

Vũ Thị Anh Thư
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1
Trong thời đại hiện nay, tính sáng tạo đóng vai trò vô cùng quan trọng đối với thế hệ trẻ. Sáng tạo không chỉ giúp các bạn trẻ khẳng định cá tính, bản sắc riêng mà còn là nền tảng để thích nghi và phát triển trong một thế giới luôn đổi thay. Với tinh thần sáng tạo, giới trẻ có thể giải quyết vấn đề một cách linh hoạt, vượt ra khỏi khuôn mẫu cũ, từ đó tạo nên những giá trị mới mẻ và đột phá. Trong học tập, sáng tạo giúp nâng cao hiệu quả tiếp thu và ứng dụng kiến thức. Trong công việc, sáng tạo mở ra những ý tưởng độc đáo, đóng góp vào sự phát triển chung của xã hội. Hơn nữa, sáng tạo còn thể hiện lối sống tích cực, chủ động và luôn khao khát vươn lên. Vì vậy, mỗi bạn trẻ hôm nay cần không ngừng rèn luyện tư duy phản biện, dám nghĩ, dám làm để phát huy tối đa tiềm năng sáng tạo trong mọi lĩnh vực của cuộc sống.
Câu 2:
Nguyễn Ngọc Tư là một cây bút mang đậm hơi thở Nam Bộ, nổi bật với giọng văn mộc mạc, đầy xúc cảm và sâu sắc. Truyện ngắn Biển người mênh mông của chị không chỉ là một lát cắt đời sống buồn bã, lặng lẽ của những con người nhỏ bé, mà còn là nơi lan tỏa vẻ đẹp tâm hồn của người dân Nam Bộ. Qua hai nhân vật Phi và ông Sáu Đèo, Nguyễn Ngọc Tư đã khắc họa thành công hình ảnh con người nơi đây: giàu tình cảm, thủy chung, chân chất và sống đầy nghĩa tình.
Phi là một thanh niên trưởng thành trong sự thiếu vắng yêu thương. Từ nhỏ, anh đã phải sống xa mẹ, không biết mặt cha, chỉ được chở che bởi người bà ngoại. Cuộc sống ấy khiến Phi có phần khép kín, lôi thôi, bề ngoài luộm thuộm. Tuy nhiên, bên trong con người ấy là một trái tim sâu sắc và đầy nhân hậu. Anh không trách giận quá khứ, cũng không thù hận số phận, chỉ sống lặng lẽ, âm thầm và giữ lấy những điều tử tế. Khi bà ngoại – người thân yêu nhất mất đi, cuộc sống Phi càng thêm cô độc. Nhưng rồi sự xuất hiện của ông Sáu Đèo đã mang đến cho anh một mối liên hệ mới, một tình cảm chân thành và giản dị giữa hai con người xa lạ. Khi ông Sáu nhờ Phi chăm sóc con bìm bịp, Phi đã trân trọng nhận lời và giữ trọn lời hứa ấy, như một minh chứng cho lòng tin, sự cảm thông giữa hai thế hệ cùng khổ.
Ông Sáu Đèo là một hình ảnh rất đặc trưng cho người đàn ông Nam Bộ – từng trải, chân chất và đặc biệt sâu nặng nghĩa tình. Ông đã lang bạt khắp nơi gần bốn mươi năm chỉ để tìm người vợ cũ mà mình đã một lần làm tổn thương. Hành trình ấy không nhằm để níu kéo, mà chỉ để được nói lời xin lỗi – một nghĩa cử cho thấy sự thủy chung, tận tâm đến tận cùng. Sự ân hận của ông không gào thét mà thấm đẫm trong từng lời kể, từng bước chân phiêu bạt. Ngay cả khi yếu bệnh, ông vẫn nghĩ đến con bìm bịp, sợ nó bơ vơ giữa đời, và gửi gắm cho Phi với tất cả sự tin tưởng. Đó là nét đẹp rất Nam Bộ: thương người, thương cả vật nuôi, trọng lời hứa, trọng nghĩa tình.
Qua hai nhân vật, Nguyễn Ngọc Tư đã vẽ nên một bức tranh dung dị nhưng đầy xúc động về con người miền Tây Nam Bộ. Họ không giàu có, không quyền thế, nhưng lại sở hữu một thứ đáng quý hơn cả: trái tim biết yêu thương và thủy chung. Dù trong hoàn cảnh khó khăn, cô độc hay mất mát, họ vẫn sống tử tế, sống hết mình cho người khác, như những cánh lục bình trôi giữa dòng mà vẫn giữ lấy hương thơm riêng.
Biển người mênh mông không chỉ kể một câu chuyện buồn về số phận, mà còn là lời ca ngợi sâu sắc vẻ đẹp con người Nam Bộ. Với ngôn ngữ mộc mạc, hình ảnh gần gũi và giọng văn cảm xúc, Nguyễn Ngọc Tư đã làm cho những nhân vật của mình sống động và đi vào lòng người đọc bằng tất cả sự chân thật và nhân văn.
Câu 1:
Văn bản thuyết minh
Câu 2:
- Người bán, người mua sử dụng xuồng, ghe để đi lại và buôn bán.
- Dùng “cây bẹo” (sào tre) để treo hàng hóa như trái cây, củ quả giúp khách dễ nhận biết.
- Có ghe treo tấm lá lợp nhà để rao bán ghe – tương tự “bán nhà”.
- Dùng âm thanh độc đáo: kèn tay, kèn cóc, tiếng rao ngọt ngào của các cô bán chè
Câu 3:
Việc sử dụng tên các địa danh như Cái Bè, Cái Răng, Ngã Bảy,… giúp tăng tính chân thực và đặc trưng vùng miền, góp phần làm nổi bật không gian văn hóa đặc sắc của chợ nổi miền Tây, đồng thời thể hiện sự phong phú, đa dạng của các khu chợ này.
Câu 4:
Phương tiện giao tiếp phi ngôn ngữ như “cây bẹo”, tấm lá lợp nhà,… giúp người mua dễ nhận biết mặt hàng từ xa, tăng hiệu quả buôn bán trên sông, đồng thời tạo nên nét văn hóa giao thương độc đáo, sinh động của chợ nổi.
Câu 5:
Chợ nổi không chỉ là nơi buôn bán, trao đổi hàng hóa mà còn là một phần bản sắc văn hóa đặc trưng của người dân miền Tây. Nó phản ánh lối sống sông nước, sự gắn bó với thiên nhiên, đồng thời thể hiện tính cách chân chất, mộc mạc, giàu tình cảm của người miền Tây. Chợ nổi còn là điểm đến thu hút du khách, góp phần phát triển du lịch và bảo tồn văn hóa địa phương.