

Triệu Thị Dinh
Giới thiệu về bản thân



































a = float(input("Nhập số thực a: "))
,
n = int(input("Nhập vào số tự nhiên n: "))
S = 0
# Tính tổng
for i in range(n):
if i % 2 == 0 and i % 5 == 0:
S += i
print("Tổng S các số nhỏ hơn", n, "chia hết cho 2 và 5 là:", S)
S=9
Câu 1: Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong đoạn trích là tự sự
Câu 2: Nhân vật trung tâm của đoạn trích là Bê- li-cốp.
Câu 3: Đoạn trích được kể theo ngôi thứ ba. Tác dụng của ngôi kể này là tạo ra khoảng cách giữa người kể chuyện và nhân vật, giúp người đọc nhìn nhận nhân vật Bê-li-cốp một cách khách quan, từ đó thấy rõ hơn tính cách, lối sống của nhân vật và phê phán thói bảo thủ, lạc hậu của ông ta.
Câu 4: Những chi tiết miêu tả chân dung nhân vật Bê-li-cốp: "cái mũ nhỏ màu đen luôn đội trên đầu", "chiếc áo choàng màu nâu cũ mòn", "cái ô luôn luôn cầm trên tay", "đôi găng tay da luôn luôn đeo ở tay", "cái cặp da cũ mòn". Nhan đề "Người trong bao" rất phù hợp với nhân vật Bê-li-cốp bởi vì ông ta sống khép kín, tự giam mình trong một lớp vỏ bọc bảo thủ, sợ hãi mọi sự thay đổi, giống như một người bị nhốt trong chiếc bao.
Câu 5: Bài học rút ra từ đoạn trích là cần phải sống cởi mở, năng động, không nên sống khép kín, bảo thủ, sợ hãi sự thay đổi. Cần phải dũng cảm đối mặt với cuộc sống và dám sống theo cách của mình, không nên để những định kiến, những khuôn mẫu xã hội bó buộc mình.
Câu 1: Bê-li-cốp trong truyện ngắn cùng tên của Tế-xcốp là hiện thân của sự tầm thường, sợ hãi và bảo thủ. Ông ta sống khép kín trong chiếc vỏ bọc của những quy tăc, luật lệ, luôn tìm cách che chắn bản thân khỏi mọi tác động bên ngoài. Hình ảnh chiếc cặp luôn mang theo như một biểu tượng cho sự bảo thủ, sợ hãi sự thay đổi. Hành động của Bê-li-cốp, từ việc phản đối những điều mới mẻ cho đến việc can thiệp vào cuộc sống riêng tư của người khác, đều thể hiện sự hèn nhát và ích kỷ. Ông ta không chỉ là một nhân vật tiêu cực mà còn là hiện thân của một bộ phận xã hội trì trệ, sợ hãi sự tiền bộ. Cái chết của Bê-li-cốp, một cái chết đầy tính ẩn dụ, chính là sự sụp đổ của một lối sống bảo thủ, lạc hậu.
Câu 2: Bước ra khỏi vùng an toàn là một trong những quyết định khó khăn nhưng cũng đầy ý nghĩa trong cuộc đời mỗi người. Vùng an toàn, với những thói quen, sự quen thuộc và cả sự bảo bọc, thường mang lại cảm giác an tâm, dễ chịu.
Tuy nhiên, chính sự an toàn này đôi khi lại trở thành rào cản, ngăn cản chúng ta phát triển và khám phá tiềm năng bản thân. Việc chủ động bước ra khỏi vùng an toàn không chỉ là một hành động dũng cảm mà còn là chìa khóa mở ra những cơ hội mới, giúp ta trưởng thành và sống trọn vẹn hơn.
Bước ra khỏi vùng an toàn đồng nghĩa với việc đối mặt với những thử thách mới, những khó khăn và cả sự thất bại. Ta có thể gặp phải sự phản đối từ người thân, sự hoài nghi từ xã hội, hay thậm chí là sự tự nghi ngờ bán thân. Tuy nhiên, chính những thử thách này lại là động lực thúc đẩy ta nỗ lực, học hỏi và trưởng thành.
Mỗi lần vượt qua khó khăn, ta lại tích lũy thêm kinh nghiệm, rèn luyện được ý chí và sự kiên trì.
Hơn nữa, việc bước ra khỏi vùng an toàn còn mở ra những cơ hội mới, giúp ta khám phá những khả năng tiềm ẩn mà trước đây ta chưa từng biết đến. Có thể đó là một công việc mới,
Quá trình bước ra khói vùng an toàn là một hành trình tự khám phá bản thân. Trong vùng an toàn, ta thường chỉ sống theo những khuôn khổ đã được định sẵn, ít khi dám thử thách giới hạn của bản thân. Nhưng khi bước ra khỏi vùng an toàn, ta buộc phải đối mặt với những tình huống mới, những vấn đề chưa từng gặp phải.
Điều này giúp ta nhận ra điểm mạnh, điểm yếu của bản thân, từ đó có thể điều chỉnh và hoàn thiện mình hơn. Ta học cách thích nghi với môi trường mới, giải quyết vấn đề một cách độc lập và tự tin hơn. Hơn nữa, việc trải nghiệm những điều mới mẻ giúp ta mở rộng tầm nhìn, hiểu biết và có cái nhìn đa chiều hơn về cuộc sống.
20213 lớn hơn 20123