

Mai Ngọc Linh
Giới thiệu về bản thân



































Nếu là em , em sẽ nói với bạn M về những lỗi sai của mình để M rút kinh nghiệm nhưng nếu M vẫn tiếp tục tái phạm em sẽ báo cáo với giáo viên và đồng thời không coi bạn là thành viên của nhóm nữa . hihi đây là câu trả lời của em có sai ở đâu mong mọi người sẽ góp ý để câu trả lời hoàn thiện hơn .
Tình huống a:
Nhận xét: B hành động chưa đúng khi tự ý mở tin nhắn trên điện thoại của A mà chưa được phép. Việc đọc trộm tin nhắn riêng tư và gửi cho người khác là xâm phạm quyền riêng tư cá nhân, vi phạm đạo đức và có thể gây tổn thương hoặc hiểu lầm nghiêm trọng.
Nếu em là B: Em sẽ không tự ý xem điện thoại của bạn. Nếu thấy có tin nhắn lạ xuất hiện, em sẽ tắt màn hình hoặc gọi A về để bạn kiểm tra. Tôn trọng quyền riêng tư là điều rất quan trọng trong mối quan hệ bạn bè.
Tình huống b:
Nhận xét: H đã vi phạm quyền riêng tư khi tự ý mở thư của người khác mà không được phép. Hành vi này thể hiện sự thiếu tôn trọng và có thể gây mất lòng tin trong gia đình.
Nếu em là H: Em sẽ không mở thư ra mà mang đưa cho chú ngay. Nếu thực sự tò mò hoặc lo ngại thư có điều gì quan trọng, em có thể hỏi chú một cách tế nhị thay vì tự ý mở ra xem.
Trong nhịp sống hối hả của thời đại công nghệ và toàn cầu hóa hôm nay, con người ngày càng có xu hướng tiếp cận và tiếp nhận các giá trị văn hóa mới từ khắp nơi trên thế giới. Sự giao thoa, tương tác giữa các nền văn hóa tạo nên một diện mạo phong phú cho đời sống xã hội hiện đại. Tuy nhiên, bên cạnh những mặt tích cực, cũng không ít giá trị truyền thống – những tinh hoa được hình thành và tích lũy qua hàng nghìn năm lịch sử – đang đứng trước nguy cơ bị mai một. Trước thực tế ấy, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống trở thành trách nhiệm không chỉ của xã hội, mà còn của mỗi cá nhân, đặc biệt là thế hệ trẻ hôm nay.
Văn hóa truyền thống là toàn bộ những giá trị vật chất và tinh thần do con người sáng tạo ra trong quá trình lịch sử lâu dài, được lưu truyền từ đời này sang đời khác. Đó có thể là tiếng nói, chữ viết, lễ hội, trang phục, phong tục tập quán, kiến trúc, nghệ thuật dân gian, tín ngưỡng, đạo lý sống… Những giá trị ấy không chỉ phản ánh bản sắc độc đáo của mỗi dân tộc, mà còn là "hồn cốt", là nền tảng tạo nên sự cố kết cộng đồng. Vì thế, gìn giữ và bảo vệ giá trị văn hóa truyền thốnglà hành động giữ gìn bản sắc dân tộc, giữ lấy linh hồn của một đất nước giữa dòng chảy mạnh mẽ của thời đại toàn cầu.
Hiện nay, quá trình hội nhập quốc tế diễn ra ngày càng sâu rộng. Những sản phẩm văn hóa đại chúng, những trào lưu thời trang, âm nhạc, phong cách sống đến từ các quốc gia phát triển đang lan tỏa mạnh mẽ và có sức ảnh hưởng lớn đến người dân Việt Nam, đặc biệt là giới trẻ. Chúng ta dễ dàng thấy những bộ phim Hàn Quốc, nhạc US-UK, thời trang phương Tây, lối sống hiện đại len lỏi vào từng góc nhỏ của đời sống. Sự hội nhập này là tất yếu và có nhiều mặt tích cực: giúp con người mở rộng hiểu biết, giao lưu học hỏi, tiếp cận với tinh hoa thế giới. Tuy nhiên, cũng vì vậy mà nhiều người đang dần lãng quên hoặc thậm chí quay lưng với văn hóa truyền thống.
Một bộ phận giới trẻ ngày nay không còn hứng thú với văn học dân gian, không biết đến hát quan họ, hò Huế, cải lương… Không ít người coi những phong tục truyền thống như Tết Nguyên đán, giỗ tổ Hùng Vương, lễ hội dân gian là “lỗi thời”, không hợp thời đại. Họ ưa chuộng trang phục phương Tây mà không còn mấy ai gìn giữ vẻ đẹp của áo dài, áo tứ thân, khăn mỏ quạ. Sự xâm thực văn hóa hiện đại đang khiến nhiều giá trị cổ truyền có nguy cơ biến mất. Đó là một sự mất mát lớn không thể bù đắp nếu không kịp thời ngăn chặn và định hướng lại nhận thức của cộng đồng.
Song, không thể phủ nhận rằng vẫn có rất nhiều bạn trẻ nhận thức được tầm quan trọng của việc bảo tồn và phát huy văn hóa dân tộc. Nhiều chương trình nghệ thuật, dự án cộng đồng, hoạt động ngoại khóa trong và ngoài nhà trường đang tích cực khơi dậy tình yêu với di sản văn hóa truyền thống. Nhiều bạn trẻ mặc áo dài trong lễ tốt nghiệp, biểu diễn dân ca trong các chương trình học đường, tổ chức Tết cổ truyền đúng phong tục tại nơi du học… Đây chính là minh chứng cho việc văn hóa truyền thống hoàn toàn có thể sống trong đời sống hiện đại, nếu con người biết yêu quý, trân trọng và sáng tạo trong cách giữ gìn.
Việc gìn giữ văn hóa truyền thống không đồng nghĩa với việc khép mình, bảo thủ hay từ chối hội nhập. Đó là sự chọn lọc có ý thức, là cách con người làm chủ tiến trình hiện đại hóa mà không đánh mất bản sắc. Bởi một dân tộc không thể mạnh mẽ nếu đánh mất cội nguồn văn hóa của mình. Không một quốc gia nào có thể vươn xa khi người dân của họ không biết mình là ai, từ đâu mà đến. Văn hóa truyền thống là gốc rễ, là nơi con người tìm về trong những lúc lạc lối giữa thế giới rộng lớn và biến động.
Là học sinh – thế hệ kế thừa và xây dựng tương lai đất nước – mỗi chúng ta cần có trách nhiệm với việc bảo tồn và phát triển những giá trị văn hóa truyền thống. Đầu tiên, hãy bắt đầu từ việc học và hiểu: tìm hiểu về lịch sử, ngôn ngữ, phong tục, các loại hình nghệ thuật dân gian. Tiếp đó là yêu và trân trọng: giữ gìn tiếng Việt trong sáng, mặc áo dài trong những dịp truyền thống, tham gia các lễ hội cổ truyền với tinh thần tự nguyện. Và cuối cùng là lan tỏa và sáng tạo: đưa văn hóa dân tộc vào các sản phẩm nghệ thuật hiện đại, truyền thông tích cực trên mạng xã hội, tổ chức các hoạt động giao lưu văn hóa tại trường học hoặc địa phương.
Không chỉ là hành động, việc gìn giữ văn hóa còn là một lý tưởng sống đáng quý: sống có cội nguồn, có bản sắc và có trách nhiệm với cộng đồng. Trong khi thế giới ngày càng “phẳng” và dễ bị đồng hóa, những người biết giữ gìn văn hóa truyền thống chính là những người có bản lĩnh, có “chất riêng” và đáng tin cậy trong mắt bạn bè quốc tế.
Tóm lại, trong thời đại hiện đại hóa – toàn cầu hóa ngày nay, việc gìn giữ và bảo vệ giá trị văn hóa truyền thống là vô cùng quan trọng và cần thiết. Đó không chỉ là cách chúng ta tri ân quá khứ, mà còn là cách để bước vào tương lai với một bản sắc rõ ràng, vững chắc. Mỗi người trẻ hãy là một “người giữ lửa” cho văn hóa dân tộc, để những tinh hoa của cha ông mãi rạng ngời trong từng bước chân đi tới của đất nước
Nhân vật “em” trong bài thơ Chân quê của Nguyễn Bính được khắc họa sinh động qua sự thay đổi trong cách ăn mặc và qua cảm xúc của nhân vật “anh”. Trước kia, “em” là một cô gái mang vẻ đẹp dịu dàng, mộc mạc của người con gái thôn quê với “cái yếm lụa sồi”, “cái áo tứ thân”, “cái khăn mỏ quạ”. Nhưng sau chuyến “đi tỉnh về”, “em” đã thay đổi: ăn mặc hiện đại hơn, cầu kỳ hơn với “khăn nhung, quần lĩnh”, “áo cài khuy bấm”. Sự thay đổi ấy khiến nhân vật “anh” cảm thấy tiếc nuối và đau lòng vì “em” đang dần đánh mất nét đẹp chân chất, thuần khiết xưa kia. Qua nhân vật “em”, Nguyễn Bính thể hiện nỗi trăn trở trước sự phai nhạt của những giá trị truyền thống khi con người chạy theo lối sống thành thị. Tuy nhiên, nhà thơ không lên án mà tha thiết mong “em” – cũng như những con người quê mùa khác – hãy giữ lấy bản sắc dân tộc, giữ lấy “hương đồng gió nội” của mình. Nhân vật “em” vì vậy không chỉ là hình ảnh cô gái nông thôn, mà còn là biểu tượng cho nét đẹp truyền thống cần được trân trọng và gìn giữ giữa sự đổi thay của thời đại.
Thông điệp của bài thơ là hãy giữ vững những nét đẹp của thôn quê
Câu thơ trên sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ
“Hương đồng gió nội” là hình ảnh ẩn dụ cho vẻ đẹp mộc mạc, thuần khiết, giản dị và chân chất của người con gái thôn quê – cũng là biểu tượng của tâm hồn quê mùa đậm chất dân gian.
Khi nói “bay đi ít nhiều”, tác giả không chỉ diễn tả sự thay đổi về vẻ ngoài (ăn mặc, trang điểm...) mà còn bày tỏ nỗi tiếc nuối, lo lắng cho sự phai nhạt dần những phẩm chất đáng quý của người con gái xưa – sự hồn hậu, mộc mạc của thôn quê đang bị ảnh hưởng bởi lối sống thị thành.
Các bộ trang phục có trong bài thơ là
Khăn nhung, quần lĩnh rộn ràng.
Áo cài khuy bấm, em làm khổ tôi!
Nào đâu cái yếm lụa sồi?
Cái dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân?
Nào đâu cái áo tứ thân?
Cái khăn mỏ quạ, cái quần nái đen?
Nhan đề “Chân quê” gợi cho em nhiều liên tưởng và cảm nhận sâu sắc về vẻ đẹp mộc mạc, giản dị, mang đậm bản sắc của con người và cuộc sống nông thôn Việt Nam. Hai từ "chân quê" không chỉ miêu tả vẻ bề ngoài mộc mạc, mà còn thể hiện một tâm hồn thuần hậu, chân thành, đậm chất quê hương.
Khi đọc bài thơ, em cảm nhận được nỗi tiếc nuối và trân trọng của nhân vật trữ tình trước sự thay đổi của người con gái – từ một cô thôn nữ dịu dàng, giản dị sang dáng vẻ thị thành cầu kỳ. Điều đó khiến em liên tưởng đến giá trị bền vững của sự giản dị, của cội nguồn quê hương, và một lời nhắn nhủ nhẹ nhàng: đừng đánh mất nét đẹp chân quê trong dòng chảy hiện đại.
Tự do