

La Thị Thư
Giới thiệu về bản thân



































lục bát
Nhan đề ấy khiến em liên tưởng đến hình ảnh người con gái quê mộc mạc, dịu dàng, mang vẻ đẹp tự nhiên không cần tô vẽ. Đồng thời, nó cũng gợi một cảm xúc nhẹ nhàng nhưng đầy tiếc nuối – khi cái “chân quê” ấy dường như đang dần phai nhạt bởi sự đổi thay của thời cuộc, của lối sống mới.
Áo cánh nâu, Yếm lụa đào Áomới Khăn nhung Áo dài Guốc cao gót
–Áo cánh nâu và yếm lụa đào: Đại diện cho vẻ đẹp mộc mạc, giản dị, thuần hậu của người con gái quê – cái đẹp truyền thống, gần gũi với làng quê Việt Nam. Áo mới, khăn nhung, áo dài, guốc cao gót: Thể hiện sự thay đổi, trang điểm, làm đẹp theo kiểu thành thị. Những trang phục này tượng trưng cho cái đẹp hiện đại, nhưng trong bài thơ lại được đối chiếu với cái đẹp chân chất xưa kia, nên chúng phần nào cho thấy sự xa lạ, làm phai mờ nét duyên mộc mạc ngày trước.
Ẩn dụ , hoán dụ, nói giảm nói tránh
tác dụng:
Gợi ra một nỗi tiếc nuối sâu lắng của nhân vật trữ tình khi chứng kiến sự thay đổi nơi người con gái mình yêu – từ chất quê mộc mạc sang kiểu cách thị thành. Tạo nên một hình ảnh thơ mộng, gợi cảm, giúp người đọc cảm nhận được sự mất mát của những giá trị truyền thống trong đời sống hiện đại. Thể hiện thái độ nâng niu, trân trọng của nhà thơ đối với vẻ đẹp giản dị của làng quê xưa, đồng thời là lời nhắc nhở về việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc.
Thông điệp chính của bài thơ là nhắc nhở về việc giữ gìn những giá trị văn hóa truyền thống, đặc biệt là những nét đẹp mộc mạc, giản dị của quê hương, trong khi vẫn tiếp thu những điều mới mẻ. Đây là một lời khuyên về việc không nên mất đi bản sắc dân tộc trong quá trình phát triển xã hội.
Nhân vật “em” trong bài thơ Chân quê của Nguyễn Bính là hình ảnh tượng trưng cho vẻ đẹp giản dị, mộc mạc của người con gái thôn quê, thể hiện qua những chi tiết rất cụ thể như áo cánh nâu, yếm lụa đào. “Em” mang nét đẹp chân thật, không cầu kỳ, không phô trương nhưng lại rất đằm thắm và quyến rũ. Cách Nguyễn Bính miêu tả “em” không chỉ là sự yêu thương của một người con trai dành cho người con gái, mà còn là sự trân trọng đối với những giá trị văn hóa truyền thống của làng quê. Tuy nhiên, sự thay đổi của “em” theo dòng thời gian, từ hình ảnh mộc mạc sang kiểu cách, là biểu hiện của sự đổi thay trong xã hội. Qua đó, nhân vật “em” cũng là hình ảnh phản chiếu sự mất mát của những giá trị truyền thống trong xã hội hiện đại. Nhân vật này mang đến một nỗi tiếc nuối, một sự xót xa đối với vẻ đẹp thuần khiết đã phai nhạt theo thời gian.
Trong dòng chảy không ngừng của cuộc sống hiện đại, con người ngày càng tiếp cận với nhiều nền văn hóa khác nhau. Sự phát triển của công nghệ, giao lưu quốc tế, và nhịp sống đô thị khiến xã hội thay đổi mạnh mẽ. Trong hoàn cảnh đó, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống trở thành một yêu cầu cấp thiết, không chỉ để khẳng định bản sắc dân tộc mà còn để nuôi dưỡng tâm hồn con người Việt Nam. Văn hóa truyền thống là những giá trị được hình thành và hun đúc qua hàng nghìn năm lịch sử: từ phong tục tập quán, tín ngưỡng dân gian, trang phục, ngôn ngữ, đến những giá trị đạo đức, lối sống, nếp nghĩ và tâm hồn của người Việt. Đó là cái nền tạo nên bản sắc riêng biệt, là niềm tự hào dân tộc và là sợi dây gắn kết giữa quá khứ - hiện tại - tương lai. Tuy nhiên, trong bối cảnh hội nhập và hiện đại hóa, nhiều giá trị truyền thống đang dần bị mai một. Một bộ phận giới trẻ không còn mặn mà với tiếng Việt chuẩn, trang phục truyền thống như áo dài, hay các lễ hội dân gian. Sự lấn át của văn hóa phương Tây khiến không ít người sống xa rời cội nguồn. Tuy nhiên, hiện đại không có nghĩa là phải từ bỏ truyền thống. Chúng ta hoàn toàn có thể tiếp thu cái mới, cái tiến bộ của thế giới mà vẫn giữ gìn bản sắc riêng. Việc bảo vệ văn hóa truyền thống không chỉ là trách nhiệm của nhà nước hay các tổ chức văn hóa, mà là bổn phận của mỗi người dân, đặc biệt là thế hệ trẻ. Chúng ta có thể bắt đầu từ những hành động nhỏ như: mặc áo dài trong các dịp lễ trọng, nói tiếng Việt chuẩn, giữ gìn tập quán địa phương, trân trọng di sản văn hóa, hay đơn giản là học cách kính trọng ông bà, cha mẹ – những giá trị đạo đức cốt lõi của dân tộc. Việc gìn giữ văn hóa truyền thống cũng không có nghĩa là bảo thủ, cố chấp, mà cần có cách tiếp cận linh hoạt, sáng tạo. Nhiều bạn trẻ hiện nay đã biết cách "thổi hồn mới" vào văn hóa truyền thống thông qua âm nhạc, thời trang, điện ảnh và mạng xã hội. Những bộ phim cổ trang, những bản nhạc dân gian phối khí hiện đại, hay những video giới thiệu di sản trên TikTok... đang góp phần làm sống dậy tinh thần văn hóa Việt trong thế hệ trẻ. Tóm lại, gìn giữ và bảo vệ giá trị văn hóa truyền thống là một việc làm mang ý nghĩa lớn lao trong công cuộc phát triển bền vững của đất nước. Trong đời sống hiện đại đầy biến động, truyền thống chính là điểm tựa vững chắc để con người định hướng và phát triển toàn diện. Mỗi chúng ta, dù ở đâu, làm gì, cũng hãy ý thức trân trọng những giá trị ấy như giữ gìn chính linh hồn của dân tộc mình.