

Lục Thị Khánh Ly
Giới thiệu về bản thân



































Mỗi độ Tết đến xuân về, khi tiếng trống hội rộn ràng vang lên giữa làng quê, khi tà áo dài lại tung bay nơi phố thị, khi bánh chưng, bánh tét được gói ghém bằng tất cả yêu thương và ký ức – ấy là lúc ta chợt nhận ra: văn hóa truyền thống chưa bao giờ biến mất, chỉ là đôi khi ta quên mất nó cần được trân trọng thế nào. Trong đời sống hiện đại hôm nay, gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống không chỉ là một hành động đẹp đẽ, mà còn là bổn phận thiêng liêng của mỗi người dân mang trong mình dòng máu Việt.
Văn hóa truyền thống là tổng thể các giá trị vật thể và phi vật thể đã được hình thành, bồi đắp qua bao thế hệ. Đó là tiếng nói, chữ viết, trang phục, lễ hội, phong tục tập quán, nghệ thuật dân gian, các công trình kiến trúc, và cả những triết lý sống sâu sắc trong dân gian như “Uống nước nhớ nguồn”, “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”. Những giá trị ấy không chỉ phản ánh đời sống tinh thần, mà còn kết tinh trí tuệ, đạo lý và khát vọng của cả một dân tộc. Chúng là minh chứng sống động cho bản sắc độc lập, tự cường và sáng tạo của mỗi quốc gia. Đối với Việt Nam – một đất nước với bề dày lịch sử hàng nghìn năm dựng nước và giữ nước – thì văn hóa truyền thống chính là linh hồn dân tộc, là sức mạnh mềm đã giúp chúng ta vượt qua bao thăng trầm lịch sử.
Tuy nhiên, trong thời đại hiện nay, khi cuộc sống hiện đại đang ngày một hối hả, khi công nghệ, mạng xã hội, lối sống thực dụng lên ngôi, thì các giá trị truyền thống dường như đang bị lãng quên, thậm chí bị xem là lỗi thời. Nhiều người trẻ không còn hiểu rõ ý nghĩa của những ngày lễ Tết cổ truyền, không hứng thú với ca dao, dân ca, nghệ thuật truyền thống như tuồng, chèo, cải lương. Một số làng nghề truyền thống đang dần mai một, di sản văn hóa phi vật thể đứng trước nguy cơ thất truyền. Đáng lo hơn, không ít người bị cuốn vào lối sống lai căng, sính ngoại, tôn sùng các giá trị văn hóa du nhập mà quay lưng với chính cội nguồn văn hóa dân tộc mình. Đó là một sự tổn thương âm thầm nhưng sâu sắc đối với tinh thần dân tộc.
Vậy tại sao việc gìn giữ và phát huy giá trị văn hóa truyền thống lại quan trọng đến thế? Trước hết, đó là cách để chúng ta gìn giữ căn tính dân tộc, khẳng định bản sắc riêng trong một thế giới đa dạng nhưng cũng dễ bị đồng hóa. Văn hóa không chỉ là niềm tự hào, mà còn là sức mạnh nội sinh thúc đẩy sự phát triển bền vững. Một quốc gia có thể phát triển kinh tế mạnh mẽ, nhưng nếu không giữ được bản sắc văn hóa, thì sẽ đánh mất linh hồn và sự khác biệt của chính mình.
Thêm vào đó, văn hóa truyền thống còn là nền tảng để giáo dục đạo đức, nhân cách cho con người, đặc biệt là thế hệ trẻ. Trong ca dao, tục ngữ, trong các câu chuyện cổ tích, trong nghi thức cư xử lễ nghĩa… chứa đựng những bài học sâu sắc về lòng hiếu thảo, tình nghĩa, sự nhân ái và trách nhiệm với cộng đồng. Giữ gìn văn hóa chính là giữ gìn các giá trị nhân văn – điều đang rất cần thiết trong xã hội hiện đại.
Để bảo vệ văn hóa truyền thống, trước hết cần nâng cao nhận thức và lòng tự hào dân tộc trong mỗi người dân, đặc biệt là giới trẻ. Mỗi người cần hiểu rằng mình là một “hạt giống” mang theo di sản tinh thần quý báu của cha ông, có trách nhiệm gìn giữ và tiếp nối. Nhà trường, gia đình và xã hội cần tạo điều kiện cho thế hệ trẻ tiếp cận với văn hóa truyền thống thông qua các hoạt động thực tế như: thăm quan di tích lịch sử, trải nghiệm lễ hội dân gian, học nhạc cụ truyền thống, khuyến khích tìm hiểu lịch sử, văn học dân gian,… Các cơ quan chức năng cần có chính sách bảo tồn di sản hiệu quả, đầu tư cho văn hóa đúng mức, khuyến khích sáng tạo nghệ thuật kết hợp giữa truyền thống và hiện đại. Việc đưa các giá trị văn hóa vào phim ảnh, âm nhạc, thời trang một cách sáng tạo cũng là một hướng đi khả thi để văn hóa truyền thống “sống” trong đời sống hôm nay.
Không phải cứ giữ văn hóa là phải quay về quá khứ. Giữ gìn văn hóa là làm cho giá trị xưa cũ được tiếp nối bằng hơi thở hiện đại. Như tà áo dài vẫn đẹp giữa phố phường đô thị, như những giai điệu dân ca vẫn ngân vang trên các sân khấu hiện đại, như bánh chưng – bánh tét vẫn vẹn nguyên ý nghĩa mỗi dịp Tết đến xuân về. Đó là minh chứng rõ ràng nhất rằng văn hóa truyền thống không hề lạc hậu – mà trái lại, nếu được gìn giữ và phát huy đúng cách, nó sẽ trở thành điểm tựa tinh thần, là “hồn cốt” của dân tộc trong hành trình phát triển tương lai.
Là một học sinh – thế hệ trẻ đang sống giữa thời đại 4.0, tôi nhận thức rõ rằng việc gìn giữ và phát huy giá trị văn hóa truyền thống không phải là điều xa vời, càng không chỉ là trách nhiệm của các nhà nghiên cứu hay cơ quan chức năng. Đó chính là những hành động nhỏ nhưng thiết thực trong đời sống hằng ngày: từ việc trân trọng và sử dụng tiếng Việt chuẩn mực, giữ gìn lễ nghĩa trong giao tiếp, đến việc chủ động tìm hiểu về lịch sử, phong tục quê hương hay tham gia các hoạt động văn hóa tại trường, tại địa phương. Tôi cũng luôn cố gắng nuôi dưỡng niềm tự hào về văn hóa dân tộc – mỗi khi nghe một điệu hát dân ca, mỗi lần khoác lên mình chiếc áo dài truyền thống hay đơn giản là cùng gia đình gói bánh, dọn dẹp nhà cửa vào mỗi dịp Tết. Tôi hiểu rằng, chỉ khi thế hệ trẻ có ý thức bảo vệ cội nguồn, thì những giá trị văn hóa dân tộc mới có thể trường tồn cùng thời gian.
Văn hóa không chỉ là những gì được lưu giữ trong bảo tàng hay sách vở, mà là hơi thở của cuộc sống, là tiếng nói của lịch sử vọng lại trong từng hành vi, thói quen, nếp sống hôm nay. Chúng ta có thể đi xa đến đâu trên bản đồ phát triển, điều đó không quan trọng bằng việc: chúng ta còn giữ được bao nhiêu trong tâm hồn mình những điều thuộc về cội nguồn. Và bởi vậy, gìn giữ văn hóa truyền thống không phải là quay lưng với hiện đại, mà là mang theo hành trang quý giá nhất của dân tộc mình để vững bước vào tương lai.
Nhan đề "Chân quê" gợi cho em những liên tưởng và cảm nhận về:
* Sự mộc mạc, giản dị: "Chân" gợi sự chân thật, chất phác, không giả tạo. "Quê" gợi đến làng quê, nơi có những hình ảnh bình dị, thân thuộc. Kết hợp lại, "Chân quê" gợi lên vẻ đẹp mộc mạc, thuần khiết của làng quê và những người con quê.
* Những giá trị truyền thống: Làng quê thường gắn liền với những phong tục, tập quán, những nét văn hóa truyền thống lâu đời. Nhan đề có thể gợi nhắc đến những giá trị tốt đẹp này, đang có nguy cơ bị mai một trong cuộc sống hiện đại.
* Tình yêu và nỗi nhớ quê hương: Đối với những người xa quê, "Chân quê" có thể khơi gợi nỗi nhớ về những hình ảnh thân thương, về những kỷ niệm gắn bó với quê nhà. Nó cũng có thể thể hiện tình yêu sâu sắc đối với quê hương, với những gì thuộc về nguồn cội.
* Sự thay đổi và nỗi lo âu: Bài thơ được viết khi xã hội có những thay đổi, sự du nhập của văn hóa thị thành có thể làm phai nhạt đi những nét đẹp truyền thống của làng quê. Nhan đề có thể ẩn chứa sự lo lắng, tiếc nuối cho những điều đang dần thay đổi.
* Biện pháp tu từ: Ẩn dụ
* Phân tích tác dụng:
* Cụm từ "hương đồng gió nội" vốn là những hình ảnh quen thuộc, gợi lên vẻ đẹp bình dị, mộc mạc của quê hương, của những giá trị văn hóa truyền thống.
* Việc sử dụng hình ảnh "bay đi ít nhiều" một cách ẩn dụ cho thấy sự phai nhạt, mất mát dần những giá trị văn hóa truyền thống, những nét đẹp chân quê trong cuộc sống hiện đại, đặc biệt khi con người tiếp xúc với những điều mới mẻ ở nơi đô thị, tỉnh thành.
* Câu thơ thể hiện một nỗi băn khoăn, day dứt, một sự cảm nhận về sự thay đổi, có phần đáng tiếc, trong đời sống tinh thần và văn hóa của con người Việt Nam.
Dựa vào bài thơ "Chân Quê" của Nguyễn Bính, những loại trang phục được liệt kê là:
* Khăn nhung
* Quần lĩnh
* Áo cài khuy bấm
* Yếm lụa sồi
* Dây lưng đũi
* Áo tứ thân
* Khăn mỏ quạ
* Quần nái đen
Theo em, những loại trang phục này đại diện cho:
* Khăn nhung, quần lĩnh, áo cài khuy bấm: Đại diện cho sự thay đổi, sự tân thời, có phần xa lạ với vẻ đẹp truyền thống của thôn quê. Chúng gợi lên hình ảnh một người con gái đã tiếp xúc với cuộc sống thành thị và mang về những trang phục mới mẻ, khác biệt.
* Yếm lụa sồi, dây lưng đũi, áo tứ thân, khăn mỏ quạ, quần nái đen: Đại diện cho vẻ đẹp truyền thống, mộc mạc, giản dị và chân chất của người con gái thôn quê. Đây là những trang phục quen thuộc, gắn liền với hình ảnh dịu dàng, nền nã của người phụ nữ Việt Nam xưa. Chúng còn gợi nhớ đến những kỷ niệm, những nét văn hóa đặc trưng của làng quê.
Sự đối lập giữa hai nhóm trang phục này thể hiện sự tiếc nuối của chàng trai trước sự thay đổi của người yêu, lo sợ rằng những nét đẹp truyền thống, "chân quê" sẽ bị đánh mất khi cô gái tiếp xúc với những điều mới mẻ từ bên ngoài.
Bài thơ được viết theo thể thơ : Lục bát
Bài thơ "Chân quê" của Nguyễn Bính gửi gắm một thông điệp sâu sắc về sự trân trọng và giữ gìn vẻ đẹp truyền thống, bản sắc văn hóa của quê hương trong bối cảnh xã hội có nhiều sự thay đổi và du nhập của những yếu tố mới. Cụ thể hơn, thông điệp của bài thơ có thể được hiểu như sau:
* Sự yêu mến và trân trọng vẻ đẹp mộc mạc, giản dị của quê hương: Tác giả bày tỏ sự yêu thích đặc biệt đối với những hình ảnh, trang phục truyền thống gắn liền với làng quê. Vẻ đẹp ấy được miêu tả một cách chân thật, gần gũi và gợi cảm xúc yêu thương.
* Nỗi lo lắng về sự phai nhạt của bản sắc văn hóa: Sự thay đổi trong trang phục của người con gái khi "đi tỉnh về" là một hình ảnh ẩn dụ cho sự tác động của cuộc sống đô thị, hiện đại lên những giá trị truyền thống. Tác giả lo sợ rằng những nét đẹp "chân quê" sẽ dần bị mai một, "bay đi" theo thời gian.
* Lời kêu gọi giữ gìn những giá trị truyền thống: Qua lời van nài tha thiết "Van em! Em hãy giữ nguyên quê mùa", tác giả gửi gắm mong muốn người con gái (và rộng hơn là mọi người) hãy trân trọng và bảo tồn những nét đẹp văn hóa truyền thống, đừng để chúng bị đánh mất bởi những thứ hào nhoáng, xa lạ.
* Khẳng định vẻ đẹp đích thực nằm ở sự chân chất, tự nhiên: Bài thơ ngầm khẳng định rằng vẻ đẹp đích thực không nằm ở những thứ cầu kỳ, hiện đại mà ở sự giản dị, mộc mạc, gần gũi với thiên nhiên và những giá trị văn hóa gốc rễ. Hình ảnh "Hoa chanh nở giữa vườn chanh" như một biểu tượng cho vẻ đẹp tự nhiên, hài hòa và bền vững.
thông điệp chính của bài thơ "Chân quê" là lời nhắc nhở về sự trân trọng, yêu mến và giữ gìn những giá trị văn hóa truyền thống, vẻ đẹp mộc mạc, chân chất của quê hương trước những tác động của cuộc sống hiện đại. Đó là một lời nhắn nhủ về việc bảo vệ bản sắc văn hóa, không để đánh mất những điều quý giá đã làm nên hồn cốt của dân tộc.
Nguyễn Bính là nhà thơ của hồn quê, của những giá trị truyền thống mộc mạc và bình dị. Bài thơ Chân quê thể hiện rõ nỗi niềm tha thiết của ông trước sự thay đổi của con người và cuộc sống nông thôn. Qua hình tượng nhân vật “em” – cô gái quê sau chuyến đi tỉnh trở về – nhà thơ không chỉ bày tỏ nỗi buồn riêng của người đang yêu mà còn gửi gắm nỗi lo chung về sự phai nhạt của vẻ đẹp chân quê trước làn sóng đô thị hóa.Trong bài thơ Chân quê, Nguyễn Bính đã khắc họa tinh tế hình ảnh nhân vật “em” – một cô gái thôn quê đang dần bị ảnh hưởng bởi lối sống thị thành. Sau chuyến đi tỉnh, em trở về với vẻ ngoài khác lạ: “khăn nhung, quần lĩnh rộn ràng”, “áo cài khuy bấm”, khiến chàng trai không khỏi ngỡ ngàng và thất vọng. Những trang phục xưa cũ như “yếm lụa sồi”, “áo tứ thân”, “quần nái đen” – vốn là biểu tượng của nét đẹp mộc mạc, nền nã nơi làng quê – giờ chỉ còn là hoài niệm. Sự thay đổi của em phản ánh một xu hướng phổ biến trong xã hội lúc bấy giờ: lớp người trẻ đang xa rời truyền thống để chạy theo cái mới, cái hiện đại. Nhân vật “em” không chỉ đại diện cho một cô gái cụ thể, mà còn là biểu tượng cho sự chuyển mình đầy giằng xé giữa cái cũ và cái mới, giữa bản sắc văn hóa dân tộc và làn sóng đô thị hóa. Qua đó, Nguyễn Bính không chỉ bộc lộ nỗi tiếc nuối của một người yêu chân quê, mà còn gửi gắm lời nhắn nhủ tha thiết: hãy biết trân trọng và gìn giữ những giá trị truyền thống đang dần phai nhạt.
Nếu em là H:
Nhận ra hành động sai lầm:Hành động chia sẻ số điện thoại của M lên mạng xã hội là hành vi vi phạm quyền riêng tư em không có quyền đưa thông tin cá nhân của người khác gia công khai mà chưa có sự cho phép của họ việc kêu gọi mọi người nhắn tin làm thiệp mời là một hành vi không tôn trọng và có thể gây tổn thương cho M
Cách xử lí: Cách xử lí: gỡ bài đăng ngay lập tức và xin lỗi M
học cách giải quyết mâu thuẫn một cách trưởng thành hơn hoặc nói chuyện trực tiếp với M để giải quyết vấn đề
Nếu em là H
Phản ứng đầu tiên:Khi biết chuyện có thể yêu cầu H gỡ bài và xin lỗi. Hành động chia sẻ thông tin cá nhân của em trên mạng xã hội mà không có sự đồng ý là xâm phạm quyền riêng tư và làm tổn thương đến danh dự
Cách xử lí:Nên gặp trực tiếp H để giải quyết vấn đề
Nếu mâu thuẫn không thể được giải quyết em có thể nhờ giáo viên hoặc trưởng nhóm để có một giải pháp hợp lý tránh làm tổn hại đến môi trường học tập và quan hệ giữa các thành viên
Nếu em là H:
Nhận ra hành động sai lầm:Hành động chia sẻ số điện thoại của M lên mạng xã hội là hành vi vi phạm quyền riêng tư em không có quyền đưa thông tin cá nhân của người khác gia công khai mà chưa có sự cho phép của họ việc kêu gọi mọi người nhắn tin làm thiệp mời là một hành vi không tôn trọng và có thể gây tổn thương cho M
Cách xử lí: Cách xử lí: gỡ bài đăng ngay lập tức và xin lỗi M
học cách giải quyết mâu thuẫn một cách trưởng thành hơn hoặc nói chuyện trực tiếp với M để giải quyết vấn đề
Nếu em là H
Phản ứng đầu tiên:Khi biết chuyện có thể yêu cầu H gỡ bài và xin lỗi. Hành động chia sẻ thông tin cá nhân của em trên mạng xã hội mà không có sự đồng ý là xâm phạm quyền riêng tư và làm tổn thương đến danh dự
Cách xử lí:Nên gặp trực tiếp H để giải quyết vấn đề
Nếu mâu thuẫn không thể được giải quyết em có thể nhờ giáo viên hoặc trưởng nhóm để có một giải pháp hợp lý tránh làm tổn hại đến môi trường học tập và quan hệ giữa các thành viên