

Lục Thị Phương Thu
Giới thiệu về bản thân



































Giữa nhịp sống hiện đại sôi động, khi công nghệ, kinh tế và hội nhập quốc tế phát triển mạnh mẽ, con người dễ dàng tiếp cận với những trào lưu mới, văn hóa mới. Tuy nhiên, trong guồng quay đó, một vấn đề đáng lưu tâm đặt ra: làm sao để giữ gìn và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống – những tinh hoa hun đúc từ ngàn đời của dân tộc? Việc giữ gìn bản sắc văn hóa không chỉ là trách nhiệm mà còn là cách để mỗi cá nhân gìn giữ căn cước và cội nguồn của chính mình.
Văn hóa truyền thống là toàn bộ những giá trị vật chất và tinh thần được hình thành qua quá trình lịch sử lâu dài, bao gồm ngôn ngữ, phong tục, tập quán, lễ hội, trang phục, nghệ thuật dân gian, đạo lý sống… Đó là linh hồn của dân tộc, là sợi dây kết nối các thế hệ và là nền tảng để đất nước phát triển bền vững. Trong xã hội hiện đại, những giá trị truyền thống có nguy cơ mai một bởi sự du nhập và lấn át của văn hóa ngoại lai, của lối sống thực dụng, cá nhân hóa, và cả bởi sự thờ ơ từ chính những người trẻ hôm nay.
Việc giữ gìn văn hóa truyền thống không đồng nghĩa với bảo thủ hay khước từ hiện đại, mà là biết trân trọng những tinh hoa của cha ông trong khi vẫn tiếp thu cái mới một cách chọn lọc. Chẳng hạn, việc mặc áo dài trong những dịp lễ tết, lễ tốt nghiệp hay các sự kiện trọng đại vừa là biểu hiện của sự tôn trọng truyền thống, vừa tạo nên vẻ đẹp thanh lịch, duyên dáng mang đậm bản sắc Việt. Lễ hội truyền thống như Tết Nguyên Đán, Tết Trung Thu, lễ hội đền Hùng,… không chỉ là dịp vui chơi, mà còn là cơ hội để nhắc nhở mỗi người về cội nguồn, tổ tiên. Ngoài ra, các làng nghề truyền thống như gốm Bát Tràng, lụa Vạn Phúc, tranh Đông Hồ cũng là những “kho báu sống” của văn hóa dân tộc, cần được bảo tồn qua các thế hệ.
Nhiều bạn trẻ hiện nay đang có những hành động tích cực trong việc giữ gìn truyền thống: học và trình diễn nhạc cụ dân tộc, làm phim về văn hóa cổ truyền, hay mở các kênh truyền thông giới thiệu văn hóa Việt với thế giới. Chẳng hạn, nhóm “Việt Sử Kiêu Hùng” đã dùng hoạt hình để kể lại những câu chuyện lịch sử một cách sinh động, hấp dẫn, giúp người trẻ hiểu và yêu hơn văn hóa nước mình. Bên cạnh đó, nhiều trường học đã tích cực đưa trò chơi dân gian, hát dân ca, văn hóa ứng xử truyền thống vào giảng dạy, tạo nên môi trường giáo dục giàu bản sắc.
Tuy nhiên, để bảo vệ văn hóa truyền thống không thể chỉ trông chờ vào cá nhân, mà cần sự phối hợp giữa gia đình, nhà trường và toàn xã hội. Truyền thông, giáo dục và chính sách văn hóa cần phát huy vai trò định hướng, tạo điều kiện để các giá trị truyền thống được nuôi dưỡng, phát triển trong môi trường hiện đại mà không bị lãng quên hay biến tướng.
Tóm lại, giữ gìn và bảo vệ văn hóa truyền thống là việc làm cấp thiết và bền bỉ. Đó không chỉ là giữ gìn quá khứ, mà còn là xây dựng tương lai – một tương lai mà ở đó con người hiện đại vẫn giữ được tâm hồn dân tộc, vẫn tự hào vì mang trong mình dòng máu của cha ông. Trong hành trình phát triển, nếu mất đi bản sắc, ta sẽ trở thành chiếc bóng nhạt nhòa giữa thế giới. Vì thế, mỗi người, nhất là thế hệ trẻ, hãy là người gìn giữ và tiếp lửa cho những giá trị văn hóa truyền thống Việt Nam.
Trong bài thơ Chân quê của Nguyễn Bính, nhân vật “em” hiện lên như một biểu tượng của sự chuyển mình giữa hai thế giới: truyền thống và hiện đại. Sau chuyến đi tỉnh về, em xuất hiện với vẻ ngoài khác lạ—“khăn nhung, quần lĩnh rộn ràng,” “áo cài khuy bấm”—một hình ảnh điển hình của sự cách tân, xa rời vẻ đẹp mộc mạc, duyên dáng của người con gái thôn quê. Từ một cô gái dịu dàng trong “áo tứ thân,” “khăn mỏ quạ,” em đã khoác lên mình hình ảnh của thị thành, khiến nhân vật trữ tình cảm thấy tiếc nuối và xót xa. Tuy nhiên, sự thay đổi của em không hẳn là tiêu cực mà phản ánh hiện thực xã hội đang chuyển động. Qua đó, Nguyễn Bính không chỉ bộc lộ nỗi nhớ thương vẻ đẹp chân quê mà còn kín đáo thể hiện nỗi lo âu về sự mai một của bản sắc văn hóa truyền thống. Nhân vật em vì thế vừa là cô gái trong mối tình quê, vừa là hình ảnh ẩn dụ cho sự biến đổi của nếp sống làng quê trước làn sóng đô thị hóa.
Giữa nhịp sống hiện đại sôi động, khi công nghệ, kinh tế và hội nhập quốc tế phát triển mạnh mẽ, con người dễ dàng tiếp cận với những trào lưu mới, văn hóa mới. Tuy nhiên, trong guồng quay đó, một vấn đề đáng lưu tâm đặt ra: làm sao để giữ gìn và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống – những tinh hoa hun đúc từ ngàn đời của dân tộc? Việc giữ gìn bản sắc văn hóa không chỉ là trách nhiệm mà còn là cách để mỗi cá nhân gìn giữ căn cước và cội nguồn của chính mình.
Văn hóa truyền thống là toàn bộ những giá trị vật chất và tinh thần được hình thành qua quá trình lịch sử lâu dài, bao gồm ngôn ngữ, phong tục, tập quán, lễ hội, trang phục, nghệ thuật dân gian, đạo lý sống… Đó là linh hồn của dân tộc, là sợi dây kết nối các thế hệ và là nền tảng để đất nước phát triển bền vững. Trong xã hội hiện đại, những giá trị truyền thống có nguy cơ mai một bởi sự du nhập và lấn át của văn hóa ngoại lai, của lối sống thực dụng, cá nhân hóa, và cả bởi sự thờ ơ từ chính những người trẻ hôm nay.
Việc giữ gìn văn hóa truyền thống không đồng nghĩa với bảo thủ hay khước từ hiện đại, mà là biết trân trọng những tinh hoa của cha ông trong khi vẫn tiếp thu cái mới một cách chọn lọc. Chẳng hạn, việc mặc áo dài trong những dịp lễ tết, lễ tốt nghiệp hay các sự kiện trọng đại vừa là biểu hiện của sự tôn trọng truyền thống, vừa tạo nên vẻ đẹp thanh lịch, duyên dáng mang đậm bản sắc Việt. Lễ hội truyền thống như Tết Nguyên Đán, Tết Trung Thu, lễ hội đền Hùng,… không chỉ là dịp vui chơi, mà còn là cơ hội để nhắc nhở mỗi người về cội nguồn, tổ tiên. Ngoài ra, các làng nghề truyền thống như gốm Bát Tràng, lụa Vạn Phúc, tranh Đông Hồ cũng là những “kho báu sống” của văn hóa dân tộc, cần được bảo tồn qua các thế hệ.
Nhiều bạn trẻ hiện nay đang có những hành động tích cực trong việc giữ gìn truyền thống: học và trình diễn nhạc cụ dân tộc, làm phim về văn hóa cổ truyền, hay mở các kênh truyền thông giới thiệu văn hóa Việt với thế giới. Chẳng hạn, nhóm “Việt Sử Kiêu Hùng” đã dùng hoạt hình để kể lại những câu chuyện lịch sử một cách sinh động, hấp dẫn, giúp người trẻ hiểu và yêu hơn văn hóa nước mình. Bên cạnh đó, nhiều trường học đã tích cực đưa trò chơi dân gian, hát dân ca, văn hóa ứng xử truyền thống vào giảng dạy, tạo nên môi trường giáo dục giàu bản sắc.
Tuy nhiên, để bảo vệ văn hóa truyền thống không thể chỉ trông chờ vào cá nhân, mà cần sự phối hợp giữa gia đình, nhà trường và toàn xã hội. Truyền thông, giáo dục và chính sách văn hóa cần phát huy vai trò định hướng, tạo điều kiện để các giá trị truyền thống được nuôi dưỡng, phát triển trong môi trường hiện đại mà không bị lãng quên hay biến tướng.
Tóm lại, giữ gìn và bảo vệ văn hóa truyền thống là việc làm cấp thiết và bền bỉ. Đó không chỉ là giữ gìn quá khứ, mà còn là xây dựng tương lai – một tương lai mà ở đó con người hiện đại vẫn giữ được tâm hồn dân tộc, vẫn tự hào vì mang trong mình dòng máu của cha ông. Trong hành trình phát triển, nếu mất đi bản sắc, ta sẽ trở thành chiếc bóng nhạt nhòa giữa thế giới. Vì thế, mỗi người, nhất là thế hệ trẻ, hãy là người gìn giữ và tiếp lửa cho những giá trị văn hóa truyền thống Việt Nam.
biện pháp tu từ được sử dụng là: ẩn du
tác dụng: ẩn dụ cho chất quê chân chất, giản dị nhằm nhấn mạnh dù di tỉnh thì vẫn không đánh mất các giá trị văn hóa truyền thống của quê hương
trang phục đại diện cho thành thị: quần lĩnh, khăn nhung, áo cài khuy bấm
trang phục đại diện cho người miền quê: yếm lụa sồi, dây lưng đũi, áo tứ thân, khăn mỏ quạ, quần nái đen
cảm nhận được chất quê mộc mạc, giản dị của những con người vùng quê
viết theo thể thơ tự do
Nếu em là H:
Nhận ra hành vi sai lầm:
Hành động chia sẻ số điện thoại của M lên mạng xã hội và xúc phạm M là hành vi vi phạm quyền riêng tư của M. Em không có quyền đưa thông tin cá nhân của người khác ra công khai mà không có sự đồng ý của họ. Việc kêu gọi mọi người nhắn tin làm phiền M là một hành động không tôn trọng và có thể gây tổn thương tinh thần cho M.
Xử lý:
Gỡ bài đăng ngay lập tức và xin lỗi M về hành động của mình. Việc thành thật xin lỗi sẽ giúp cải thiện mối quan hệ và cho thấy em nhận thức được sai lầm của mình.
Em cũng cần học cách giải quyết mâu thuẫn một cách trưởng thành hơn, thay vì giải quyết vấn đề qua mạng xã hội. Nếu có vấn đề với M về công việc nhóm, em nên nói chuyện trực tiếp với M để giải quyết thay vì bày tỏ sự tức giận theo cách tiêu cực.
Nếu em là M:
Phản ứng đầu tiên:
Khi biết chuyện, em có thể yêu cầu H gỡ bài và xin lỗi. Việc chia sẻ thông tin cá nhân của em trên mạng xã hội mà không có sự cho phép là xâm phạm quyền riêng tư và làm tổn thương đến danh dự của em.
Giải quyết mâu thuẫn:
Em nên gặp trực tiếp H để nói về vấn đề công việc nhóm, đồng thời yêu cầu H giải thích về hành động chia sẻ thông tin cá nhân của mình.
Nếu mâu thuẫn không thể giải quyết một cách ôn hòa, em có thể nhờ giáo viên hoặc trưởng nhóm can thiệp để có một giải pháp hợp lý, tránh làm tổn hại đến môi trường học tập và quan hệ giữa các thành viên trong nhóm.
Nếu em là H:
Nhận ra hành vi sai lầm:
Hành động chia sẻ số điện thoại của M lên mạng xã hội và xúc phạm M là hành vi vi phạm quyền riêng tư của M. Em không có quyền đưa thông tin cá nhân của người khác ra công khai mà không có sự đồng ý của họ. Việc kêu gọi mọi người nhắn tin làm phiền M là một hành động không tôn trọng và có thể gây tổn thương tinh thần cho M.
Xử lý:
Gỡ bài đăng ngay lập tức và xin lỗi M về hành động của mình. Việc thành thật xin lỗi sẽ giúp cải thiện mối quan hệ và cho thấy em nhận thức được sai lầm của mình.
Em cũng cần học cách giải quyết mâu thuẫn một cách trưởng thành hơn, thay vì giải quyết vấn đề qua mạng xã hội. Nếu có vấn đề với M về công việc nhóm, em nên nói chuyện trực tiếp với M để giải quyết thay vì bày tỏ sự tức giận theo cách tiêu cực.
Nếu em là M:
Phản ứng đầu tiên:
Khi biết chuyện, em có thể yêu cầu H gỡ bài và xin lỗi. Việc chia sẻ thông tin cá nhân của em trên mạng xã hội mà không có sự cho phép là xâm phạm quyền riêng tư và làm tổn thương đến danh dự của em.
Giải quyết mâu thuẫn:
Em nên gặp trực tiếp H để nói về vấn đề công việc nhóm, đồng thời yêu cầu H giải thích về hành động chia sẻ thông tin cá nhân của mình.
Nếu mâu thuẫn không thể giải quyết một cách ôn hòa, em có thể nhờ giáo viên hoặc trưởng nhóm can thiệp để có một giải pháp hợp lý, tránh làm tổn hại đến môi trường học tập và quan hệ giữa các thành viên trong nhóm.