

Nguyễn Đức Hoành Sơn
Giới thiệu về bản thân



































câu 1:
Bài thơ "Bến đò ngày xưa" của tác giả Hoài Thanh - Hoài Chân mang đến cảm hứng chủ đạo về sự vắng lặng, cô đơn, và tĩnh mịch của cảnh vật trong ngày mưa. Cảm hứng ấy được thể hiện qua những hình ảnh như tre rũ, chuối bơ phờ, thuyền đậu trơ vơ, quán hàng không khách... tất cả đều mang màu sắc buồn bã và đơn độc. Bài thơ không chỉ miêu tả một cảnh vật trong thiên nhiên, mà còn phản ánh tâm trạng của con người trong một không gian tĩnh lặng, hiu quạnh. Cảm hứng chủ đạo này cũng thể hiện qua sự gắn bó của cảnh vật với cảm xúc con người, như khi dòng sông "trôi rào rạt" cũng dường như chia sẻ nỗi buồn của ngày mưa. Bài thơ không chỉ là một bức tranh thiên nhiên mà còn là một sự phản ánh sâu sắc về tâm trạng con người trước vẻ đẹp tĩnh mịch của cuộc sống. Qua đó, ta cảm nhận được sự hiu quạnh, cô đơn của con người, của một không gian vắng lặng khi mọi thứ như ngừng lại trong mưa.
câu 2:
câu 1: thể thơ của bài thơ trên là thể thơ 8 chữ
Câu 2: Đề tài của bài thơ miêu tả cảnh bến đò ngày mưa, với sự vắng lặng, cô đơn của thiên nhiên và con người trong không gian ấy.
Câu 3: Biện pháp thu từ nhân hóa: "dầm mưa dòng sông trôi rào rạt", làm cho sông, chuối, thuyền… mang cảm giác sống động và buồn bã. Biện pháp này giúp cảnh vật như có linh hồn, đồng điệu với tâm trạng cô đơn, lặng lẽ.
Câu 4: Những hình ảnh như "tre rũ rợi", "chuối bơ phờ", "thuyền đậu trơ vơ", "quán hàng không khách", "người lội mưa" tạo nên một không gian vắng vẻ, tĩnh lặng. Những hình ảnh này gợi lên sự mệt mỏi, cô quạnh, lạnh lẽo của một ngày mưa.
Câu 5: Bài thơ gợi lên cảm xúc buồn bã, cô đơn, tĩnh mịch, phản ánh sự hiu quạnh của cuộc sống trong ngày mưa. Mọi thứ như ngừng lại, tĩnh lặng trong sự vắng vẻ, cô độc.