

Bùi Khánh Ngọc
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1:
Đoạn trích thơ Thạch Sanh, Lý Thông của Dương Thanh Bạch mang nhiều nét đặc sắc về nội dung và nghệ thuật. Về nội dung, đoạn thơ thể hiện hành trình oan ức rồi được minh oan của Thạch Sanh, đồng thời phơi bày sự xảo trá và kết cục bi thảm của Lý Thông. Thạch Sanh hiện lên là người chính trực, có tài năng và lòng bao dung, trong khi Lý Thông đại diện cho cái ác cuối cùng bị trừng phạt. Qua đó, tác giả thể hiện tư tưởng nhân văn sâu sắc: cái thiện luôn chiến thắng, lòng nhân ái vượt qua hận thù. Về nghệ thuật, đoạn thơ sử dụng thể lục bát truyền thống, giàu nhạc tính và gần gũi với lời ăn tiếng nói của dân gian. Ngôn ngữ bình dị, sinh động, nhiều hình ảnh giàu sức gợi như “đàn kêu tích tịch tình tang”, “Lý Thông mặt xám mắt xanh”. Tác giả còn sáng tạo thêm các chi tiết tâm lý tinh tế như tiếng đàn thức tỉnh công chúa, tạo chiều sâu cảm xúc và làm nổi bật nét hiện đại trong một câu chuyện cổ tích quen thuộc.
Câu 2: Bài làm:
Trong xã hội hiện đại, khi công nghệ và nhịp sống ngày càng phát triển nhanh chóng, con người thường bị cuốn vào vòng xoáy của công việc, thành tựu và những lo toan. Chính vì thế, sống chậm – một lối sống tưởng chừng đi ngược thời đại – lại trở thành điều cần thiết hơn bao giờ hết.
Sống chậm không có nghĩa là lười biếng hay chậm chạp, mà là biết dừng lại đúng lúc để cảm nhận, suy ngẫm và trân trọng cuộc sống. Đó là khi con người dành thời gian cho bản thân, gia đình, thiên nhiên và những giá trị tinh thần. Giữa một thế giới quá nhiều tiếng ồn, sống chậm giúp chúng ta lắng nghe chính mình, thấu hiểu người khác và tìm lại sự cân bằng.
Thực tế cho thấy, nhiều người hiện nay sống quá vội vã. Họ chạy theo deadline, theo xu hướng, theo thành công bên ngoài mà quên mất cảm xúc bên trong. Không ít người rơi vào stress, mất phương hướng, thậm chí đánh mất những mối quan hệ quan trọng chỉ vì quá bận rộn. Ngược lại, những người sống chậm – dù là dành một buổi chiều đọc sách, đi dạo hay ngồi uống trà – lại thường có tâm hồn bình yên, sâu sắc và hạnh phúc lâu dài hơn.
Tuy nhiên, sống chậm không đồng nghĩa với sống chậm trễ. Trong xã hội hiện đại, ta cần học cách sống chậm mà vẫn hiệu quả – làm việc có mục tiêu, nghỉ ngơi có chất lượng, kết nối có chiều sâu. Đó là sống có ý thức, không để thời gian trôi qua một cách vô nghĩa.
Có thể nói, sống chậm là lựa chọn tỉnh thức trong một thế giới ồn ào. Khi biết sống chậm, ta sẽ học cách yêu thương nhiều hơn, hiểu mình rõ hơn và sống trọn vẹn với từng khoảnh khắc hiện tại. Như nhà văn Lê Minh Quốc từng viết: “Sống chậm lại, nghĩ khác đi, yêu thương nhiều hơn” – một lời nhắc nhở giản dị nhưng sâu sắc trong hành trình làm người.
Câu 1:
- Thể thơ lục bát.
Câu 2: Phương thức biểu đạt:
- Tự sự: Kể lại câu chuyện về Thạch Sanh bị vu oan và được minh oan
- Miêu tả: Miêu tả tâm trạng nhân vật, âm thanh tiếng đàn, khung cảnh cung đình, núi rừng.
- Biểu cảm: Thể hiện cảm xúc đau đớn, xót xa của Thạch Sanh và công chúa.
- Nghị luận: Thể hiện quan điểm về công lý, lòng nhân đạo và sự trừng phạt kẻ ác.
Câu 3:
Tóm tắt các sự kiện chính:
- Chằn tinh và đại bàng hợp mưu hãm hại Thạch Sanh.
- Thạch Sanh bị vu oan, chờ ngày xử chém.
- Chàng buồn bã gảy đàn, tiếng đàn vang đến công chúa.
- Công chúa xin gặp, nghe Thạch Sanh kể lại toàn bộ sự thật.
- Nhà vua minh oan, gả công chúa và sắc phong Thạch Sanh làm phò mã.
- Lý Thông bị kết tội, nhưng được Thạch Sanh tha chết.
- Trên đường về quê, Lý Thông bị sét đánh chết.
Mô hình cốt truyện:
Văn bản thuộc mô hình cốt truyện người anh hùng, với các chặng: gặp nạn – thử thách – giải oan – chiến thắng – cái ác bị trừng trị.
Câu 4:
Chi tiết tiếng đàn của Thạch Sanh vang đến tai công chúa mang yếu tố kì ảo và có nhiều tác dụng:
- Góp phần đẩy mạnh mạch truyện, mở ra bước ngoặt minh oan cho Thạch Sanh.
- Thể hiện sức mạnh của nghệ thuật: tiếng đàn có thể kết nối tâm hồn, đánh thức tình cảm.
- Làm nổi bật vẻ đẹp của nhân vật Thạch Sanh: tài hoa, sâu sắc, có tâm hồn nhân hậu.
- Tăng màu sắc huyền thoại, góp phần giữ phong cách của truyện cổ tích.
Câu 5:
Giống nhau:
- Nhân vật chính, cốt truyện, và thông điệp đều được giữ nguyên: Thạch Sanh là người tốt, bị hại nhưng cuối cùng được minh oan; Lý Thông là kẻ xấu bị trừng trị.
- Đều ca ngợi công lý, đề cao phẩm chất người anh hùng.
Khác nhau:
- Hình thức:
+ Truyện cổ tích gốc là văn xuôi dân gian.
+ Văn bản thơ là truyện thơ hiện đại viết theo thể lục bát.
- Nghệ thuật:
+ Truyện cổ tích kể chuyện mạch lạc, đơn giản.
+Bản thơ mở rộng chi tiết, miêu tả cảm xúc sâu sắc hơn, giàu tính trữ tình.
- Tư tưởng:
+ Truyện cổ tích nhấn mạnh chiến thắng của cái thiện.
+ Bản thơ làm nổi bật lòng bao dung của Thạch Sanh và nhấn mạnh vào sự thức tỉnh lương tâm.
Câu 1:
Trong thời đại số, công nghệ trí tuệ nhân tạo AI đang ngày càng đóng vai trò quan trọng trong cuộc sống con người. Từ việc tra cứu thông tin, điều khiển thiết bị thông minh, đến các công việc phức tạp như chẩn đoán bệnh, dạy học hay quản lý sản xuất, AI góp phần nâng cao hiệu quả và tiết kiệm thời gian. Tuy nhiên, sự tiện lợi cũng dễ khiến con người dần phụ thuộc vào công nghệ, mất dần khả năng tự tư duy, sáng tạo hay phản xạ linh hoạt trong những tình huống bất ngờ. Khi mọi quyết định đều được giao phó cho AI, con người có nguy cơ trở nên thụ động và bị chi phối bởi hệ thống máy móc mà mình tạo ra. Vì vậy, điều quan trọng không phải là loại bỏ AI, mà là sử dụng nó một cách có chọn lọc, thông minh và có giới hạn, để vừa tận dụng được lợi ích mà công nghệ mang lại, vừa giữ được bản chất chủ động, tư duy độc lập vốn có của con người.
Câu 2: Bài làm:
Bài thơ “Đừng chạm tay” là một bức tranh thơ đầy chiều sâu về kí ức, thời gian và sự thấu cảm dành cho thế hệ đi trước. Với giọng thơ nhẹ nhàng, trầm lắng, tác giả đưa người đọc bước vào thế giới riêng tư của một cụ già – nơi chứa đựng những lớp ký ức đang dần phai mờ theo năm tháng, nhưng vẫn đầy thiêng liêng và đáng trân trọng.
Về nội dung, bài thơ đặt ra một thông điệp thấm thía: hãy biết tôn trọng quá khứ, ký ức và thế giới nội tâm của người già. Cụ già trong bài thơ ngồi sưởi nắng trên đỉnh dốc – một hình ảnh bình dị nhưng giàu tính biểu tượng. Đó là khoảnh khắc giao thời giữa hiện tại và ký ức, giữa thực tại và hoài niệm. Khi khách hỏi đường và đi theo hướng cụ chỉ, họ bước vào thế giới đã từng là hiện thực sống động với cụ, nhưng lại xa lạ và trống vắng với họ. Con đường mà “khách không mong đợi” chính là ký ức – nơi thời gian ngưng đọng, không có bản đồ, không có đông đúc, chỉ có “gió reo” và “kí ức người già”. Đặc biệt, hai câu cuối mang ý nghĩa sâu sắc: “Khách định nói gì, nhưng nhận ra, có lẽ, đừng khuấy lên kí ức một người già.” Đây không chỉ là lời nhắn gửi về sự tôn trọng, mà còn là một lời nhắc nhở về sự thấu hiểu, về cách tiếp cận nhẹ nhàng với những miền ký ức đã trở thành thiêng liêng.
Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng hình ảnh ẩn dụ tinh tế: con dốc, con đường, nắng, sương, gió… tất cả tạo nên không gian mờ ảo, vừa thật vừa hư. Việc kết hợp nhuần nhuyễn giữa hình ảnh và cảm xúc khiến bài thơ như một thước phim quay chậm, đưa người đọc lặng lẽ bước vào thế giới của một người già mà không cần lời giải thích. Ngôn ngữ thơ mộc mạc, không cầu kỳ, nhưng chính sự giản dị ấy lại làm bật lên cái sâu lắng và cảm động. Cấu trúc bài thơ theo lối tự sự nhẹ nhàng, xen kẽ những chiêm nghiệm và bất ngờ – như ở đoạn cuối, nơi người đọc được dẫn dắt đến một cảm xúc bất chợt lắng đọng và suy tư.
Tác phẩm “Đừng chạm tay” không chỉ là một bài thơ nói về người già, mà còn là một lời nhắn gửi đầy nhân văn về sự tôn trọng ký ức và quá khứ của mỗi con người. Trong guồng quay hiện đại, có lẽ ai trong chúng ta cũng cần một lần dừng lại, lắng nghe, và nhẹ nhàng bước vào thế giới của những ký ức đã xa – bằng cả sự tinh tế và lòng cảm thông.
Câu 1.
Các phương thức biểu đạt được sử dụng trong văn bản gồm:
- Thuyết minh: Giới thiệu, giải thích về ứng dụng Sakura AI Camera và cách hoạt động.
-Tự sự: Trình bày hoàn cảnh ra đời của ứng dụng (thiếu nhân lực, ngân sách).
-Miêu tả: Miêu tả hoạt động của AI, cách đánh giá cây anh đào, cảnh dã ngoại mùa hoa nở.
-Biểu cảm : Thể hiện tình cảm yêu mến hoa anh đào, mong muốn bảo tồn loài hoa này.
Câu 2.
Ứng dụng ra đời do nhiều chính quyền địa phương ở Nhật Bản gặp khó khăn trong việc thu thập dữ liệu để bảo tồn hoa anh đào vì thiếu lao động và ngân sách. AI giúp khắc phục vấn đề này bằng cách huy động sự tham gia của người dân và tự động đánh giá tình trạng cây.
Câu 3.
-Nhan đề ngắn gọn, rõ ràng, nêu bật nội dung chính: Nhật Bản ứng dụng AI để bảo tồn hoa anh đào – một đề tài thời sự, hấp dẫn.
-Sapo (đoạn mở đầu) giới thiệu cụ thể cách người dân có thể góp phần bảo tồn bằng điện thoại thông minh, tạo sự tò mò và khuyến khích người đọc tiếp tục theo dõi bài viết.
Câu 4.
- Phương tiện phi ngôn ngữ trong văn bản là hình ảnh màn hình ứng dụng Sakura AI Camera. Tác dụng:
- Giúp người đọc hình dung rõ hơn về giao diện ứng dụng.
- Tăng tính trực quan, hấp dẫn của văn bản.
- Góp phần làm rõ nội dung thuyết minh, tạo sự tin cậy cho thông tin đưa ra.
Câu 5. Một số ý tưởng ứng dụng AI gồm:
- Y tế: Hỗ trợ chẩn đoán bệnh qua hình ảnh, theo dõi sức khỏe người bệnh từ xa.
- Giáo dục: Tạo giáo án cá nhân hóa theo năng lực học sinh, chấm bài tự động.
- Nông nghiệp: Phân tích hình ảnh cây trồng để phát hiện sâu bệnh, quản lý tưới tiêu.
- Giao thông: Điều khiển đèn giao thông thông minh, dự đoán và phòng ngừa tai nạn.
- Thương mại: Gợi ý sản phẩm, chăm sóc khách hàng bằng chatbot AI.
- Môi trường: Giám sát ô nhiễm không khí, nước bằng cảm biến và xử lý AI.