

K21_HOA_NguyenHoangQuan_31
Giới thiệu về bản thân



































Bài văn nghị luận: Về việc góp ý, nhận xét người khác trước đám đông Trong cuộc sống, việc góp ý hay nhận xét người khác là một hành động phổ biến, đôi khi là cần thiết để giúp họ cải thiện và phát triển. Tuy nhiên, cách thức và thái độ khi nhận xét, góp ý lại có thể ảnh hưởng lớn đến người nhận xét cũng như người được nhận xét, đặc biệt là khi việc này được thực hiện trước đám đông. Tôi cho rằng, việc góp ý trước đám đông cần phải được thực hiện một cách tinh tế, tế nhị, để không gây tổn thương hay làm giảm đi lòng tự trọng của người khác. Trước hết, cần hiểu rằng mỗi người đều có cảm xúc và tự trọng. Việc nhận xét người khác trước đám đông có thể khiến họ cảm thấy bị xúc phạm, đặc biệt khi nhận xét đó không được thực hiện một cách khéo léo. Hãy tưởng tượng một thí sinh trong một cuộc thi bị giám khảo chỉ trích về ngoại hình ngay trên sân khấu, trước hàng nghìn khán giả và khán giả truyền hình. Câu nói đó có thể làm tổn thương họ, không chỉ về mặt ngoại hình mà còn về mặt tinh thần, tự ti về bản thân. Cảm giác này có thể ám ảnh họ suốt đời. Chính vì vậy, việc nhận xét người khác cần được thực hiện ở những thời điểm và không gian phù hợp, tránh gây ảnh hưởng tiêu cực đến cảm xúc và tinh thần của người khác. Tuy nhiên, không thể phủ nhận rằng nhận xét hay góp ý là cần thiết trong nhiều tình huống, đặc biệt trong công việc hay học tập, để giúp mọi người tiến bộ hơn. Nhưng cách thức thực hiện lại rất quan trọng. Góp ý, nhận xét một cách công khai trước đám đông có thể tạo ra sự ngại ngùng và thiếu tự tin cho người khác, đặc biệt nếu người nhận xét không khéo léo. Một lời nhận xét quá thẳng thắn, thiếu tinh tế có thể biến thành sự chỉ trích, khiến người khác cảm thấy mình bị đánh giá thấp và thiếu tôn trọng. Do đó, trong mọi tình huống, chúng ta cần phải lựa chọn lời nói sao cho thật tế nhị và công bằng. Thực tế, trong công việc hay học tập, việc góp ý thường không phải là để chỉ trích mà là để giúp người khác hoàn thiện mình. Tuy nhiên, khi nhận xét trước đám đông, thái độ và cách thức giao tiếp đóng vai trò rất quan trọng. Sự tôn trọng và tinh tế khi nhận xét là rất cần thiết để đảm bảo rằng người được nhận xét không cảm thấy bị tổn thương hay bị hạ thấp. Ví dụ, thay vì chỉ ra những điểm yếu của người khác, chúng ta có thể nhấn mạnh những điểm mạnh của họ và đưa ra những lời khuyên, góp ý xây dựng để họ có thể phát triển hơn. Điều này không chỉ giúp họ cảm thấy được khích lệ, động viên, mà còn khiến họ nhận thức được những điều cần cải thiện. Thực tế, lời góp ý, nhận xét không phải lúc nào cũng dễ dàng và thuận lợi, nhưng nếu biết cách lựa chọn thời gian và không gian phù hợp, chúng ta hoàn toàn có thể giúp người khác tiến bộ mà không làm tổn thương họ. Có thể góp ý trực tiếp, riêng tư hoặc vào một lúc thích hợp để người nhận có thể suy nghĩ và phản hồi lại một cách tích cực. Những lời nhận xét công khai trước đám đông đôi khi chỉ thích hợp trong những tình huống đặc biệt, nơi người nghe có thể chấp nhận và hiểu được ý định tốt của người nhận xét. Kết luận, việc góp ý và nhận xét người khác trước đám đông không phải là điều xấu, nhưng nó cần phải được thực hiện một cách tế nhị, công bằng và xây dựng. Chúng ta nên hiểu rằng mọi người đều có cảm xúc và mỗi lời nhận xét có thể tác động rất lớn đến họ. Vì vậy, thay vì chỉ trích một cách thẳng thắn và công khai, chúng ta có thể lựa chọn những lời góp ý khéo léo, mang tính xây dựng, để người nhận có thể tiếp thu và cải thiện bản thân mà không cảm thấy bị tổn thương hay đánh giá thấp. Chúng ta phải luôn nhớ rằng, những lời nhận xét hay góp ý có thể là công cụ giúp người khác phát triển, nhưng nếu không cẩn trọng, nó cũng có thể là vũ khí gây tổn thương tâm lý nghiêm trọng.
Truyện ngắn "Ai biểu xấu?!" của Nguyễn Ngọc Tư mang đến một thông điệp sâu sắc về sự phân biệt đối xử dựa trên ngoại hình và những đau đớn mà người ta phải gánh chịu khi bị đánh giá không công bằng. Nội dung của truyện phản ánh nỗi khổ của những người không may mắn về ngoại hình trong xã hội hiện đại, nơi vẻ bề ngoài trở thành một tiêu chuẩn quan trọng để đánh giá con người. Nhân vật thí sinh trong cuộc thi tiếng hát truyền hình bị tổn thương sâu sắc khi bị giám khảo công khai chê bai ngoại hình, điều này khiến anh phải đối diện với một nghịch lý đầy tủi nhục giữa tài năng và sự thiếu thốn về vẻ ngoài. Về hình thức, Nguyễn Ngọc Tư sử dụng một giọng văn nhẹ nhàng nhưng chứa đựng nhiều nỗi niềm, đi sâu vào cảm xúc nhân vật. Câu chuyện được kể qua cái nhìn của nhân vật chính, giúp người đọc dễ dàng đồng cảm và hiểu được tâm trạng của anh. Đặc biệt, tác giả khéo léo lồng ghép những suy nghĩ, cảm giác nội tâm của nhân vật qua những đoạn văn mô tả trực tiếp và gián tiếp, tạo ra một không gian tâm lý sâu sắc. Cách kết hợp giữa lý trí và cảm xúc trong truyện giúp truyền tải thông điệp về sự tôn trọng con người, khẳng định rằng ngoại hình không phải là thước đo giá trị con người. Truyện là một lời nhắc nhở về sự bao dung và tế nhị trong giao tiếp xã hội.
Tác phẩm "Ai biểu xấu?!" truyền tải những thông điệp sâu sắc và nhân văn về sự phân biệt đối xử dựa trên ngoại hình và tầm quan trọng của sự thông cảm, tế nhị trong giao tiếp con người. Dưới đây là một số thông điệp chính: 1. Chống lại sự phân biệt dựa trên ngoại hình: Tác phẩm lên án sự đánh giá người khác chỉ qua vẻ bề ngoài mà bỏ qua tài năng và phẩm chất bên trong. Những thí sinh trong cuộc thi phải chịu đựng sự khinh miệt vì không đáp ứng "tiêu chuẩn đẹp" mà không được nhìn nhận đúng mực về khả năng, trí tuệ của họ. Thông điệp là ngoại hình không phải là thước đo duy nhất để đánh giá giá trị con người. 2. Lên án sự vô cảm và tàn nhẫn trong giao tiếp: Thông qua hành động của giám khảo, tác phẩm chỉ trích những người thiếu tế nhị, công khai thể hiện những suy nghĩ chủ quan, gây tổn thương cho người khác mà không suy nghĩ đến cảm giác của họ. Cảm giác và lời nói cần được kiểm soát và cân nhắc, vì một câu nói vô tình có thể gây tổn thương cả đời người. 3. Khẳng định giá trị của sự bao dung và đồng cảm: Thông qua lời tự hỏi "Ai biểu xấu?!", tác phẩm thể hiện sự đau đớn và bất lực của những người không may mắn về ngoại hình, đồng thời kêu gọi một xã hội bao dung, tôn trọng lẫn nhau thay vì chỉ biết đánh giá và chê bai. Tác phẩm khuyến khích mỗi người nên có tấm lòng nhân ái, không chỉ nhìn vào vẻ ngoài mà phải đánh giá con người qua những giá trị bên trong. 4. Đề cao tính tự trọng và lòng dũng cảm đối mặt với nghịch cảnh: Dù bị xúc phạm, thí sinh trong câu chuyện vẫn cố gắng gượng cười, cảm ơn và rời sân khấu. Đây là một minh chứng cho sự bền bỉ và dũng cảm đối mặt với thử thách, nhưng cũng là nỗi đau thầm lặng của người bị tổn thương. ✅ Kết luận: → Tác phẩm "Ai biểu xấu?!" không chỉ lên án sự vô cảm, phân biệt ngoại hình mà còn là một lời nhắc nhở về việc đối xử nhân văn, tôn trọng và bao dung với người khác, đặc biệt trong những tình huống khó xử hay khi gặp phải sự khác biệt.
Tác phẩm "Ai biểu xấu?!" truyền tải những thông điệp sâu sắc và nhân văn về sự phân biệt đối xử dựa trên ngoại hình và tầm quan trọng của sự thông cảm, tế nhị trong giao tiếp con người. Dưới đây là một số thông điệp chính: 1. Chống lại sự phân biệt dựa trên ngoại hình: Tác phẩm lên án sự đánh giá người khác chỉ qua vẻ bề ngoài mà bỏ qua tài năng và phẩm chất bên trong. Những thí sinh trong cuộc thi phải chịu đựng sự khinh miệt vì không đáp ứng "tiêu chuẩn đẹp" mà không được nhìn nhận đúng mực về khả năng, trí tuệ của họ. Thông điệp là ngoại hình không phải là thước đo duy nhất để đánh giá giá trị con người. 2. Lên án sự vô cảm và tàn nhẫn trong giao tiếp: Thông qua hành động của giám khảo, tác phẩm chỉ trích những người thiếu tế nhị, công khai thể hiện những suy nghĩ chủ quan, gây tổn thương cho người khác mà không suy nghĩ đến cảm giác của họ. Cảm giác và lời nói cần được kiểm soát và cân nhắc, vì một câu nói vô tình có thể gây tổn thương cả đời người. 3. Khẳng định giá trị của sự bao dung và đồng cảm: Thông qua lời tự hỏi "Ai biểu xấu?!", tác phẩm thể hiện sự đau đớn và bất lực của những người không may mắn về ngoại hình, đồng thời kêu gọi một xã hội bao dung, tôn trọng lẫn nhau thay vì chỉ biết đánh giá và chê bai. Tác phẩm khuyến khích mỗi người nên có tấm lòng nhân ái, không chỉ nhìn vào vẻ ngoài mà phải đánh giá con người qua những giá trị bên trong. 4. Đề cao tính tự trọng và lòng dũng cảm đối mặt với nghịch cảnh: Dù bị xúc phạm, thí sinh trong câu chuyện vẫn cố gắng gượng cười, cảm ơn và rời sân khấu. Đây là một minh chứng cho sự bền bỉ và dũng cảm đối mặt với thử thách, nhưng cũng là nỗi đau thầm lặng của người bị tổn thương. ✅ Kết luận: → Tác phẩm "Ai biểu xấu?!" không chỉ lên án sự vô cảm, phân biệt ngoại hình mà còn là một lời nhắc nhở về việc đối xử nhân văn, tôn trọng và bao dung với người khác, đặc biệt trong những tình huống khó xử hay khi gặp phải sự khác biệt.
Đoạn văn: “Cảm giác và nói ra cảm giác là hai chuyện khác nhau, một cái là của riêng mình và cái kia tác động đến người khác. Ai cũng nghĩ như vị giám khảo kia, nhưng không phải ai cũng thiếu tế nhị, thừa tàn nhẫn để thể hiện nó bằng lời, công khai giữa đám đông.” là một nhận xét sâu sắc về cách con người nên ứng xử với cảm xúc và suy nghĩ của mình trong cuộc sống – đặc biệt là khi đối diện với người khác.
1. Những thí sinh trong cuộc thi đã gặp phải tình huống khó xử gì? Các thí sinh – đặc biệt là người được nhắc đến trong truyện – đã gặp phải tình huống vô cùng khó xử khi bị một vị giám khảo chê bai công khai về ngoại hình ngay trên sân khấu, trước hàng ngàn khán giả và cả truyền hình trực tiếp. Lời nhận xét tưởng như vô tư ấy đã đánh mạnh vào lòng tự trọng, khiến thí sinh như “chết đứng” giữa ánh đèn sân khấu. 2. Cảm nhận và cách ứng xử của họ trước tình huống đó: Cảm nhận: Thí sinh cảm thấy đau đớn, tổn thương sâu sắc, như thể bị "dội vào người thứ nước lấy lên từ những dòng sông băng". Cảm giác tủi nhục, oán trách số phận, cha mẹ và chính mình vì sinh ra "xấu". Một chút mơ mộng, hy vọng đã bị dập tắt thô bạo, để lại sự trống rỗng và mất phương hướng. Cách ứng xử: Dù tổn thương đến vậy, thí sinh vẫn phải gượng cười, cảm ơn giám khảo và rời sân khấu như một cái xác không hồn. Hành động ấy cho thấy sự cố gắng giữ thể diện và lòng tự trọng, nhưng cũng lột tả cái đau câm lặng của những con người bị xúc phạm bởi định kiến. ✅ Kết luận: → Trước một tình huống vô cùng khó xử và cay đắng, thí sinh đã chọn cách ứng xử nhẫn nhịn, lịch sự nhưng đầy đau đớn, cho thấy bi kịch thầm lặng của những con người bị đánh giá bằng ngoại hình thay vì tài năng, đồng thời tố cáo sự vô cảm và tàn nhẫn của một bộ phận trong xã hội hiện đại. Bạn có muốn mình giúp bạn viết thành một đoạn văn hoàn chỉnh không?
1. Những thí sinh trong cuộc thi đã gặp phải tình huống khó xử gì? Các thí sinh – đặc biệt là người được nhắc đến trong truyện – đã gặp phải tình huống vô cùng khó xử khi bị một vị giám khảo chê bai công khai về ngoại hình ngay trên sân khấu, trước hàng ngàn khán giả và cả truyền hình trực tiếp. Lời nhận xét tưởng như vô tư ấy đã đánh mạnh vào lòng tự trọng, khiến thí sinh như “chết đứng” giữa ánh đèn sân khấu. 2. Cảm nhận và cách ứng xử của họ trước tình huống đó: Cảm nhận: Thí sinh cảm thấy đau đớn, tổn thương sâu sắc, như thể bị "dội vào người thứ nước lấy lên từ những dòng sông băng". Cảm giác tủi nhục, oán trách số phận, cha mẹ và chính mình vì sinh ra "xấu". Một chút mơ mộng, hy vọng đã bị dập tắt thô bạo, để lại sự trống rỗng và mất phương hướng. Cách ứng xử: Dù tổn thương đến vậy, thí sinh vẫn phải gượng cười, cảm ơn giám khảo và rời sân khấu như một cái xác không hồn. Hành động ấy cho thấy sự cố gắng giữ thể diện và lòng tự trọng, nhưng cũng lột tả cái đau câm lặng của những con người bị xúc phạm bởi định kiến. ✅ Kết luận: → Trước một tình huống vô cùng khó xử và cay đắng, thí sinh đã chọn cách ứng xử nhẫn nhịn, lịch sự nhưng đầy đau đớn, cho thấy bi kịch thầm lặng của những con người bị đánh giá bằng ngoại hình thay vì tài năng, đồng thời tố cáo sự vô cảm và tàn nhẫn của một bộ phận trong xã hội hiện đại. Bạn có muốn mình giúp bạn viết thành một đoạn văn hoàn chỉnh không?
1. Những thí sinh trong cuộc thi đã gặp phải tình huống khó xử gì? Các thí sinh – đặc biệt là người được nhắc đến trong truyện – đã gặp phải tình huống vô cùng khó xử khi bị một vị giám khảo chê bai công khai về ngoại hình ngay trên sân khấu, trước hàng ngàn khán giả và cả truyền hình trực tiếp. Lời nhận xét tưởng như vô tư ấy đã đánh mạnh vào lòng tự trọng, khiến thí sinh như “chết đứng” giữa ánh đèn sân khấu. 2. Cảm nhận và cách ứng xử của họ trước tình huống đó: Cảm nhận: Thí sinh cảm thấy đau đớn, tổn thương sâu sắc, như thể bị "dội vào người thứ nước lấy lên từ những dòng sông băng". Cảm giác tủi nhục, oán trách số phận, cha mẹ và chính mình vì sinh ra "xấu". Một chút mơ mộng, hy vọng đã bị dập tắt thô bạo, để lại sự trống rỗng và mất phương hướng. Cách ứng xử: Dù tổn thương đến vậy, thí sinh vẫn phải gượng cười, cảm ơn giám khảo và rời sân khấu như một cái xác không hồn. Hành động ấy cho thấy sự cố gắng giữ thể diện và lòng tự trọng, nhưng cũng lột tả cái đau câm lặng của những con người bị xúc phạm bởi định kiến. ✅ Kết luận: → Trước một tình huống vô cùng khó xử và cay đắng, thí sinh đã chọn cách ứng xử nhẫn nhịn, lịch sự nhưng đầy đau đớn, cho thấy bi kịch thầm lặng của những con người bị đánh giá bằng ngoại hình thay vì tài năng, đồng thời tố cáo sự vô cảm và tàn nhẫn của một bộ phận trong xã hội hiện đại. Bạn có muốn mình giúp bạn viết thành một đoạn văn hoàn chỉnh không?
Nhan đề “Ai biểu xấu?!” nghe qua tưởng như một câu đùa, một lời trách yêu nhẹ nhàng, nhưng thực chất lại ẩn chứa nỗi đau, sự mỉa mai và phản biện sâu sắc.
Nhan đề “Ai biểu xấu?!” nghe qua tưởng như một câu đùa, một lời trách yêu nhẹ nhàng, nhưng thực chất lại ẩn chứa nỗi đau, sự mỉa mai và phản biện sâu sắc.