật đời tư, thông tin cá nhân của người khác. * Xúc phạm danh dự, nhân phẩm: Việc H sử dụng lời lẽ xúc phạm và kêu gọi người khác nhắn tin làm phiền M là hành vi xúc phạm nghiêm trọng đến danh dự, nhân phẩm của M, gây ra những tổn thương về tinh thần cho M. * Vi phạm pháp luật về an ninh mạng: Hành vi này có thể bị xem xét theo các quy định của pháp luật về an ninh mạng, đặc biệt là các hành vi gây rối, xâm nhập trái phép thông tin cá nhân. * Quan điểm sai lầm của H: Việc H cho rằng mình "nói sự thật" không biện minh được cho hành vi sai trái của mình. Ngay cả khi những điều H nói là sự thật, việc sử dụng thông tin cá nhân của người khác một cách trái phép và có mục đích gây tổn hại là không thể chấp nhận được. * Cách xử lý tình huống: * Đối với H: * Nhận thức rõ hành vi sai trái: H cần nhận ra rằng hành động của mình là sai trái, vi phạm pháp luật và đạo đức. * Gỡ bỏ ngay lập tức bài đăng: H cần ngay lập tức gỡ bỏ bài đăng chứa thông tin cá nhân và lời lẽ xúc phạm M trên mạng xã hội. * Công khai xin lỗi M: H cần chân thành xin lỗi M về hành vi của mình, thừa nhận sai lầm và bày tỏ sự hối hận. * Bồi thường thiệt hại (nếu có): H có thể phải chịu trách nhiệm bồi thường những tổn thất về tinh thần và vật chất (nếu có) cho M do hành vi của mình gây ra. * Chịu trách nhiệm trước pháp luật (nếu có): Tùy theo mức độ nghiêm trọng của hành vi, H có thể bị xử lý kỷ luật (từ nhà trường) hoặc thậm chí bị xử phạt hành chính hoặc hình sự theo quy định của pháp luật. * Đối với M: * Kiên quyết yêu cầu H gỡ bỏ thông tin: M có quyền yêu cầu H gỡ bỏ ngay lập tức những thông tin cá nhân và lời lẽ xúc phạm trên mạng xã hội. * Báo cáo sự việc: M có thể báo cáo sự việc với thầy cô giáo, ban cán sự lớp hoặc nhà trường để được hỗ trợ giải quyết. * Tìm kiếm sự hỗ trợ tâm lý: Nếu cảm thấy quá khó chịu và tổn thương, M nên tìm kiếm sự hỗ trợ từ gia đình, bạn bè hoặc chuyên gia tâm lý. * Xem xét các biện pháp pháp lý: Trong trường hợp H không hợp tác hoặc hành vi gây ra hậu quả nghiêm trọng, M có quyền xem xét các biện pháp pháp lý để bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của mình.

a,

* Nhận xét: Hành vi của B là sai trái và xâm phạm quyền bí mật đời tư, bí mật thư tín, điện thoại, điện tín của người khác. Theo quy định của pháp luật, mọi người đều có quyền bất khả xâm phạm về đời tư và thông tin cá nhân. Việc B tự ý mở và đọc tin nhắn của A là hành vi vi phạm pháp luật. Việc B chụp lại màn hình và gửi cho C càng làm tăng mức độ nghiêm trọng của sự việc, có thể gây ra những hậu quả tiêu cực cho A. * Nếu em là A: * Khi phát hiện sự việc, em sẽ bình tĩnh nói chuyện trực tiếp với B để làm rõ hành vi và yêu cầu B chấm dứt ngay lập tức. Em sẽ giải thích cho B hiểu về quyền riêng tư và hậu quả pháp lý của hành vi xâm phạm này. * Em cũng sẽ trao đổi với C để biết rõ mục đích C nhận được thông tin và yêu cầu C không lan truyền thông tin này. * Nếu B không hợp tác hoặc em cảm thấy sự việc nghiêm trọng, em sẽ báo cáo sự việc với thầy cô giáo hoặc người có trách nhiệm để được hỗ trợ giải quyết.

b,

* Nhận xét: Hành vi của H là sai trái và xâm phạm quyền bí mật thư tín của người khác. Dù người nhận là chú của H, việc tự ý mở thư khi chưa được phép là hành vi không tôn trọng quyền riêng tư của người khác. Pháp luật bảo vệ sự bí mật của thư tín, và việc tự ý đọc thư của người khác là vi phạm. * Nếu em là H: * Ngay khi nhận ra hành vi sai trái của mình, em sẽ thành thật xin lỗi chú về việc đã tự ý mở thư. Em sẽ giải thích lý do mình tò mò nhưng thừa nhận đó là hành động không đúng. * Em sẽ cẩn thận dán lại phong thư (nếu có thể) và trực tiếp đưa thư cho chú một cách tôn trọng. * Em sẽ rút kinh nghiệm sâu sắc từ sự việc này và tự nhắc nhở bản thân luôn tôn trọng quyền riêng tư của người khác trong mọi tình huống.